Chương 46: PHẢI GẢ CHO PHƯƠNG DỤ THÀNH

Nhìn thấy Tô Duệ tới, Tô Mạn Vân cùng Diêu thị nhất thời sắc mặt khẽ biến.

Tô lão thái thái lại ý vị thâm trường nhìn lướt qua Tô Tịch Nguyệt.

"Quốc công gia. "

Mọi người nhao nhao hành lễ với Tô Duệ.

"Tổ phụ..." - Tô Mạn Vân có chút kinh ngạc nhìn Tô Duệ, những tâm tư nhỏ bé kia cũng không dám dùng lên hắn, bất quá lời nói vừa rồi của Tô Duệ rốt cuộc là làm cho nàng ủy khuất.

Tô lão thái thái thấy thế tiến lên thay Tô Mạn Vân giải thích: "Chuyện lúc trước Mạn Vân đã giải thích rõ ràng, đều là chủ ý của Xuân Đào, không liên quan đến Mạn Vân, Tịch Nguyệt cũng không trách Mạn Vân. "

Tô lão thái thái nói xong đưa cho Tô Tịch Nguyệt một cái nháy mắt, muốn tô Tịch Nguyệt thay Tô Mạn Vân giải thích, nhưng Tô Tịch Nguyệt rũ mắt xuống, giống như là không nhìn thấy Tô lão thái thái đưa tới ánh mắt, trong nháy mắt đem Tô lão thái thái tức giận.

Phan ma ma tiến lên: "Quốc công gia, hôm nay Tô di nương..."

"Ngươi gọi nàng là gì?" - Tô Duệ lạnh lùng ngắt lời nàng.

"Tô di nương a. "

Tô Duệ trào phúng hừ lạnh: "Nếu nàng đã là thị thϊếp của Thành vương phủ, vậy nên đi Thành vương phủ! "

" Nhưng hôm nay Tô di nương động thai khí, không nên di chuyển. " - Phan ma ma nịnh nọt nói, có chút ý tứ lấy lòng.

Tô Duệ cũng không hề động đậy: "Không cần nàng di chuyển, trong chốc lát tự có người nâng cao kiệu mềm đưa nàng trở về. "

" Lão nô khuyên Quốc công gia suy nghĩ kỹ, trong bụng Tô di nương chính là hoàng tôn đầu tiên của quý phi nương nương, quý phi nương nương rất coi trọng, nếu trên đường đi xảy ra chuyện gì, đừng nói lão nô gánh vác không nổi trách nhiệm này, cho dù là Quốc công gia ngài cũng không gánh nổi trách nhiệm này a! " - Thấy Tô Duệ không dễ nói chuyện như vậy, Phan ma ma trực tiếp đem Phương quý phi ra nối chuyện.

Nhưng Tô Duệ sao có thể sợ Phương quý phi kia: "Cũng bởi vì thân phận hiện tại của Tô Mạn Vân kim quý, Quốc công phủ chúng ta không gánh nổi trách nhiệm này, càng không thể lưu người! "



Phan ma ma không nghĩ tới Tô quốc công này mềm mỏng không ăn, trực tiếp cứng mặt.

Tô Mạn Vân thấy Tô Duệ cố ý muốn đuổi nàng đi, lại bắt đầu lau nước mắt: "Tổ phụ, hết thảy đều là lỗi của ta, là ta vô phương dạy nô tỳ mới để cho nàng có cơ hội hại đại tỷ tỷ, chuyện Xuân Đào, ta có trách nhiệm không thể chối , là ta có lỗi với đại tỷ tỷ, ngài đánh ta mắng ta ta đều không hề oán hận..."

"Vậy làm sao dám đây, thân phận ngài thật là kim quý a! " - Không đợi Tô Mạn Vân nói xong, Tô Duệ liền lạnh lùng một câu.

Tô Tịch Nguyệt ở bên cạnh nghe được thiếu chút nữa bật cười ra. Tổ phụ thật sự biết làm tức chết người khác, công lực này so với nàng lợi hại hơn nhiều.

Tô Mạn Vân lại khó xử đến cực điểm, khóc càng thêm lê hoa đái vũ: "Ta biết tổ phụ không thích ta, nhưng ta cũng là cháu gái của ngài a, là nữ nhi của phụ thân, huyết mạch của Tô gia, còn có hài tử trong bụng ta, cũng chảy máu Tổ phụ ngài, ngài cho dù có không thích ta như thế nào, cũng phải lưu lại đường sống cho ngoại tôn của ngài a. "

Tô Duệ mặt đen, hắn ghét nhất ba mẹ con Diêu thị dùng huyết mạch nói chuyện.

Tiểu tử Trường Thanh này sao lại lưu lại những khoản nợ nghiệt ngã này.

Đáy mắt Tô Tịch Nguyệt một mảnh lãnh lệ, Tô Mạn Vân thật có mặt nói những lời này, nàng rõ ràng cũng không phải cốt nhục của phụ thân, lại giương xuống như vậy di thiên nói dối, nàng nhất định phải điều tra rõ chân tướng.

"Khụ~" Tô Tịch Nguyệt ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Nhị muội muội cũng không cần như thế, tổ phụ có tổ phụ cân nhắc, Nhị muội muội hiện giờ thân phận bất đồng, cũng đích thật là không thích hợp ở quốc công phủ nữa. "

" Đại tỷ tỷ..."

Tô Mạn Vân kích động muốn nói cái gì, lại bị Tô Tịch Nguyệt cắt đứt: "Bất quá Nhị muội muội hiện giờ mang hoàng tự, lại động thai khí, cũng xác thực không nên di chuyển. Không bằng Nhị muội muội liền lấy thân phận khách quý ở khách uyển, lại để vị Phan ma ma này hoặc là ma ma khác của Thành vương phủ tự mình chiếu cố, nghĩ đến cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn. "

Tô Mạn Vân vừa rồi còn rất kích động, nghe xong Tô Tịch Nguyệt lời sau này, cũng không nói lời nào.

Tô Duệ bên này, nếu là ý tứ của Tô Tịch Nguyệt hắn cũng sẽ không có đạo lý phản đối.

Sự tình cứ như vậy định ra, Tô Duệ trực tiếp sai người đưa Tô Mạn Vân cùng vị Phan ma ma kia đến Khách Uyển.