Chương 9.2

Trong thời gian Cố Tinh Dã hóa trang Vương Lâm dẫn Lạc Tê ra sân sau nơi chuẩn bị cho cảnh quay. Một đống đồ màu đen, nhân viên công tác đang kiểm tra an toàn dây thép.

"Tôi cuối tuần có đọc kịch bản mấy lần, có vài chỗ vẫn không nắm chắc, quay xong một chút anh có thể chỉ cho tôi được không?"Cố Tinh Dã thay xong quần áo từ phòng hóa trang đi ra, phía sau Lục Vẫn Ngưng vẫn luôn lai nhải đi theo.

Cố Tinh Dã đang mặc bộ đồ của đội phòng cháy màu cam, trên chân đeo một đôi ủng tác chiến, trên tay đang đeo gang tay, trong nguyên tác người kia cao lớn tuấn lãng, đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy có nội tâm mạnh mẽ hình tượng quả thật ăn khớp.

Lục Vãn Ngưng đang theo đuôi phía sau đột nhiên thấy bước chân Cố Tinh Dã đại biến, cả người giống như đang khẩn trượng.

Cô không rõ nguyên nhân, còn chưa kịp hỏi Cố Tinh Dã bưới nhanh mấy bước hướng về một phía đi tới, động tác nhanh chóng đem người đang ngồi xổm trên đất đứng dậy.Lạc Tê bị kéo một cái lảo đảo, theo bản năng duỗi tay nắm lấy cánh tay Cố Tinh Dã.

"Làm sao vậy?" Lạc Tê kinh ngạc nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Cố Tinh Dã.

"Đạo cụ cháy nổ nguy hiểm không thể tùy tiện động vào anh không biết sao?!" Cố Tinh Dã giọng điệu không vui, nhưng ai quen biết hắn thì sẽ biết bình thường xa cách ít quan tâm ai hiếm khi thấy hắn khẩn trương trong mắt đầy lo lắng sợ hãi.

Hắn khi nhìn tay Lạc Tê cầm mấy sợi dây xanh đỏ đan xen nhau trái tim liền đánh cái "thịch", khoảng cách vài bước chân cũng rất lâu, hận không thể trong vòng một giây bước đến chỗ anh.

Lạc Tê ôn hoà cười, bắt lấy tay Cố Tinh Dã nhéo nhẹ. Cánh tay Cố Tinh Dã toàn cơ bắt nhéo khó ăn thua gì.

"Nào khoa trương như vậy." Lạc Tê chớp mắt: "Không an toàn như vậy thì diễn viên cũng cũng nguy hiểm."

"Cho nên anh để bản thân mạo hiểm?"

Lạc Tê đối với công tác đều luôn trách nhiệm, dẫn dắt hắn mới mấy ngày đã như vậy, trước kia anh đối với Tô Mạch? Nghĩ đến đây trong nội tâm han dâng lên sự khó chịu, ngay cả nụ cười của Lạc Tê cũng trở nên chói mắt.

"Được rồi, về sau sẽ không ngư vậy nữa."

Tuy rằng không biết Cố Tinh Dã không vui ở đâu nhưng bằng sự quan sát cao siêu Lạc Tê thuần thục nắm được phương thức trấn an cảm xúc Cố Tinh Dã.Ăn mềm không ăn cứng, chịu thua liền ổn.

Rõ ràng là người ngoài cuộc nhưng Vương Lâm lúc này cảm giác áp lực vô cùng, xấu hổ cười: "Cái này, Tinh Dã cậu yên tâm, đạo cụ an toàn tuyệt đối."

Cố Tinh Dã sắc mặt vẫn âm trầm như cũ, động tĩnh bên này không nhỏ thẳng đến khi bắt đầu quay phim nhân viên công tác tâm tư vẫn đặt ở sự việc vừa rồi.

Lâm Hoa Hoa có khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, ngày thường đều luôn tươi cười được mọi người ưa thích, lúc này trong tay đang cầm cái ly của Cố Tinh Dã bị đám người vây quanh.

"Tôi vừa mới nãy thật sự bị dọa sợ rồi." một nhân viên công tác vỗ ngực: "Đây là lần đầu nhìn Cố lão sư phát hỏa, thật dọa người."

Một cô gái khác liếc mắt một cái: "Ngươi biết cái gì, cái này gọi là quan tâm sẽ bị loạn! Ngươi không thấy ánh mắt kia của Cố lão sư, rõ ràng là lo lắng."

"Chính là chính là! Tôi mặc kệ dù sau tôi gặm tới rồi."

Lâm Hoa Hoa nhìn mọi người mồm năm miệng mười đang thảo luận khóc không ra nước mắt, cô vừa mới đi lấy ít nước hoàn toàn không biết chuyện gì cả.

Lâm HOa Hoa chớp mắt còn chưa được ai giải thích thì một người nhân viên công tác lập tức mở miệng:"Đừng nghĩ lung tung! Các người không nhìn thấy Lục Văn Ngưng cùng Cố Tinh Dã có quan hệ mờ ám sao?"