Chương 11

Lúc ấy đột nhiên trùng sinh gặp lại, hành vi của cậu hoàn toàn không bị đại não khống chế, đều là phản ứng theo bản năng... Chẳng lẽ chính vì như vậy, khiến cho quan hệ của cậu với Phong Diệc bây giờ khác nhau một trời một vực so với kiếp trước như thế?

Quả thật, đời trước cậu cũng không làm qua chuyện câu dẫn người khác ở trước mặt mọi người, cũng không ép Phong Diệc kết hôn với cậu.

Tịch Dạng bắt đầu hối hận, cậu ngẩng đầu nhìn Phong Diệc, sau đó nhẹ giọng nói: "Em sai rồi, anh đừng giận."

Nghe cậu xin lỗi, sắc mặt Phong Diệc chẳng những không có hòa hoãn mà ngược lại càng thêm lạnh vài phần.

Người này luôn như vậy, bởi vì trời sinh thiếu năng lực đồng tình, có chướng ngại tình cảm, trong rất nhiều chuyện kỳ thật nội tâm Tịch Dạng không hề dao động, nhưng cậu lại có thể khống chế bản thân rất tốt.

Cậu biết phải phản ứng như thế nào trong hoàn cảnh nào.

Diễn xuất của cậu như giọt nước không lọt vậy, một cái nhăn mày một nụ cười trong lúc đó đều tràn ngập tỉ mỉ tính toán.

Khi nhận được quà mình chuẩn bị, Phong Diệc thấy qua nụ cười của cậu.

Lúc mình ra ngoài về muộn, Phong Diệc thấy cậu tức giận.

Khi người thân của mình bị hại qua đời, Phong Diệc đã nhìn thấy nỗi khổ sở chảy ra trong mắt cậu.

Anh còn nhìn thấy Tịch Dạng ghen tuông, thương tâm, sầu lo vân vân.

Nhưng một người sinh động như vậy, kết quả mới phát hiện tất cả đều là diễn ra.

Phong Diệc bị lừa suốt ba năm.

Hôm nay người này lại làm như vậy, Phong Diệc hít sâu một hơi, giọng khàn khàn nói: "Cậu đi xuống trước đi."

Anh cần dùng hết toàn lực kiềm chế, mới có thể không để cho mình mất khống chế.

Tịch Dạng cũng cảm nhận được hơi thở bạo ngược trong alpha, "Anh…"

"Cút xuống!" Phong Diệc gầm nhẹ.

Tịch Dạng do dự một chút, sau đó mở cửa xuống xe.

Cách cửa sổ xe thủy tinh, Tịch Dạng phóng ra tin tức tố của mình.

Nhưng mà ngay khi mùi tin tức tố u lãnh thanh nhã dọc theo bốn phía khe hở chui vào trong xe trong nháy mắt, cửa xe đột nhiên bị mạnh mẽ mở ra, Tịch Dạng bất ngờ không kịp đề phòng bị bắt tay đυ.ng vào sau lưng, kim châm đau đớn trong nháy mắt tràn về toàn bộ sống lưng.

Tịch Dạng hừ một tiếng, không đợi một hơi bình tĩnh lại, cằm cậu được nâng lên mạnh mẽ, Phong Diệc nhìn xuống từ trên cao, giọng nói gần như là từ kẽ răng chen ra, "Tôi không cần tin tức của cậu trấn an, đừng trêu chọc tôi nữa.”

Bóng đêm che giấu ánh mắt giống như muốn ăn thịt người và biểu tình gần như vặn vẹo của Phong Diệc, nhưng trái tim Tịch Dạng vẫn hung hăng run lên, sau đó ngồi dưới đất không dám nhúc nhích nữa.

Ước chừng hai mươi phút cũng có thể nửa giờ sau, cửa xe lại được mở ra, Tịch Dạng nhìn điếu thuốc trên tay, khuôn mặt Phong Diệc khôi phục lại vẻ lãnh đạm, yên lặng ngồi vào ghế sau.

Lần này gặp mặt vẫn ầm ĩ tan rã trong không vui.

Sau khi về đến nhà, Tịch Dạng đứng ở cửa giật mình nhìn xe Phong Diệc đi xa, cậu đột nhiên không biết nên làm như thế nào mới có thể khiến Phong Diệc thích cậu một chút.

Tin tức liên hôn giữa hai nhà Phong, Tịch đúng như Tịch Dạng mong muốn, cuối cùng được công bố vào buổi chiều.

Phong lão gia tử đã vì thân thể bị bệnh nhẹ mà lui về tuyến sau tự mình tổ chức họp báo, làm sáng tỏ chuyện đã xảy ra ở hội sở Bá Lai ngày hôm đó.

Ông tô điểm hành vi xúc động của hai người thành tình cảm tâm đầu ý hợp của người trẻ tuổi khó lòng kìm chế.

Hơn nữa thẳng thắn nói, nhà họ Phong đã thương lượng xong với nhà họ Tịch, sẽ tổ chức hôn lễ cho hai đứa nhỏ vào cuối tuần này.

Tin tức vừa ra, trên mạng lại là một đợt sôi trào.

Tịch Dạng mở weibo ra xem, trên đó nói gì cũng có.

Cậu không có biểu tình gì quét nhìn một vòng, sau đó like cho một bình luận "Chúc trăm năm hảo hợp".

Cách cửa phòng ngủ đột nhiên vang lên giọng Tịch Sách từ bên ngoài truyền đến, "Tiểu Dạng, bên nhà họ Phong gọi điện thoại tới hỏi kích thước dáng người của con, nói là muốn đi may lễ phục.

Nghe vậy Tịch Dạng cất điện thoại đi, mở cửa: "Gần đây con không đo."

"Không sao." Tịch Sách cười cười, "Cha mời thợ may đến nhà, bảo bọn họ đo cho con."

Tịch Dạng gật đầu, đi theo Tịch Sách xuống lầu.

Chờ đuổi thợ may đi, lại gửi các số liệu thân thể của Tịch Dạng cho nhà họ Phong, Tịch Sách và vợ có chút muốn nói lại thôi cùng nhau nhìn Tịch Dạng.