Chương 5

Thừa dịp Lục Tòng Vệ hoảng loạn, Tạ Trường Vũ duỗi tay thon dài ra lấy cuốn sổ trong tay Lục Tòng Vệ.

Lục Tòng Vệ có chút nóng nảy, cậu không hề nghĩ ngợi, thốt ra: "Cậu có thể giải thích tại sao bên trong lại có tên của tôi không? Có phải cậu muốn dùng cái này để mở diễn đàn cho tôi không? Tạ Trường Vũ cậu làm như vậy có phải hèn hạ quá không? "

Ha ha, lại muốn làm chuyện mở diễn đàn như này.

Thiếu chút nữa Tạ Trường Vũ bị suy nghĩ của Lục Tòng Vệ làm cho tức cười.

Nhưng mà Tạ Trường Vũ lại bình tĩnh như cũ, đôi mắt hẹp dài của anh híp lại, dùng khẩu khí thẩm vấn, hỏi: "Được lắm, cậu nói xem, tại sao phải lại vào phòng làm việc của tôi, nhìn lén đồ của tôi? "

Lấy mà không hỏi xem như là trộm!

Lục Tòng Vệ biết mình đuối lý, đành phải nói: "Tôi tới tìm tư liệu, tôi cảm thấy hồ sơ của bộ phận tiêu thụ không đủ nên nghĩ cậu nhất định nắm giữ nhiều kho số liệu hơn......"

Lý do này quá mức gượng ép, nói ra ngay cả Lục Tòng Vệ cũng không tin.

"Sao tôi lại cảm thấy lý do của cậu quá gượng ép vậy? " Tạ Trường Vũ vừa nói vừa tới gần, ngăn cậu giữa mình và bàn

Lục Tòng Vệ: "......"

"Tôi cảm thấy cậu có ý đồ câu dẫn tôi. " Tạ Trường Vũ càng đến càng gần, khoảng cách hai người đại khái chỉ có 2mm.

Hai má Lục Tòng Vệ bắt đầu ửng đỏ, cậu không chịu được Tạ Trường Vũ ở gần cậu như vậy.

Bỗng nhiên tim Lục Tòng Vệ đập chậm nửa nhịp, không phải vì cái khác mà bởi vì kỳ phát tình của cậu vừa vặn đến ngay lúc này!

Trước kia lúc ở tù, cách một đoạn thời gian sẽ có người đưa thuốc ức chế miến phí đến, nhưng còn bây giờ thì sao? Cậu lại quên mất chuyện này, không mang theo thuốc ức chế phòng thân.

Đối với một Omega trưởng thành mà nói đây là chuyện đáng sợ cỡ nào!

"Tôi mới không có đâu......" Thật vất vả Lục Tòng Vệ mới nói ra những lời này.

Tạ Trường Vũ lại cảm giác Lục Tòng Vệ có chút không thích hợp, đặc biệt là khuôn mặt của cậu, sao lại đỏ như vậy, giống như vừa uống rượu. Cái này không giống cậu.

"Cậu còn nói cậu không câu dẫn tôi, tay cũng đã để lên ngực tôi. " Tròng mắt Tạ Trường Vũ liếc nhìn bàn tay trắng noãn vừa vặn để trên l*иg ngực rắn chắc của anh.

"Tôi......Tôi, tôi không phải, tôi chỉ là......" Tim Lục Tòng Vệ đập càng ngày càng nhanh, khuôn mặt của cậu càng ngày càng đỏ hơn, tốc độ mắt thường có thể thấy .

Màu hồng đào vừa rồi bây giờ đã biến thành màu son đỏ......

Chẳng qua kì phát tình của cậu đã đến thôi.

Chỉ cần có một alpha ngẫu nhiên xuất hiện ở trước mặt Lục Tòng Vệ cũng đủ làm cậu bại trận, thậm chí còn muốn chủ động cởϊ áσ, không biết xấu hổ dán lên người trước mặt, chỉ cầu có thể ngửi mùi hương mê người của alpha.

"Tôi, tôi khó chịu......"

Ngón tay trắng nõn thon dài giống như không nghe sai sử , Lục Tòng Vệ bắt đầu cởi vòng đeo ở cổ của mình.

Hương chuối tiêu nhanh chóng lan khắp văn phòng. Vị chuối tiêu pha trộn với sữa bò, hương vị mềm mà ngọt.

Cho dù định lực của alpha mạnh thế nào cũng rất khó chống đỡ với pheromone ngọt ngào như vậy.

Ánh mắt Tạ Trường Vũ rơi vào tuyến thể trên người Lục Tòng Vệ, tuyến thể kia đã nóng lên. Đỏ bừng như một cái bàn ủi. Đây là phương thức phát ra tín hiệu cầu cứu của omega.

Mà Tạ Trường Vũ cũng tiếp thụ tín hiệu này, anh không che dấu phóng ra pheromone cường đại của mình.

Hương rượu tequila khuếch tán khắp nơi. Tạ Trường Vũ cúi người, đưa đầu lưỡi của anh đến chổ tuyến thể nóng lên của Lục Tòng Vệ. Nhẹ nhàng linh hoạt liếʍ một chút.

Hành động vừa làm phảng phất giống như tính xâm chiếm của một con rắn, đang trêu đùa con mồi với mỹ vị ngon miệng trước mặt.