Chương 3:

Lê Hề phớt lờ giọng điệu giễu cợt của cô ấy, mỉm cười nói "Tớ cũng nghĩ cái này khá ổn, chọn nó đi."

Sau khi Lê Hề đã trang bị đầy đủ, Lý Hân Nha không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp của người trước mặt, chất liệu sặc sỡ của chiếc váy ôm sát vào đường cong của cô gái, khắc họa lên một đường cong nhô về phía trước và phía sau. Lê Hề vốn có làn da trắng, cộng thêm dáng người cao gầy, hai chân dưới làn váy mỏng thon dài mảnh khảnh, phối hợp với một đôi giày cao gót buộc quai màu đen kiểu dáng đơn giản khiến đôi chân của Lê Hề càng thêm thon thả.

"Hề Hề, tớ sợ rằng cậu ăn mặc như thế này đi ra ngoài sẽ không đến được ký túc xá của Tần Dương đâu, vậy nên đừng mặc đồ này đi nữa.” Lý Hân Nha cảm thấy chính mình không hề phóng đại một chút nào, đẹp đến mức ngay cả cô ấy là một cô gái mà cũng cảm thấy rung động, huống hồ là mấy tên con trai giống như sói rình mồi ở trong khuôn viên trường đại học.

Lê Hề dở khóc dở cười trước lời nhận xét của cô ấy, "Tớ rất yên tâm khi nhìn thấy phản ứng của cậu.” Cô vươn tay ra lấy một chiếc áo khoác mỏng từ trong tủ ra khoác lên người, ngay lập tức che chắn hết toàn bộ đường nét bên trong, "Cậu đừng lo lắng quá, tớ có một vũ khí ma thuật.” Cô chỉ vào chiếc áo khoác đang mặc bên ngoài.

"Vậy thì được.” Lý Hân Nha nhìn bạn cô bạn xinh đẹp lộng lẫy cùng phòng, sau đó nhìn lại bản thân, đúng là đáng đời cô không có bạn trai, “Hôm nay chúc cậu hẹn hò vui vẻ.”

Lê Hề đeo túi xách, cầm lấy điện thoại và chìa khóa, sau đó nhéo nhéo mặt Lý Hân Nha, "Vậy tớ đi đây, ở ký túc xá một mình nhớ tự chăm sóc bản thân."

Ngay cả khi có lớp vỏ bọc bên ngoài, Lê Hề vẫn nhận được vô số sự chú ý trong suốt chặng đường, cũng may là cô đã quen thuộc với những ánh mắt này từ nhỏ.

Khi đến phòng ký túc xá của Tần Dương, cửa không khóa, cô đẩy ra rồi đi vào, quả nhiên đúng như Tần Dương đã nói trên WeChat, tất cả bạn cùng phòng của anh ấy đều đã lên lớp học. Chỉ có một tấm rèm bên phía giường của anh ấy được che lại, cô có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ.

Lê Hề liếc nhìn điện thoại ước lượng thời gian, dựa theo thời gian mà Tần Dương trở về hẳn là anh ấy đang ngủ say, cô khóa nhẹ cửa phòng sau đó treo áo khoác và túi xách lên ghế đẩu của Tần Dương.