Chương 2: Kiếp Trước Bi Thảm

Triệu Uyển Nhu chứng kiến sự vất vả, gắng gượng của bố mà không còn cách nào khác phải gật đầu đồng ý với yêu cầu quá quắt của Thái Lãnh Hàn. Hôn nhân hợp đồng đầy tính toán của Tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Thái đã khiến toàn bộ giới thượng lưu của thành phố V xôn xao rất lâu. Dù vậy, khi ấy Triệu Uyển Nhu cũng còn cảm thấy có đôi chút an ủi vì nghĩ rằng ít ra cô cũng có một chút giá trị, có thể dùng hôn nhân và hạnh phúc của mình để cứu vãn sản nghiệp của gia đình. Thế nhưng đến khi đã kết thúc cuộc đời rồi Triệu Uyển Nhu mới biết bản thân đã quá ngây thơ. Thì ra tất cả chỉ là một kế hoạch thâm sâu hiểm độc của Thái Lãnh Hàn. Từ việc dồn ép công ty của nhà họ Triệu cho đến cuộc hôn nhân lạnh lẽo với Triệu Uyển Nhu đều là bẫy rập để từng bước đẩy Triệu Chí Hải vào ngõ cụt nhằm thâu tóm công ty và gia sản của nhà họ Triệu.

Trước khi Triệu Uyển Nhu xảy ra tai nạn, cô đang điều tra nguyên nhân công ty nhà họ Triệu bị nghi ngờ buôn lậu hàng kém chất lượng và cả việc Triệu Chí Hải bị buộc tội hối lộ cơ quan điều tra. Thế nhưng Triệu Uyển Nhu chỉ mới tra ra được rằng Thái Lãnh Hàn có liên quan đến việc này thì tin tức bị gián đoạn. cô còn chưa kịp có hành động gì thì Triệu Chí Hải đã bị lửa giận làm mờ lý trí mà bắt cóc Thái Lãnh Hàn lên một vùng núi hoang sơ hẻo lánh.

Khi Triệu Uyển Nhu chạy tới nơi đó thì biết tin cảnh sát đã giải cứu được con tin và bắn hạ tội phạm. Nhìn vũng máu đỏ chói trên nền đá sỏi, Triệu Uyển Nhu choáng váng nhận thêm một cuộc điện thoại từ mẹ, báo rằng bố của cô đã hôn mê sâu trong bệnh viện, khả năng sẽ phải trở thành người thực vật. Triệu Uyển Nhu hoảng loạn chạy vào bệnh viện thăm bố. Đến khuya, sau khi tiễn mẹ về nhà nghỉ ngơi, Triệu Uyển Nhu đi ngang vườn hoa của bệnh viện thì tình cờ nghe được giọng nói của Thái Lãnh Hàn vang lên sau một thân cổ thụ:

- Triệu Chí Hải bị hôn mê như thế là đáng đời. Bởi vì ông ta quá ngu ngốc. Nhưng tôi thì không.

Những lời ấy như những mũi tên bằng băng, ghim thẳng vào trái tim của Triệu Uyển Nhu khiến toàn thân cô lạnh buốt. Triệu Uyển Nhu vội vã đuổi theo bóng lưng đang rời đi của Thái Lãnh Hàn.

Khi ra đến đường lớn, Triệu Uyển Nhu chỉ kịp kêu tên của Thái Lãnh Hàn thì một luồng ánh sáng chói lóa đã khiến tầm mắt của cô không thể nhìn rõ gì nữa. Sau đó, một cơn đau khủng khϊếp ập tới. Tiếp đến, Triệu Uyển Nhu cảm nhận được bản thân đã trở thành linh hồn, trong suốt và nhẹ hẫng, lửng lơ bồng bềnh trên không trung. Bên tai của Triệu Uyển Nhu còn nghe được văng vẳng tiếng gào thét thất thanh của mẹ:

- Thái Lãnh Hàn, mày hại chết Uyển Nhu của tao rồi! Mày là kẻ sát nhân! Mày đã hãm hại chồng tao thảm như thế, bây giờ còn hại luôn cả Uyển Nhu, mày không phải là con người mà!

Triệu Uyển Nhu nghiến răng ken két. Quả nhiên Thái Lãnh Hàn là hung thủ đã hãm hại hai bố con cô đến mức người hôn mê, kẻ mất mạng. Chưa dừng lại ở đó, Triệu Uyển Nhu sau khi trở thành linh hồn đã có thể dễ dàng bám theo Thái Lãnh Hàn mà không bị phát hiện. Cô tận mắt chứng kiến người chồng mà cô vẫn luôn âm thầm đem lòng yêu lột bỏ mặt nạ lạnh lùng vô cảm và trở thành một kẻ tàn nhẫn độc ác đến biếи ŧɦái.

Sự độc ác và biếи ŧɦái của Thái Lãnh Hàn thể hiện ra đầu tiên trong một buổi trưa oi bức. Khi ấy linh hồn của Triệu Uyển Nhu đang bị choáng váng vì ánh mặt trời thiêu đốt nên không kịp bám theo Thái Lãnh Hàn. Đến khi cô có thể bay đến sau lưng của Thái Lãnh Hàn thì mới bàng hoàng nhận ra rằng hắn ta đã gϊếŧ chết con chó cưng của bạn thân, chỉ vì anh ta đã dám quan tâm đến con chó kia mà đến trễ một cuộc hẹn. Dù Triệu Chí Hải không tận mắt nhìn thấy thảm cảnh của chú cún kia xảy ra như thế nào, tuy nhiên, hình ảnh Thái Lãnh Hàn siết chặt thi thể đẫm máu của con vật đáng thương mà cười đến run người cũng đủ khiến trong lòng cô rét lạnh từng cơn.

Tiếp đến, Thái Lãnh Hàn còn có ý định muốn làm hại con trai của một người bạn khác. Khi ấy, linh hồn của Triệu Uyển Nhu đang rối loạn vì tình trạng của Triệu Chí Hải ở bệnh viện đột ngột chuyển biến nguy kịch. Thế nên khi Triệu Uyển Nhu bay đến được nơi mà Thái Lãnh Hàn đang đứng thì chỉ kịp nhìn thấy hắn ta đang chồm xuống chiếc nôi của đứa bé. Bàn tay thô thiển của Thái Lãnh Hàn đã áp sát chiếc mũi xinh xắn của bé con đang hồn nhiên ngủ say.



Triệu Uyển Nhu sợ đến điếng cả hồn muốn xông tới ngăn cản, nhưng cô không thể chạm được vào Thái Lãnh Hàn hay bất cứ thứ gì. May mà hai vợ chồng người bạn kia đúng lúc quay trở lại, kịp thời túm lấy Thái Lãnh Hàn kéo ra. Triệu Uyển Nhu nhìn gương mặt lạnh lùng của Thái Lãnh Hàn mà cảm thấy vô cùng xa lạ. Cô chính tai nghe Thái Lãnh Hàn thừa nhận với hai người bạn thân đã từng đồng cam cộng khổ về những hành vi độc ác của hắn, nguyên nhân chỉ vì cảm thấy ghen tị khi bạn bè lại hạnh phúc hơn mình.