Chương 46: Tiệc Sinh Nhật

Cố Nam Húc sau khi đến biệt thự mới phát hiện nơi này vô cùng náo nhiệt, không chỉ có ba người kia, ngay cả những người giàu nhất kinh đô cũng đến.

Nhìn thấy cảnh này, Cố Nam Húc cảm thấy nghi hoặc.

Chuyện gì đang xảy ra, tại sao có nhiều người như vậy?

Hắn tìm nửa ngày cũng không tìm được bóng dáng Cố Trường Phong, hắn đành phải tùy tiện hỏi một người hầu.

"Đại ca ta đâu? Tiểu Yên đâu rồi?"

Người hầu kia đương nhiên nhận ra thân phận của hắn, vội vàng trả lời: "Đại thiếu gia nói hôm nay có một chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố nên cố ý mời những khách quý này tới. Hơn nữa những người này không biết từ đâu biết được tin đại tiểu thư sinh bệnh, đều đem thuốc bổ đến."

Dù sao Cố gia, chính là đệ nhất đại gia tộc ở kinh đô, cũng khó trách bọn họ coi trọng như vậy.

Cố Nam Húc đau đầu xoa xoa huyệt thái dương, trong lòng lại rất tò mò, chuyện quan trọng mà đại ca nói rốt cuộc là chuyện gì.

Vì sao hắn chưa từng nghe đại ca nhắc tới?

Bất quá dựa theo quan hệ hiện tại của hắn cùng đại ca, chỉ sợ đại ca cũng sẽ không muốn nói với hắn.

Cố Nam Húc khó chịu, vì sao hắn sống lại muộn như vậy?

Nếu như hắn sống lại sớm hơn vài ngày, hắn sẽ không phạm sai lầm như vậy.

Cố Nhu liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cố Nam Húc trong đám người, cô tràn đầy vui mừng đi tới bên cạnh Cố Nam Húc.

"Nhị ca, sao anh lại ở chỗ này? Anh không biết hai ngày qua em đã nhớ anh đến mức nào đâu, sao anh không trả lời điện thoại của em? Có phải anh cũng không thích Tiểu Nhu nữa không?"

Giọng điệu ủy khuất của Cố Nhu chỉ khiến Cố Nam Húc cảm thấy chán ghét.

Hắn vĩnh viễn sẽ không quên Cố Nhu lúc đó đối với hắn như thế nào.

Cố Nam Húc thần sắc lạnh lùng đẩy Cố Nhu ra, ngữ khí càng thêm lạnh lẽo: "Đừng đến gần ta như vậy."

Cố Nhu nghe nói như vậy sững sờ tại chỗ, nghĩ không ra, nhị ca luôn luôn yêu thương cô, sao đột nhiên lại thay đổi thái độ.

Bộ dáng này của nhị ca thật giống với đại ca và lục ca lúc trước.

Giờ khắc này Cố Nhu thật sự hoảng hốt.

"Nhị ca, anh ôm em có được không?"

Cố Nhu cố gắng làm nũng để cứu vãn, chỉ tiếc Cố Nam Húc ngay cả một ánh mắt cũng không cho cô.

Một giây sau, trong đại sảnh tất cả mọi người đều im lặng, bởi vì Cố Trường Phong đang ôm Cố Yên chậm rãi đi xuống lầu.

Ánh mắt mọi người toàn bộ đều tập trung ở trên người Cố Yên.

Cô được Cố Trường Phong ôm vào trong ngực, cực kỳ giống tiểu công chúa được sủng ái.

"Cám ơn các vị quan tâm, em gái tôi đã khỏe nhiều rồi. Hôm nay cố ý mời mọi người tới đây, là vì có một chuyện quan trọng muốn tuyên bố. Đó là ba ngày sau chúng tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho em gái."

Chuyện này Cố Trường Phong sau khi thương lượng với Cố Tư An và Cố Bắc Xuyên đã có kết quả.

Sinh nhật Cố Yên tuy đã kết thúc từ một tháng trước, nhưng bọn họ lại cảm thấy hổ thẹn với em gái mình, hơn nữa bên ngoài rất nhiều người cho rằng bọn họ là anh trai của Cố Nhu, thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của Cố Yên.

Bọn họ lần này tổ chức lại tiệc sinh nhật, không chỉ là vì muốn bù đắp cho Cố Yên, hơn nữa còn muốn cho tất cả người bên ngoài biết, ai mới là em gái chân chính của bọn họ.

Trước kia ít nhiều có một chút hiểu lầm, vừa lúc thừa dịp yến hội lần này giải thích rõ ràng, tránh để Cố Nhu lại ỷ vào thân phận của bọn họ ở bên ngoài làm bậy.

Theo tuyên bố của Cố Trường Phong, mọi người phía dưới đều nghị luận sôi nổi.

"Sao lại tổ chức tiệc sinh nhật? Không phải cách đây không lâu vừa mới tổ chức sao?"

"Ta nhớ lần trước tiểu công chúa này không có mặt, chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân này mới tổ chức lại?"

"Ta xem không giống."

Nhìn dáng vẻ của những người bên dưới, Cố Trường Phong liền biết bọn họ lại hiểu lầm.

"Bữa tiệc sinh nhật lần này là tôi cố ý tổ chức cho em gái Cố Yên, không liên quan đến ai khác."

"Hơn nữa Cố Trường Phong tôi chỉ có một em gái là Cố Yên."

Cố Trường Phong gằn từng chữ nói, ý của hắn không thể rõ ràng hơn.

Vì những lời này của hắn, sắc mặt của Cố Nhu trở nên trắng bệch.

Nếu là trước kia, cô còn có thể nói cô và đại ca chỉ là giận dỗi mà thôi, nhưng hôm nay Cố Trường Phong lại nói như vậy, đây không phải là rõ ràng không muốn nhận cô là em gái nữa sao?

Vậy sau này cô còn có lý do gì, tự xưng Cố Trường Phong là anh trai đây?

Trong lòng Cố Nhu uất ức không thể nói.

Nhưng đây không phải là chuyện khiến cô khổ sở nhất, chuyện khiến cô khổ sở nhất chính là, Cố Trường Phong lại muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho nha đầu kia, bữa tiệc sinh nhật của cô, Cố Trường Phong cũng không tham gia, cũng chính là ngày sinh nhật của cô, Cố Trường Phong rời khỏi Cố gia.

Hiện giờ Cố Trường Phong lại muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho dã nha đầu kia, đây là hoàn toàn không cần cô ấy sao?

Cố Nhu vẻ mặt ai oán nhìn Cố Nam Húc bên cạnh, nhưng hắn một chút cũng không để ý đến cô, ngược lại nhìn Cố Yên không chớp mắt.

Cố Nam Húc nhớ rõ sinh nhật Cố Yên đã qua từ một tháng trước, hiện giờ đại ca muốn vì Cố Yên tổ chức tiệc sinh nhật một lần nữa, chỉ sợ là muốn mượn cơ hội này lấy lòng Cố Yên đi.

Thật đáng ghét, nếu như hắn sống lại sớm hơn một chút...

Hiện tại hắn phải suy nghĩ thật kỹ rốt cuộc nên tặng gì cho Tiểu Yên.

Cố Nam Húc rơi vào trầm tư.

Những vị khách mời kia vô cùng nghi hoặc, bọn họ tò mò Cố gia rốt cuộc đang giở trò gì?

Cố gia không phải luôn yêu thương vị Cố Nhu tiểu thư kia sao?

Bất quá bọn họ tò mò thì tò mò, tiệc sinh nhật bọn họ nhất định sẽ có mặt, dù sao cơ hội nịnh bợ Cố gia tốt như vậy, bọn họ làm sao có thể bỏ qua.

Sắc mặt Cố Hoành Vĩ và Từ Mạn Lệ vô cùng khó coi.

Bọn họ vốn là nhận được tin tức, muốn đến xem Cố Yên còn sống hay đã chết, dù sao trái tim của cô, bọn họ vẫn còn cần đến, không thể vào lúc này bệnh chết.

Không nghĩ tới lại nghe thấy chuyện như vậy, tức giận ôm Cố Nhu rời đi.

Sau khi Cố Nam Húc rời đi, lập tức đi hỏi thăm nên tặng quà sinh nhật gì cho bé gái, nhưng bên cạnh hắn chỉ là đám người lập trình, đầu óc khô khan, nào biết tặng bé gái thứ gì cho tốt.

Cuối cùng vẫn là Cố Nam Húc tự mình giải quyết chuyện này.

Ba ngày sau.

Khi Cố Nam Húc đến biệt thự, lúc này mới nhìn ra, đại ca thật sự rất yêu thương em gái.

Biệt thự này so với thường ngày quả thật hoàn toàn khác nhau.

Từ chân núi đến sườn núi được bao phủ bởi những quả bóng màu hồng.

Ở cổng dán đầy ảnh của Cố Yên, Cố Trường Phong còn cố ý treo thêm vài cái biểu ngữ.

"Nhiệt liệt chúc mừng sinh nhật lần thứ mười của tiểu công chúa."

"Hy vọng cuộc sống sau này của Tiểu Yên đều có thể thuận buồm xuôi gió!"

"Yến tiệc sinh nhật lần thứ 10 của Cố Yên."