Chương 1: Tra nam

"Đường Đường, anh ta... huhu anh ta dựa vào đâu.... Rõ ràng anh ta là người thổ lộ trước, anh ta làm sao có thể hức...."

Giang Đường nắm chặt tay: "Để tớ đi tìm người giúp cậu đánh hắn một trận."

"Anh ta thế mà lại ôm một nữ sinh, miệng đối miệng chuốc rượu, bị tớ bắt được còn nói, còn nói " Chúng ta chỉ là đang chơi đùa thôi, cậu sẽ không nghĩ nhiều đó chứ". Tên khốn đó, huhu tớ... Tớ sẽ không bao giờ hẹn hò qua mạng nữa...."

"Anh ta còn nói anh ta bị tớ bẻ cong, sao tớ có thể tin được chứ hức... Tớ còn... Hức hức hức, còn đặt mua đồng hồ cho anh ta, trên đồng hồ còn khắc chữ nữa huhuhu...."

"Anh ta không hề giải thích, cứ thẳng thừng nói ra, anh ta hối hận, anh ta không muốn biến thành đồng tính luyến ái, anh ta thích phụ nữ mềm mại hơn.... Khốn nạn, khốn kiếp!"

Bên chân Lương Vũ là một đống giấy vo tròn, Giang Đường quen biết cậu ta lâu như vậy vẫn là lần đầu tiên thấy cậu ta khóc lóc thảm đến thế, thiếu niên lại càng tức giận hơn: "Tên tra nam này, lừa tiền còn lừa tình cảm!"

"Không được, tớ nuốt không trôi cục tức này, tớ sẽ bảo anh tớ tìm người trùm bao tải hắn!"

Lương Vũ hít hít mũi vài cái, lại túm chặt lấy cậu, khuôn mặt nhỏ nhắn kia khóc đến mức đôi mắt đều sưng đỏ: "Đừng, nếu để anh Giang biết chuyện tớ yêu đương qua mạng còn bị lừa, cũng quá mất mặt."

Giang Đường trầm ngâm một lát: "Có rồi! Hắn lừa cậu, vậy tại sao chúng ta lại không lừa lại hắn?"

"Lừa lại?"

Giang Đường ừ một tiếng, thiếu niên ngồi xổm xuống bên người Lương Vũ, cười đầy giảo hoạt: "Không phải hắn háo sắc sao? Với gương mặt này của tớ, chắc hẳn không có trở ngại đi?"

Lương Vũ hít hít cái mũi, giọng điệu nhiều thêm vài phần nghiêm túc: "Không được, vạn nhất cậu bị thương thì sao, tớ bị tra nam lừa cũng không sao, cậu cũng không thể...."

Giang Đường ngắt lời cậu ta: "Tớ biết rồi, cậu đưa ảnh chụp của anh ta cho tớ xem. Tớ nhất định phải cho anh ta thấy được sự chán ghét của lòng người."

Nhưng Lương Vũ tìm cả nửa ngày mới phát hiện toàn bộ ảnh chụp trong điện thoại đều không còn, ngay cả thông tin liên lạc cũng một lần xoá sạch sẽ.

"Có rồi." Cậu ta đột nhiên nhớ tới, lúc trước bản thân có in ra một tấm ảnh chụp chung.

Chẳng qua tấm ảnh chung chỉ còn lại một nửa, người đàn ông trong ảnh mặt mày hớn hở, chỉ là trên trán lại viết hoa chữ tra nam bằng mực đen, má bên trái hai chữ khốn nạn, bên phải còn có một quả trứng.