Chương 1: Tại sao cậu lại không mặc váy

"Tại sao cậu lại không mặc váy” Đinh Minh Sâm vu vơ hỏi Thu Vũ.

Thu Vũ nháy mắt nhớ tới hôm nay đi chạy bộ, thấy Đinh Minh Sâm đang nhìn Lý Yên Nghi.

Lý Yên Nghi lúc ấy mặc một chiếc váy ngắn rất đẹp.

Quả nhiên là thấy bên ngoài nhiều hoa, liền ghét đóa hoa gần nhà.

Bị người mình thích ghét bỏ, ai có thể dễ chịu.

Thu Vũ trái lương tâm nói: “Tôi không thích mặc váy.”

Đinh Minh Sâm trên mặt tựa hồ hiện một tia thất vọng.

Sau đó không biết hắn suy ngẫm cái gì, đem Thu Vũ trở thành không khí.

Tới cửa nhà Thu Vũ, hắn đặc biệt nhìn thoáng qua mặt Thu Vũ mặt, ước lượng cái gì.

Thu Vũ trầm mặc về nhà, lớp ngụy trang mạnh mẽ biến mất lập tức biến thành nản lòng.

Không thể tưởng được Đinh Minh Sâm cũng là người coi trọng ngoại hình .

Đi đến trước cái gương to, nhìn đến thân hình mập mạp, khí sắc hồng nhuận, Thu Vũ tuyệt vọng nghĩ: Nàng có thể bế được hai Lý Yên Nghi đi.

Lý Yên Nghi mỗi ngày đều là hóa trang điểm nhẹ nhàng. Thu Vũ đều cảm thấy nàng thật xinh đẹp.

Mà lợi thế duy nhất nàng có chính là : Thu Vũ cùng Đinh Minh Sâm đều học cùng lớp, đều ở lớp Hỏa Tiễn Ban —— lớp chuyên môn bồi dưỡng mầm non của đại học A.

Nghĩ đến điều này, Thu Vũ liền tỉnh lại: Ưu thế duy nhất nàng có chính là năng lực học tập, phải tiếp tục nỗ lực mới có thể xứng với Đinh Minh Sâm.

Nàng lấy ra bài thi, uể oải bắt đầu làm bài.



Thu Vũ không giải được đề toán, nàng xoay người ra sau hỏi Đinh Minh Sâm, “Đề này làm như thế nào vậy?”

Đinh Minh Sâm đang làm bài, đầu cũng không nâng, đạm thanh nói: “Đáp án có vấn đề, nhất định là do cậu làm sai, cậu chưa xem kỹ liền hỏi tôi ?”

Thu Vũ không nghĩ hắn sẽ nói như vậy.

Nàng chợt nhận ra ý tứ của hắn : Cậu thật ngu ngốc.

Thu Vũ căn bản không đem ý nghĩ này để ở trong lòng, nàng nói: “Tôi vừa rồi làm đề này quá nhanh, không để ý.”

Đinh Minh Sâm nhấc lên mí mắt hơi mỏng nhìn nàng một cái, nói: “Nó y chang mười ba đề trước.”

Sau đó liền mặc nàng đứng đó, lo bài làm của chính mình.

Thu Vũ xấu hổ mà xoay người sang chỗ khác, bình ổn hai phút, mới cầm bút lên

Lại bắt đầu bị ghét bỏ.

Nàng từ nhỏ chính là như vậy, khi hỏi vấn đề gì, trong mắt nhìn không nghĩ tới bất cứ thứ gì.

Khi còn nhỏ, Đinh Minh Sâm cũng không bao giờ có thái độ đó với nàng.

Bạn cùng bàn Tống Tâm Duyệt cũng quay đầu lại hỏi Đinh Minh Sâm bài tập, không giống như thái độ với Thu Vũ, Đinh Minh Sâm lập tức giảng bài cho cô ấy.

Âm điệu ôn hòa, không dư thừa, cùng hình tượng ngày thường của hắn không khác chút nào.

Tống Tâm Duyệt quay đầu, tâm tình rõ ràng thực tốt, vui vẻ làm bài.

Thu Vũ không muốn là người mặt nóng dán mông lạnh, người khác bơ nàng nàng liền không muốn dây dưa.

Nàng liền cầu cứu nam sinh ngồi trước Vương Triết, hắn là tổ trưởng của nàng.

Bất quá Vương Triết thực nhiệt tình, hắn giảng một chút Thu Vũ liền hiểu.

Về sau chỉ sợ còn phiền toái Vương Triết nhiều lần, tan học Thu Vũ liền cho hắn mấy quả cam.

Vương Triết lập tức liền lột ra ăn, còn mời huynh đệ xung quanh ăn.

Lớp Hỏa Tiễn tổng cộng có 40 học sinh, quan hệ với nhau cũng thực tốt.

Bốn phía ai gặp thì có phần, một người một miếng cam, khiến phòng học đầy hương cam mát mát.

Đinh Minh Sâm đứng dậy đi ra ngoài, Vương Triết liền mời hắn : “Lớp trưởng, ăn không?”

“Không ăn.” Đinh Minh Sâm thần sắc có chút lãnh đạm, bước chân không dừng liền đi qua.

Thu Vũ liền không quay đầu lại, cũng không cùng Đinh Minh Sâm nói chuyện qua.

Ngày hôm sau có hoạt động ngoại khóa, các bạn học đều ở nhảy nhót thay quần áo đi ra ngoài hoạt động.

Thu Vũ đi đánh cầu lông.

Một phen vui sướиɠ tràn trề khi được vận động, trên mặt nàng phiếm hồng nhạt, tóc đều ướt đẫm.

Thu Vũ cầm cầu lông đi xuyên qua sân thể dục.

18 tuổi nàng dáng có người cao dài, đường cong no đủ rắn chắc, mặt mang chút trẻ con , có điểm khỏe mạnh.

Tống Tâm Duyệt dẫn nàng đi xem chơi bóng rổ.

Sân bóng rổ có rất nhiều người xem.

Một nữ sinh đáng người xinh đẹp ở giữa đám đồng học như hạc giữa bầy gà.

Mang nón che nắng, đồ chống nắng, gió khẽ thổi làn tóc. Thật giống nữ thần a.

“Ban nghệ thuật thật sướиɠ, có thể mỗi ngày trang điểm, có thời gian trang điểm.” Tống Tâm Duyệt thở dài.

Thu Vũ không lên tiếng.

Lý Yên Nghi tới xem ai trong lòng nàng biết rõ.