Chương 10: Săn Đón

Cố Tranh nói xong, Bạch Đào liền nghĩ đến, ngày đó tin tức hệ thống truyền cho cô cũng có nhắc đến việc này. Ở thời này, nghề tài xế, nhân viên bán hàng, người đưa thư, bảo mẫu, thợ cắt tóc, nhân viên rạp chiếu phim, đầu bếp và cônhg nhân viên chức là tám nghề được xem là cao quý*.

*Cao quý ở đây được xem là kiếm được nhiều tiền và khá nhàn hạ.

Trong đó nghề tài xế là được săn đón nhất bởi vì tiền lương cao, phúc lợi tốt, đôi khi còn được thưởng thêm tiền. Có thể làm việc ở đội vận chuyển có thể nói là rất có mặt mũi, nở mày nở mặt, đây là một công việc khiến ai cũng hâm mộ. Cố Tranh ở nhà thì không có vấn đề gì nhưng khi lái xe bên ngoài cả ngày, ăn uống, sinh hoạt đều ở trên xe cũng sẽ rất mệt.

Bạch Đào nghĩ nghĩ nói: “Ngày mai chúng ta về nhà mẹ em lại mặt, ngày mốt đi bệnh viện thị trấn tìm thầy thuốc nhìn xem. Em không có ý gì cả, mong anh đừng nghĩ nhiều, em chỉ là muốn đi bệnh viện tìm xem có thuốc trị sẹo không, mặt của anh đẹp như vậy, không chữa thật đáng tiếc.”

Cố Tranh rũ mi mắt, nói: “Được.”

Hắn không nói cho cô, vết sẹo trên mặt hắn ngay cả bệnh viện quân khu ở tỉnh cũng không chữa được.

Bạch Đào mím môi, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nói gì. Nhất thời, cả hai người đều không nói chuyện.

...

Sau khi nước tắm sôi, Cố Tranh như thường lệ mang đến Đông phòng cho cô.

Bạch Đào trong lúc tắm cũng không quên mở hệ thống ra xem, trong này cũng có vài loại kem trị sẹo, lướt trong chốc lát, cô cũng không biết nên mua loại nào.

“Hệ thống, loại kem trị sẹo nào là tốt nhất?”

“Ký chủ, trong cửa hàng hệ thống chỉ bán những loại kem trị sẹo trên thị trường, hiệu quả cũng bình thường. Ở chỗ tôi có một lọ thuốc trị sẹo cao cấp, hiệu quả vô cùng tốt, sau khi dùng đảm bảo không còn sẹo nữa.” Hệ thống nói.

Bạch Đào nháy mắt lấy lại tinh thần, “Thật sao? Vậy thì tốt quá, một lọ bao nhiêu tiền? Để tôi xem có đủ tiền mua không.”

Mặt Cố Tranh đẹp như vậy, không nên có chút tỳ vết nào.

“Ký chủ, thuốc này không bán, hiện tại ký chủ đang ở level 1, chờ ký chủ thăng lên level 2 sẽ ban thưởng miễn phí cho cô một lọ.”

“Ký chủ có thể mua vật phẩm ở cửa hàng hệ thống để tích điểm, mỗi lần mua sẽ phát điểm ngẫu nhiên. Khi ký chủ tích đủ 10.000 điểm thì sẽ thăng cấp lên level 2, ký chủ, cô cố gắng lên a.”

Bạch Đào nghe có vẻ khó nâng cấp hơn nhiều so với khi ở tận thế.

Phần thưởng cũng không nhiều, chỉ là vừa vặn đúng thứ cô cần, so với phần thưởng phong phú có vẻ càng thích hợp hơn.

Không cần tiền nâng cấp cũng rất tốt, chỉ là 10.000 điểm tích phân cũng có hơi nhiều.

Bạch Đào nhìn đến mục ‘Điểm tích phân của tôi’, hiện tại cô chỉ có vài điểm tích phân, cách xa 10.000 điểm tích phân vạn dặm, đến khi nào mới có thể tích đủ a.

Cô muốn nhanh chóng đổi thuốc cho Cố Tranh, phải làm sao mới có thể mau chóng tích đủ điểm đây?

Bạch Đào không khỏi nhíu mày. Trừ khi cô đi chợ đen bán đồ vật.



Việc này cô phải âm thầm làm sau lưng Cố Tranh, nếu không cô sẽ phải giải thích rất nhiều chuyện, ví như vật phẩm của cô đến từ đâu, mấy chuyện này một chuyện cô cũng không thể nói. Hơn nữa cô muốn đến chợ đen, với tính tình của Cố Tranh khẳng định sẽ ngăn cản cô, có lẽ hắn còn tự hỏi một cô gái nhỏ như cô lấy đâu ra lá gan lớn như vậy.

Muốn đạt được một vạn tích phân cần phải có thời gian, dù sao đó cũng không phải là con số nhỏ.

Cô đã nói với Cố Tranh ngày mốt đi bệnh viện, cô phải lấy được thuốc xóa sẹo trước ngày mốt. Chờ đến lúc kê đơn thuốc ở thị trấn, cô sẽ âm thầm bỏ lọ thuốc đổi từ hệ thống vào.

Đến lúc đó nếu có người nghi ngờ vì sao vết sẹo trên mặt Cố Tranh lại tốt lên, chỉ có thể nói thầy thuốc ở bệnh viện thị trấn y thuật cao siêu. Có bệnh thì phải tìm thầy thuốc, cô và Cố Tranh thì biết cái gì a.

Bạch Đào chớp chớp mắt, dịu giọng nói, “Hệ thống ơi~ tôi và cậu thương lượng một chút có được không?”

Hệ thống cảm thấy ký chủ đột nhiên ôn nhu như vậy, nhất định không có chuyện gì tốt, “Ký...ký chủ, cô tắm lâu như vậy không lạnh sao?”

“...” Bạch Đào.

Cô phẩy phẩy nước một chút, quả thật nước không còn nóng nữa, đúng là có chút lạnh. Bạch Đào lau khô nước trên người, thoa lên một chút sữa dưỡng thể rồi thay quần áo sạch sẽ.

Cô múc nước trong chậu trước cửa bếp, đem quần áo giặt sạch sẽ.

...

Cố Tranh vừa mới tắm trong sân, hắn cởi trần, làn da màu lúa mì khỏe khoắn, cơ bắp săn chắc, đường nét uyển chuyển ẩn chứa sức mạnh cường đại.

Đôi mắt nhỏ của Bạch Đào vô thức liếc nhìn, Cố Tranh dường như cảm nhân được, quay đầu lại nhìn cô. Bạch Đào suýt chút nữa bị Cố Tranh bắt gặp mình đang nhìn trộm, mặt cô nóng lên, sau đó cô chợt nghĩ, đây là người đàn ông của cô, cô muốn nhìn liền nhìn, dù sao cũng không phải nhìn người khác.

Chỉ có hai bộ quần áo, Bạch Đào rất nhanh đã giặt xong.

Bạch Đào về phòng, lau khô tóc, tiếp tục nói: “Hệ thống ơi, tôi và cậu thương lượng chút được không? Cậu chỉ được nói đồng ý hoặc không đồng ý, không được nói sang chuyện khác.”

“...Được, ký chủ, cô nói trước, tôi sẽ xem xét xem có nên đáp ứng không.” Hệ thống nói.

Ai biết ký chủ muốn thương lượng cái gì, nó không dám tùy tiện đáp ứng đâu, hu hu hu~

Bạch Đào híp mắt hạnh, ôn nhu nói: “hệ thống, cậu xem, hai ta cũng không phải giao tình ngày một ngày hai, tôi và cậu có thể nói là tri kỷ, làm người a, phải nhạy bén một chút, cậu nói đúng không? Tôi nghĩ muốn trước tiên cho Cố Tranh một lọ thuốc trị sẹo, hoặc là cậu đem phần thưởng cấp hai đưa cho tôi trước. Cậu yên tâm, tích phân thiếu tôi nhất định sẽ trả lại, về sau tôi chắc chắn sẽ cố gắng kiếm tiền, nhanh chóng nâng cấp hệ thống, cậu nói có được không?”

Hệ thống yếu ớt nói: “Ký chủ....tôi không phải cô...”

“Hừ! Tôi nói nhiều như vậy, cậu chỉ nhớ mỗi câu này, cậu nói một câu đi, cậu có đồng ý cho tôi mượn hay không.”

Bạch Đào thấy hệ thống yên lặng, lại thúc giục hai câu.

“Ký chủ, từ trước đến nay không có tiền lệ này.” Hệ thống muốn từ chối.



“Đó là do trước kia tôi không cần, bây giờ thì cần rồi. Thôi được, không cho mượn cũng không sao, tôi hiện tại có ăn có uống, Cố Tranh cũng có thể nuôi tôi cả đời. Hiện tại cậu nếu không cho tôi một ít động lực, tôi sẽ bãi công, hệ thống làm giàu nhà cậu biết đi đâu về đâu đây.”

Hệ thống thấy Bạch Đào quá khó đối phó, nó đành phải đáp ứng: “Được rồi, nhưng mà trước tiên phải trừ điểm tích phân của cô.”

Bạch Đào không thèm để ý phất tay, “Trừ đi trừ đi, nhưng phải đem thuốc trị sẹo cho tôi xem trước.”

Chưa đầy một giây, trong tay cô liền xuất hiện một cái bình thủy tinh, bên trong chứa khoảng 10ml chất lỏng màu tím nhạt.

Bạch Đào không khỏi nghi ngờ, “Hệ thống, cậu không lừa tôi chứ? Chỉ một chút thuốc như vậy, trị vết sẹo dài trên mặt Cố Tranh có đủ không?”

“Cô yên tâm, đồ hệ thống sản xuất, tuyệt đối đảm bảo!” Hệ thống khẳng định.

Bạch Đào vẫn còn hơi nghi ngờ, thấy Cố Tranh đến, cô liền giấu thuốc đi.

Cố Tranh vào cửa, nhìn thấy tóc Bạch Đào lâu như vậy còn chưa khô, hơi nhíu mày. “Sao còn chưa lau khô tóc? Đến giờ đi ngủ rồi, không lau khô tóc mà đi ngủ rất dễ đau đầu, để anh lau giúp em.”

“Cảm ơn.” Cô quên mất.

Tóc của Bạch Đào rất đẹp, cầm trên tay mượt mà như tơ lụa. Cố Tranh bình thường quen làm việc nặng nhọc, lòng bàn tay có mấy vết chai, nhưng giờ hắn vô thức thận trọng vài phần, giống như đang nâng niu trân bảo, sợ vết chai trên tay hắn sẽ mắc vào tóc của cô.

Bạch Đào cảm nhận được hắn ôn nhu đối đãi, hàng mi dài khẽ run rẩy.

Chờ tóc khô, Bạch Đào mới leo lên giường. Cô kêu tên Cố Tranh, “Cố Tranh.”

“Ừm?” Cố Tranh mi mắt nặng nề, trên chóp mũi vờn quanh hương thơm trên người cô gái nhỏ.

“Anh kể chuyện xưa cho em nghe được không?” Bạch Đào chớp chớp đôi mắt hạnh, ôn nhu mềm mại nói.

“Không ngủ được?” Thanh âm trong trẻo của Cố Tranh có chút khàn khàn.

Bạch Đào không hiểu sao cảm thấy bản thân đang có chút nguy hiểm, “Không có gì, ngủ...ngủ ngon.”

Cố Tranh cong môi, nghiêng người nhẹ nhàng ôm lấy cô. Bạch Đào cảm thấy cánh tay hắn vòng qua eo mình, mỗi tấc da thịt hắn chạm vào tức khắc trở nên nóng bừng.

“Em còn chưa khỏe, đừng làm loạn.”

Cố Tranh âm thầm áp chế lửa nóng, thanh âm thô ráp khàn khàn, “Anh biết, đêm nay không làm gì em.”

Nhận được lời đảm bảo, Bạch Đào cũng không lo lắng nữa, cô híp mắt, ngày hôm qua cảm giác sờ cơ bụng của hắn rất tốt, cô muốn được sờ một lần nữa.

Nghĩ tới đây, bàn tay nhỏ bé của cô liền duỗi ra, đặt trên bụng hắn nhéo một cái, cảm giác thân thể Cố Tranh căng thẳng, khóe miệng cô cong lên một chút.

Nhưng rất nhanh, bàn tay nhỏ bé đã bị nắm chặt, Bạch Đào cố chấp đem tay đặt lên cơ bụng hắn mới chịu ngủ.