Chương 2-1

"Đi ra, nếu anh không đi tôi sẽ gọi cảnh sát. "

Hợp Thời Trung đứng ở cửa phòng khách đang mở, bên ngoài là một hành lang dài tối tăm.

Người kia vẫn như cũ dùng tư thế động vật ngồi xổm trước mặt cậu, không nhúc nhích nhìn cậu giống như không nghe hiểu lời cậu nói hoặc là đơn thuần không muốn rời đi.

Hợp Thời Trung muốn nói lại thôi, nhìn hắn một cái mặc kệ thứ này là người hay là động vật, bộ dạng của hắn bây giờ quá thê thảm đáng thương.

"Ngươi xảy ra chuyện gì sao? " Hợp Thời Trung hỏi: " Ngươi hẳn không phải là không biết nói đi? Ngươi làm chuyện phạm pháp sao? "

"...." Người này vẫn như cũ trong mắt vẫn còn mang theo vẻ ngốc nghếch.

Nhưng chung quy con người không phải chó cho dù có nhìn một vòng cũng không dễ thương bằng chó.

Hợp Thời Trung cảm thấy mình mang về nhà một củ khoai tây nóng phỏng tay, nếu không nuôi được chó cậu vẫn còn có thể tìm một nơi ở hoặc cơ quan bảo vệ động vật đáng tin cậy cho nó, nhưng nhặt được một người không rõ lai lịch thì phải làm sao?

Cuối cùng gặp Hợp Thời Trung đành chịu thua từ bỏ suy nghĩ đuổi hắn đi, đành đưa hắn vào phòng tắm bảo hắn tự mình đi tắm: " Ngươi không đứng dậy được nổi sao? Có phải do bị thương đến xương cốt hay biến dạng.... "

Nói xong, giọng Hợp Thời Chung dừng lại cậu giơ tay mở vòi phun.

Lại không ngờ, người này giống như rất ghét nước trong miệng gầm gừ liên tục lui về phía sau,

Hợp Thời Trung bối rối giơ tay kiểm tra nhiệt độ nước thấy nhiệt độ vừa phải liền ngồi xuống giao tiếp: "Ngươi đã lâu rồi không tắm rửa, chuyện khác không nói chờ người tắm xong nói sau được không? "

Đối phương nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hợp Thời Trung dần dần ngừng phản kháng nâng một bên móng vuốt đặt vào lòng bàn tay cậu.

Hợp Thời Trung không biết điều này có ý nghĩa gì liền thuận theo bản năng tóm lấy người, sau đó kéo về phía mình.

Đối phương bị trượt chân sau lại kinh hoảng thất thố ngã xuống trong bồn tắm.

Hợp Thời Trung thấy người này quả thực có bộ dáng ngốc nghếch và đáng yêu như một con chó, nên kiên nhẫn hơn một chút, nói cho anh ta nghe từng thứ một về đồ vệ sinh cá nhân rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Hợp Thời Trung tận dụng thời gian này cẩn thận lau dọn sạch sẽ đống bừa bộn trong nhà sau đó đến quầy bar pha cho mình một tách cà phê.

Sau khi uống cà phê xong Hợp Thời Chung để ý thời gian không sai biệt lắm, giơ tay gõ cửa phòng tắm: "Ngươi tắm xong chưa. "

------Thịch thịch thịch

3 giây, 10 giây, 1 phút, Hợp Thời Trung kiên nhẫn đợi 5 phút nhưng trong phòng tắm vẫn không có ai trả lời.

Hợp Thời Trung không kiên nhẫn "chậc" một tiếng, nghĩ thầm dù sao họ cũng không phải là phụ nữ nên không cần " thụ thụ bất thân " liền lập tức mở cửa đi vào.

Trong nhà tắm tràn ngập hơi nóng mịt mờ, Hợp Thời Trung vừa bước vào đã bị cái nóng oi bức bên trong ập vào mặt, liền giơ tay vẫy vẫy trước mắt rồi mò mẫm trên tường bật quạt.

"Ngươi đi xông hơi à? " đường hô hấp của Hợp Thời Trung không tốt mới vào phòng chưa đầy 1 phút đã bắt đầu ho khan.

Chờ khi bật quạt Hợp Thời Trung cuối cùng cũng nhìn thấy nam nhân nhắm mắt nằm trong bồn tắm phía sau.

Lớp lông dính bùn quanh thân nam nhân tan ra như bị nung nóng và bở ra trong nước, nhìn từ xa trông giống như một mớ trong biển.

Hợp Thời Trung đứng tại, tiến thoái lưỡng nan trong lòng kháng cự lại gần bồn tắm trong đầu chỉ có một suy nghĩ: chờ sau khi kẻ này rời đi cậu nhất định phải dọn sạch lại bồn tắm.

"Ống nước trong bồn tắm bị tắc rồi." Hợp Thời Trung dùng sức nhắm mắt lại, đi tới nói: "Ngươi đi ra ngoài thay nước khác đã. "

Đối phương tựa hồ nghe được âm thanh, nằm ngửa lên bồn tắm lười biếng mở mắt ra.

Hợp Thời Trung cảm thấy mình rất ân cần, nếu cậu nhặt được một con chó lông xù to lớn thì gọi là nhân ái, nhưng hiện tại đối mặt với một nam nhân sống sờ sờ cậu vẫn vội vàng lao tới hầu hạ hắn đây gọi là cái gì?

Không biết xấu hổ

Cậu giơ tay lên "bang" một tiếng tắt vòi nước một bên vẫn còn đang rỉ nước tức giận nói: "Ngươi nhặt lại lông tóc rụng đi, thay nước. "

Lần này đối phương cuối cùng cũng nghe lời, xoay người quỳ trong bồn tắm dùng đôi bàn tay thô ráp nhặt từng chút một lông tóc bẩn bên trong.

Hợp Thời Trung dừng lại sự mềm lòng của mình, cúi người lôi chiếc vòi xịt bên cạnh ra rửa sạch bên trong bồn tắm sau đó hất cằm ra hiệu: "Vào đi. "

Người nọ lại thoải mái dễ chịu bước vào.

Nhưng lần này Hợp Thời Trung buộc phải chú ý trên cơ thể đối phương có chút khác biệt nhỏ so với lần trước.

Lần trước có lông tóc bẩn che lấp Hợp Thời Trung tuy rằng có thể đoán được đối phương có khả năng không mặc quần áo, nhưng ít nhất lúc ở chung cũng có thứ để che đậy ở giữa không đến nỗi xấu hổ như vậy, giờ đây thứ che đậy đó đã theo dòng nước nóng trôi vào trong cống thoát nước, cuối cùng cậu cũng nhìn thấy toàn bộ cơ thể người này.

Mới vừa rồi ở phòng ngủ, Hợp Thời Trung khi nói chuyện còn vô tình nhìn thấy phần thân dưới của người này nhưng lúc đó đã bị bụi bẩn bao phủ, nên cậu không cảm thấy có gì không ổn, nhưng vào lúc này Hợp Thời Trung lại yên lặng nhìn côn ŧᏂịŧ đen nhánh đang lặng lẽ nằm trên bụng đối phương dưới làn nước trong vắt.

Hóa ra người này là minh châu phủ bụi trần, ngọc chìm dưới biển cả.