Chương 4: Quyến rũ

Bùi Tây Lẫm mặc một bộ âu phục đen tươm tất, khuy măng sét tay áo được làm từ đá Sapphire, dáng người cao thẳng tắp đứng đó, sự kết hợp hài hòa cùng những bông hoa rực rỡ xung quanh khiến anh trông dịu dàng và hoà nhã hơn bình thường rất nhiều.

Làm cô quên mất rằng vẫn còn có một người nguy hiểm như vậy đang tồn tại.

Trong cuốn sách viết, Bùi Tây Lẫm và Tô Âm cùng nhau lớn lên ở trại trẻ mồ côi nên có thể coi hai người là thanh mai trúc mã.

Sau đó, nhà họ Bùi tìm lại được Bùi Tây Lẫm nên hai người phải chia xa, mãi đến khi Tô Âm bước chân vào giới giải trí mới gặp được Bùi Tây Lẫm với tư cách là biên kịch, lần gặp này hai người tràn đầy kỉ niệm và hàn huyên lại thuở nhỏ.

Hạ Chiêu Ninh không thể đoán được vai trò thực sự của Bùi Tây Lẫm trong truyện. Hình như anh thích Tô Âm nên mới không ngần ngại mà đối phó với nam chính Mặc Cảnh Khiêm, ngăn cản hai người họ ở bên nhau, nhưng anh cũng có vẻ như ghét Tô Âm nên mới bất chấp dùng mọi thủ đoạn, mặc kệ sự sống chết của nữ chính. Nói anh là nam phụ thì đúng hơn chứ không phải nhân vật phản diện, nhưng kẻ phản diện này lại quyết tâm chia cắt nam nữ chính về bên nhau, chỉ cần nam nữ chính không ở bên nhau thì anh cảm thấy rất vui vẻ...

Lần đầu khi bước vào thế giới này, cô đã đánh giá thấp tầm ảnh hưởng của Bùi Tây Lẫm, cho đến khi Bùi Tây Lẫm hết lần này đến lần khác gây sức ép khiến cho Tô Âm dần có ý định từ bỏ nam chính. Vì không muốn anh phá hủy quan hệ tình cảm của nam nữ chính nên Hạ Chiêu Ninh không còn cách nào khác đành phải công lược Bùi Tây Lẫm. Bởi vì cô phát hiện ra quan điểm sống của Bùi Tây Lẫm vẫn rất chính trực, nếu anh có bạn gái, anh nhất định sẽ không can thiệp vào chuyện tình cảm của người khác nữa, vì vậy Hạ Chiêu Ninh dùng hết sức lực để giành được Bùi Tây Lẫm, sau đó thành công đính hôn với anh.

Quả nhiên, sau khi hai người đính hôn, Bùi Tây Lẫm không còn chú ý đến nam nữ chính nữa. Sau khi giải quyết được mối nguy hiểm tiềm ẩn Bùi Tây Lẫm, nhiệm vụ tiếp theo của Hạ Chiêu Ninh đều tiến triển rất thuận lợi, như cá gặp nước, nhưng lại vì có chút quá suôn sẻ nên khi nhận được tin nam nữ chính tổ chức hôn lễ, ý nghĩ đầu tiên trong đầu Hà Chiêu Ninh không phải là sắp hoàn thành nhiệm vụ mà là ngăn cản Bùi Tây Lẫm phá hoại.

May mắn thay, nửa tháng trước Bùi Tây Lẫm đã đi công tác ở nước ngoài, cô cũng đã hỏi rất kỹ lưỡng, biết được ít nhất một tháng anh sẽ không về nước, vô tình bỏ lỡ đám cưới của Tô Âm và Mặc Cảnh Khiêm. Khi anh từ nước ngoài trở về, nam nữ chính gạo đã nấu thành cơm, gạo sống đã nấu chín, dù anh muốn phá hủy cũng đã muộn rồi.

Hạ Chiêu Ninh cảm thấy nhẹ nhõm khi biết tin, vì thế trong quá trình bận rộn công việc cô đã quên mất sự tồn tại của anh.

Nhìn người đàn ông hơn nửa tháng không gặp, Hạ Chiêu Ninh không vui mừng nổi, lập tức đề phòng hỏi: "Không phải anh đang đi công tác sao?"

Chẳng lẽ anh vẫn còn ý định phá hoại đám cưới này? Không thể được! Cô nhất định sẽ nhìn chằm chằm anh cho đến khi hôn lễ kết thúc!

Hạ Chiêu Ninh càng nghĩ càng tức giận, ước gì có thể trực tiếp mắng anh một trận. Đây là thời điểm then chốt cuối cùng, đến một chút sự thư giãn anh cũng không cho.

Bùi Tây Lẫm rút một bông hồng trắng đang bị buộc trên cây cột bên cạnh, Hà Chiêu Ninh chưa kịp ngăn lại thì anh đã cài bông hồng vào búi tóc của cô. Hôm nay cô chỉ kẹp một chiếc kẹp màu bạc đơn giản không có hoa văn phức tạp, nhưng sau khi điểm xuyến một bông hoa hồng trắng lại tôn lên vẻ đẹp và khí chất của cô hơn.

Bùi Tây Lẫm nhìn bông hồng trắng rồi cúi đầu nhìn vào mắt cô, ánh mắt trìu mến không thể giải thích được, giọng nói nhỏ nhẹ mê hoặc: “Rất đẹp.”

Không biết là đang khen hoa đẹp hay khen Hạ Chiêu Ninh.

Không hiểu sao Hạ Chiêu Ninh cảm thấy bầu không khí giữa hai người có chút ám muội, đưa tay chạm vào bông hoa, nhưng sợ chính mình cử động mạnh sẽ làm rớt xuống, nên sau khi chạm vào cánh hoa cô liền đặt tay xuống, có chút gượng gạo nói: "À, cảm...cảm ơn."

Chuyện gì đã xảy ra với Bùi Tây Lẫm? Sao cô lại cảm thấy hình như anh đang quyến rũ mình?