Chương 31: Tề Dụ

Ánh mắt Cố Trường Phong rơi trên người vị thiên tài kia, hắn biết người này, có rất nhiều tin tức nói về anh ta.

Tôn hiệu trưởng thấy Cố Trường Phong đang nhìn Tề Dụ, vì thế cười giới thiệu: "Cố thiếu, người này tuy tuổi còn trẻ, nhưng đã có song bằng tiến sĩ, hơn nữa vừa mới được nhận giải thưởng ở nước ngoài về."

"Nếu có thể được cậu ấy dạy dỗ, như vậy một tháng sau cuộc thi toán học của học sinh tiểu học toàn quốc, đứa nhỏ đó nhất định có thể giành được giải thưởng."

"Bất quá..."

Tôn hiệu trưởng tựa hồ có gì đó khó nói, thở dài một hơi.

"Lần này ta đã đáp ứng để cậu ấy tự mình chọn người để chỉ dạy."

Lời của hiệu trưởng Tôn không thể rõ ràng hơn, không phải là đang nói Tề Dụ chỉ nhận một đứa trẻ thôi sao.

Cố Trường Phong nghe được những lời này không có phản ứng gì, Cố Yên càng thờ ơ.

Cô không cần ai khác dạy, cô thích tự học hơn, đến trường chẳng qua là vì muốn yên tĩnh mà thôi.

"Hiện tại mối quan hệ giữa Tề Dụ và Cố Nhu tiểu thư rất tốt."

Tôn hiệu trưởng nhìn Tề Dụ vẻ mặt ôn nhu nói.

Cố Nhu bị đám người vây quanh ở giữa cuối cùng cũng phát hiện ra sự tồn tại của Cố Yên.

Cô nhìn thấy Cố Trường Phong và Cố Tư An đồng thời xuất hiện, rất muốn chạy tới, giống như trước đó nhào vào lòng bọn họ làm nũng, nhưng cô nhìn thấy sự ghê tởm hiện lên trong mắt Cố Trường Phong và Cố Tư An.

Điều này làm cho cô ấy không khỏi cảm thấy sợ hãi, không dám tiến lên nữa.

"Đại ca Lục ca, các anh đến đây làm gì? Là đến thăm Tiểu Nhu sao?"

Cố Nhu vẻ mặt ngượng ngùng nhìn bọn họ.

Cố Tư An nghe được những lời này trực tiếp trợn trắng mắt, không chút lưu tình nói: "Đừng tự đa tình, chúng tôi chỉ đến đưa Tiểu Yên đi học."

Cố Vũ Nhu nghe được những lời này, sắc mặt trắng bệch, đứng không vững bên cạnh Tề Dụ.

Tề Dụ nhìn thoáng qua Cố Tư An, mở miệng nói với hiệu trưởng Tôn ở một bên: "Hiệu trưởng Tôn, lúc trước đã nói qua, học sinh là do chính tôi chọn?"

Hiệu trưởng Tôn rất quý trọng nhân tài như Tề Dụ, đương nhiên sẽ không từ chối: "Đương nhiên."

"Tôi đang muốn nói với cậu chuyện này, đây là học sinh vừa mới nhập học hôm nay, hai ngày trước kiểm tra IQ là 210."

"Nếu cậu sẵn sàng hướng dẫn đứa trẻ này, một tháng sau cuộc thi học sinh tiểu học quốc gia ..."

Tôn hiệu trưởng còn chưa nói xong đã bị Tề Dụ cắt ngang.

"Tôn hiệu trưởng, ý tốt của ngài tôi xin nhận, nhưng có đôi khi IQ cũng không phải là duy nhất."

"Chỉ số THÔNG MINH cao hơn nữa thì có ích lợi gì? Quan trọng nhất là tâm tính, người tâm địa thiện lương chỉ số thông minh cao, thế giới này đều sẽ càng thêm tốt đẹp, nếu như người có tâm địa ác độc chỉ số thông minh cao, sẽ xảy ra chuyện gì không cần tôi nói nhiều chứ?"

"Mà Tề Dụ tôi ghét nhất chính là những người tâm địa ác độc."

Tề Dụ lúc nói lời này còn nhìn thoáng qua Cố Yên, không cần nhiều lời, đều biết hắn đang mỉa mai ai.

Tề Dụ vừa mới về nước, Từ Mạn Lệ đã mang theo Cố Nhu tìm tới cửa, trong khoảng thời gian này Tề Dụ vẫn luôn ở chung với Cố Nhu.

Cũng vì nguyên nhân này, hình tượng Cố Yên trong đầu Tề Dụ đã biến thành một đứa bé tâm địa độc ác, nên hắn vô cùng chán ghét Cố Yên.

Đứa trẻ tâm tư ác độc này, lại có ai thích?

Cố Yên nhìn thấy vẻ mặt này của hắn, cũng đã đoán được nguyên nhân.

"Ta không cần người khác dạy, ta thích tự học."

Cố Yên vừa nói ra những lời này, Cố Trường Phong và Cố Tư An liền đau lòng, bởi vì bọn họ cảm thấy em gái nhất định là đang dối lòng.

Cố Tư An áy náy, nếu có thể để tam ca đến dạy Tiểu Yên thì tốt biết bao, chỉ tiếc tam ca hiện tại không ở trong nước, cũng không biết khi nào mới có thể trở về, huống chi tam ca cũng không thích Tiểu Yên.

Nghĩ đến đây, Cố Tư An liền từ bỏ ý nghĩ này.

Mà người chung quanh nghe được Cố Yên nói như vậy liền xôn xao.

"Thật biết khoác lác, còn nói tự học, thật sự cho rằng mình có thể tự học thành tài sao?"

"Ta thấy cô ta chính là ghen tị Tiểu Nhu có Tề lão sư dạy."

"Tiểu Nhu, không phải ngươi nói đại ca và lục ca yêu thương ngươi nhất sao? Vậy tại sao họ lại phớt lờ ngươi?"

Một cô gái ở giữa đã hỏi câu hỏi này, những đứa nhỏ khác nhao nhao nhìn về phía Cố Nhu, họ cũng rất tò mò lí do.

"Đại ca cùng lục ca đương nhiên là yêu thương ta nhất, chẳng qua hai ngày nay ta cùng bọn họ giận nhau, có thể bọn họ hiện tại còn đang tức giận với ta đi."

Những đứa trẻ xung quanh nghe thấy những lời này và ngay lập tức bừng tỉnh, hóa ra là như vậy.

Bọn họ liền nói, Cố Nhu khẳng định vẫn là tiểu công chúa Cố gia.

Về phần nha đầu kia, nghe nói là từ nông thôn ôm tới, căn bản không xứng đáng cùng lớp với bọn họ.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Cố Yên đều thay đổi, nha đầu này dám vào lớp bọn họ, bọn họ sẽ để cho cô biết cái gì gọi là tàn nhẫn.

Ai cũng không thấy Cố Nhu chậm rãi nhếch khóe miệng, ánh mắt hiện lên sự đắc ý.

Cố Trường Phong lạnh lùng, nhìn Tề Dụ: "Làm thầy, sách đạo đức đều bị chó ăn nên không đọc được sao?"

Thật khó để tin một giáo viên như hắn sẽ nói như vậy về một đứa trẻ.

Hơn nữa hắn có tư cách gì nói Tiểu Yên tâm tư ác độc?

Em gái của hắn rõ ràng là người tốt nhất trên thế giới.

Không biết Cố Nhu kia rốt cuộc đã nói gì với Tề Dụ, bất quá lúc Tề Dụ nói ra những lời này, hảo cảm của Cố Trường Phong đối với hắn cũng đã không còn sót lại chút gì nữa.

Sắc mặt Cố Tư An vô cùng khó coi, hắn không ngờ ngày đầu tiên đưa em gái đi học lại đυ.ng phải loại chuyện này.

Tề Dụ, ngươi thật sự cho rằng thân phận của mình có thể muốn làm gì thì làm sao?

"Mau xin lỗi em gái ta!"

Tề Dụ lạnh lùng nhìn bọn họ một cái: "Ta không cảm thấy ta không nói sai điều gì. Ta cũng chưa từng nhắc đến tên ai. Hay là nói ngay cả chính các ngươi cũng cho rằng, nha đầu này chính là người tâm tư ác độc?"

Cố Trường Phong và Cố Tư An đều không ngờ miệng Tề Dụ lại có thể lợi hại như vậy.

Cố Nhu nghe được những lời này, vẻ mặt đắc ý nhìn Cố Yên.

Cướp đi đại ca cùng lục ca thì sao?

Một tháng sau, cô sẽ trở thành học sinh ưu tú được học viện chú ý nhất.

Có trời mới biết nửa tháng nay cô vì lấy lòng Tề Dụ rốt cuộc đã bỏ biết bao nhiêu công sức.

Cũng may nỗ lực của đều không uổng phí, Tề Dụ hiện tại đứng ở chỗ nàng.

"Thật không biết Cố Yên này rốt cuộc đắc tội Tề Dụ lão sư ở đâu, thật đáng tiếc, IQ tận 210."

"Ta ngược lại cảm thấy Tiểu Nhu cũng rất ưu tú, nói không chừng Tề Dụ chính là bởi vì Tiểu Nhu ngây thơ đáng yêu mới chọn cô ấy."

"Cũng không phải không có khả năng này."

Ngay khi bầu không khí nhốn nháo cả lên, một thanh âm lạnh lùng cách đó không xa vang lên.

"Em gái của ta không tới lượt các người bàn tán!"