Chương 3: Ai dạy cậu xem cái này ?

Mọi người hận không xem được kịch hay , các thiếu niên thiếu nữ hú hét “Aaaaaaa ——” cùng vài tiếng huýt sáo.

Lớp Hỏa Tiễn chỉ có bảy nữ sinh, nhìn Thu Vũ những ánh mắt hâm mộ có thể tràn ra thành đại dương mênh mông.

Trong lớp nhất thời lặng ngắt như tờ.

Bất quá câu trả lời của Thu Vũ làm mọi người đánh mất lạc thú , nàng nói: “Tôi không có gì để lớp trưởng hỗ trợ hết.”

Có nam sinh nói với nàng : “Thu Vũ, hay cậu nói, muốn lớp trưởng trở thành nam nhân của cậu đi ! Lớp trưởng nhất định sẽ không cự tuyệt!”

Lời này như tiếng lòng của Thu Vũ.

Đinh Minh Sâm vừa nói :“Tôi nhất định sẽ không cự tuyệt”, trong đầu nàng liền hiện ý niệm này

Nếu là nàng đưa ra yêu cầu làm bạn gái hắn, có phải hắn cũng sẽ đáp ứng a?

Bất quá Thu Vũ là ai, điểm mạnh nhất của nàng là ngụy trang.

Hình tượng bên ngoài luôn luôn là cô gái chơi cầu lông hoạt bát rực rỡ, thiếu nữ tráng sĩ, trong lòng chỉ có học hành mà thôi, mục tiêu là thi đậu đại học A không suy xét tình tình ái!

Giờ phút này, Thu Vũ bất đắc dĩ cười cười, không nhanh không chậm nói: “Đừng náo loạn. Về sau tôi còn phải nhờ lớp trưởng giảng đề nữa.”

Trong mắt Đinh Minh Sâm xẹt qua một tia phẫn nộ không dễ phát hiện.

Bất quá chợt lóe rồi biến mất, cũng không ai chú ý tới.

Các bạn học liền ủ rũ, tiểu Thu Vũ đúng là lục căn thanh tịnh, mỗi ngày trừ bỏ làm đề liền đánh cầu lông, trách không được người ngồi trước nàng là Đinh Minh Sâm đâu.

Bất quá lớp trưởng dù sao cũng là lớp trưởng, đương nhiên không có khả năng làm tất cả đồng học đều có quà, làm Thu Vũ tay không mà về rồi.

Chỉ thấy Đinh Minh Sâm mỉm cười nhìn Thu Vũ, thiện ý nhắc nhở nàng: " Cậu có thể nói một nguyện vọng sinh nhật.”

Thiếu niên dáng người đĩnh bạt, mắt chứa ý cười, thanh âm ôn nhuận như tắm mình trong gió xuân.

Nàng ngượng ngùng mở miệng, hướng Đinh Minh Sâm nói: “Sinh nhật tôi muốn mua một bộ cầu lông mới.”

Toàn ban đồng học trực tiếp té xỉu.

Đinh Minh Sâm cười như không cười mà nhìn nàng hai giây, trong ánh mắt có một loại hào quang khác thường, nói: “Được.”

*

Giờ học buổi chiều

Đinh Minh Sâm ngồi cùng bàn với Bùi Vũ, giúp hai nữ sinh Thu Vũ cùng Tống Tâm Duyệt dọn bàn ghế.

Bùi Vũ còn đang “Hự hự” bê ghế, Tống Tâm Duyệt lục trong hộc bàn thư “Bùm bùm” rớt đầy đất.

Đinh Minh Sâm qua giúp nàng thu thập, thấy thình lình một quyển truyện, trang sách mở ra, hình ảnh thiếu niên cùng thiếu nữ tiến hành việc người lớn.

Đinh Minh Sâm không có phản ứng gì, giống như là không thấy, đem sách nhặt lên tới đưa cho Tống Tâm Duyệt.

Tống Tâm Duyệt mặt đỏ đến mang tai, vội vàng khép sách lại, nói: “Cảm ơn lớp trưởng.”

Thu Vũ còn đang ngồi xổm trên mặt đất , khϊếp sợ nhìn quyển sách kia ở nhà tìm cả ngày không thấy cư nhiên là ở trong trường học!

Nàng cầm lấy cuốn sách, nhìn cái bìa quen thuộc liền bất giác cười.

Đây là sách mà nàng cùng Tống Tâm Duyệt mua được, các nàng đều mê truyện vườn trường lãng mạn.

Mà nam chính truyện này rất giống Đinh Minh Sâm.

Cho nên Thu Vũ nhìn không biết bao nhiêu lần, đặc biệt là trang truyện nam chính cùng nữ chính thân mật.

“Chỗ đó đều phải dọn sao?" Một tiếng nói trầm thấp truyền đến.

Thu Vũ quay đầu, thấy Đinh Minh Sâm đang đứng ở phía sau nàng nhìn xuống.

Bất quá ánh mắt hắn ngay sau đó dời về phía truyện tranh trong tay nàng.

Hắn nhanh tay giật truyện tranh từ tay nàng, mạnh tay ngăn chặn tay Thu Vũ.

Hắn cúi người cúi người dựa vào Thu Vũ, tức khắc làm Thu Vũ rơi vào vòng tay ôm ấp của hắn.

Bàn tay hắn thực ấm, nhiệt độ truyền lại đến Thu Vũ trên tay, hơi thở lượn ở bốn phía.

Bất quá Đinh Minh Sâm thực mau dời đi tay, thái độ như quân tử tị hiềm .

Hắn đem truyện tranh kia vào một thùng giấy, ôm đi. Thu Vũ đỏ mặt đưa cho hắn khăn ướt lau tay.

“Ai dạy cậu xem cái này.” Đinh Minh Sâm nói, giữa mày khẽ nhăn lại