Chương 46: Tình nguyện công chúa đi tai họa Hộ Bộ

Edit: YUI

Kế tiếp, Sở Du Ninh nắm Quy ca nhi từ đầu đường dạo đến cuối phố, gặp được quán ăn liền dừng lại, một lớn một nhỏ, ăn mặc đẹp đẽ quý giá, b·iểu t·ình nhất trí mà đứng ở trước sạp chờ ăn, ai có thể tưởng tượng được, đây là công chúa kim chi ngọc diệp của Khánh Quốc.

Quy ca nhi rất thích chơi chung với công chúa thẩm thẩm, có thể ăn được nhiều đồ vật bé chưa từng được ăn qua, còn không cần lo lắng ăn no không ăn nổi, bé ăn không hết công chúa thẩm thẩm sẽ giúp đỡ ăn giùm, bé còn có thể lưu bụng ăn món khác.

Sở Du Ninh còn thuận tiện đi tiệm lương một chuyến xem giá cả lương thực ở thế giới này. Nhìn từng hạt gạo trắng bóng tinh xảo, cho dù là gạo lức màu nâu thô ráp cũng có thể làm cô hai mắt tỏa ra ánh sáng, hận không thể toàn bộ độn lên.

Gạo mới 36 văn một cân, gạo lức 25 văn, gạo cũ mười văn. Sở Du Ninh ngẫm lại, cô vừa rồi ăn bánh nướng hai văn tiền một cái, một cân gạo mới đều có thể mua thật nhiều cái bánh nướng.

Tiệm lương còn có bán đậu nành linh tinh, Sở Du Ninh chưa thấy qua nhiều loại lương thực như vậy, hiếm lạ mà đem mỗi một loại đều dùng tay vớt một lần, nhìn hạt đậu từ khe hở ngón tay chảy xuống, trong lòng chỉ cảm thấy vô hạn tốt đẹp.

Đây đều là đồ vật mạt thế loại đều trồng không ra a, mạt thế dùng mộc hệ dị năng trồng nhiều nhất chính là khoai lang đỏ và khoai tây sản lượng cao dễ hầu hạ, cùng với một ít rau dưa có thể trồng thủy canh (*), những món hiếm lạ khác, ng·ay cả hạt giống đều không có, cho dù có cũng là dị năng giả hệ mộc trong lén lút giục sinh chính mình ăn, những người khác muốn ăn chỉ có thể trả giá cao cùng dị năng giả hệ mộc làm giao dịch.

Trồng thủy canh (*) là phương pháp trồng rau cải trong nước.

Trong đội Bá vương hoa có dị năng giả hệ mộc, nhưng các cô đều không bỏ được dùng để giục sinh lương thực, dị năng hệ mộc là dùng để lưu trữ cứu mạng.

Sở Du Ninh lại nhìn các loại lương thực khác trong tiệm lương, không sợ mắc, chỉ sợ không có. Cô là công chúa chắc là rất có tiền đi?

Trình An thấy công chúa còn tự mình tới xem xét giá cả lương thực, còn tưởng rằng công chúa là vì chuyện phủ tướng quân thiếu lương tự tay làm lấy tìm hiểu giá cả lương thực, trong nháy mắt, công chúa ở trong lòng anh cao lớn vô cùng.

“Đi, bế Quy ca nhi lên, chúng ta đi Hộ Bộ.” Sở Du Ninh hướng Trình An phất tay.

Muốn lương, đầu tiên phải có tiền, Hộ Bộ vừa có lương vừa có tiền, đi đòi nợ xong còn kịp giờ chạy về nhà ăn cơm trưa.

Sắc mặt chưởng quầy tiệm lương khẽ biến, từ khi mấy người này tiến vào ông liếc mắt một cái đã nhìn ra thân phận họ phi phú tức quý, còn đoán họ là thương hộ, không nghĩ tới nữ tử vừa mở miệng đã đòi đi Hộ Bộ, dường như Hộ Bộ là do nhà cô mở vậy, ông không khỏi may mắn cửa hàng sạch sẽ, không gây ra lỗi gì.

“Công chúa thẩm thẩm, Quy ca nhi đã lớn, không cần ôm.” Quy ca nhi chạy đến trước mặt Sở Du Ninh, vươn tay nhỏ, “Muốn dắt.”

Sở Du Ninh từ trước đến nay đối với ấu tể luôn rất khoan dung, duỗi tay nắm bé đi ra ngoài. Nếu không cho ôm, chờ bé đi không nổi thì ôm là được, tiểu đậu đinh cũng xấu hổ.

Chưởng quầy phía sau nghe rõ tiếng tiếng con nít ngây ngô gọi “Công chúa thẩm thẩm”, chân có hơi mềm.

Trời biết Trình An rất hy vọng công chúa có thể vẫn luôn dạo tiếp, quên luôn chuyện đi Hộ Bộ thì càng tốt.

Khả năng ông trời cũng nghe thấy lời khẩn cầu của anh, vừa rời đi tiệm lương không bao xa, một nữ tử đột nhiên phác gục dưới chân Sở Du Ninh.

Căn cứ vào bản năng sinh tồn ở mạt thế, Sở Du Ninh thiếu chút nữa đem người đương tang thi đá ra, may mắn kịp dừng chân.

Trình An tiến lên hộ vệ bên người Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh nhìn về phía người phụ nữ bị đẩy ngã trên đất, người phụ nữ mặc chiếc váy lụa mạt ngực, áo khoác màu tím, chỉ có một tầng hơi mỏng, có thể thấy da thịt trắng tuyết bên trong. Cô chỉ cảm thấy quần áo này còn mát mẻ, còn lỏa lồ hơn bộ cô đã mặc nhiều. Còn có, ngực đại mông kiều, da bạch mạo mỹ, là dạng em gái mà các đội viên trong đội bá vương hoa hâm mộ a.

Đừng nói là đang ăn vạ đấy nhá?

Lúc này, một người đàn ông mặc áo gấm màu tím ỉnh bụng đi ra, đi theo còn có hai tên công tử mặc hoa phục.

Trình An nhìn thấy Hồng Lư Tự thiếu khanh đi theo phía sau bọn họ, đôi mắt trợn to. Giờ thì anh lại tình nguyện công chúa đi tai họa Hộ Bộ cho rồi.

“Người phụ nữ này có giá 1lượng bạc, chỉ cần trả 1 lượng bạc là được, có ai dám mua không?” Thằng cha bụng bự kiêu ngạo kêu gọi.

Giọng thằng cha đó vừa nói xong, phụ nữ dáng người lả lướt kia ngồi dậy, bày ra dáng vẻ hàng hóa nên có, hoàn toàn nhìn không nhìn ra cô không tình nguyện chút nào.