Chương 20

Trừ phi còn có ẩn tình gì mà đám bạn bè bọn họ không biết.

Nhưng hiển nhiên hiện tại không phải là thời cơ tốt để hỏi tận gốc rễ, mấy người ở đây liếc nhau, sau đó Lâm Xán cố ý rít một tiếng, tiến đến bên cạnh Phong Diệc cười tủm tỉm nói: "Chậc, anh Diệc, tức giận hại thân nha, nếu anh tức chết, em trai bao cỏ và thân thích kỳ lạ của anh có thể vui vẻ muốn chết."

"Cút." Phong Diệc nói một câu.

"Thật sự, không chỉ bọn họ vui vẻ, chúng ta cũng vui vẻ nha, anh xong đời, nhà họ Phong cũng giải tán, vừa lúc mấy anh em ta khóc lóc cho anh trước, sau đó chia nó ra."

"Muốn chết hả". hong Diệc rốt cuộc ngẩng đầu lên.

Lâm Xán nhìn anh, trong ánh mắt anh Diệc của hắn đang mang theo ý cười, nghĩ đến là không tức giận, nhưng đêm tân hôn không về nhà mà là cùng mấy người bạn xấu bọn họ uống rượu, nghĩ đến trong lòng tóm lại là không thoải mái.

Trong lòng Lâm Xán như mèo cào đặc biệt tò mò chuyện giữa Phong Diệc và vị tên Tịch Dạng kia, có điều rốt cuộc hắn vẫn là vô cùng có nhãn lực nhịn xuống không dám hỏi, chỉ thét to mọi người cùng nhau nâng chén, "Nào, cạn một cái, chúc anh Diệc tân hôn......"

Phi, Lâm Xán nhớ tới thái độ của Phong Diệc đối với hôn sự này, vội vàng sửa lời, "Chúc anh Diệc sống lâu trăm tuổi!"

"Nói cho cẩn thận." Phong Diệc cười mắng.

—————————————————

Tịch Dạng cầm di động đứng tại chỗ.

Sau khi cuộc gọi bị gián đoạn, cậu lại gọi cho Phong Diệc vài cái, nhưng hoặc là hiện không có mặt hoặc là không thể kết nối.

Có lẽ Phong Diệc đã kéo số điện thoại của cậu vào danh sách đen.

Tịch Dạng lau mặt, sau khi lau khô toàn bộ nước mắt, cậu gọi một cú điện thoại khác.

"Kiểm tra cho tôi xem bây giờ Phong Diệc đang ở đâu?"

"Được, chờ một chút." Đầu dây bên kia nói.

Ba phút sau Tịch Dạng nhận được một tin nhắn, hắn liếc nhìn địa chỉ trên đó gửi tới, lập tức nhấn xóa.

Sau đó cậu lại ngửa đầu nhìn chằm chằm biệt thự trước mắt đứng thật lâu, khi chủ nhân biệt thự lại xuất hiện cảnh cáo cậu nếu không đi sẽ báo cảnh sát, lúc này cậu mới xoay người rời khỏi nơi đó.

Lúc trời sắp sáng, Phong Diệc bị Tần Lễ đưa đến dưới lầu.

"Có thể tự mình đi lên không?"

Phong Diệc tránh Tần Lễ muốn tiến lên đỡ tay anh nói: "Có thể, tôi không uống nhiều."

"Vậy cậu chú ý an toàn, tôi đi đây." Tần Lễ nói.

Phong Diệc khoát tay với anh ta, muốn xuống xe, lại nghĩ tới cái gì quay đầu hỏi Tần Lễ, "Tiểu Nhạc thế nào?"

Ngày hôm qua khóc nháo cả ngày, buổi tối trước khi tới tìm cậu tôi đã tiêm một mũi an thần trước, lúc này hẳn là sắp tỉnh rồi, tôi qua xem một chút."

"Ừ," Phong Diệc đáp một tiếng, sau đó dừng một chút nói: "Gần đây cậu chú ý Tiểu Nhạc nhiều hơn một chút, đừng để cho cậu ấy đi những nơi trị an rất loạn hoặc là kết giao không đứng đắn, tôi sợ cậu ấy sẽ xảy ra chuyện."

Tần Lễ nhíu mày, xuất phát từ tín nhiệm tuyệt đối với bạn bè, anh ta không hỏi vì sao Phong Diệc lại lo lắng như vậy, chỉ gật đầu nói: "Tôi biết rồi."

Chờ xe Tần Lễ rời đi, Phong Diệc xoay người lên lầu, đêm nay tâm tình anh không tốt nên uống hơi nhiều, giờ phút này mùi rượu bốc ngược lại, huyệt Thái Dương bị kí©h thí©ɧ đến nhảy nhót đau đớn.

Mà loại đau nhức này khi nhìn thấy Tịch Dạng ngồi ở cửa càng trở nên nghiêm trọng hơn một chút.

Phong Diệc dừng bước, sau đó mặt lạnh đi lên phía trước, dùng vân tay mở khóa.

Nhìn anh trở về, Tịch Dạng đứng lên đi theo sau anh muốn vào cửa.

Phong Diệc cũng không có ý tiếp nhận cậu, quay đầu lại muốn khóa cửa lại.

"Phong Diệc" Tịch Dạng vội vàng chống cửa, ngửa đầu nhìn alpha bên trong nói: "Em phát tình."

Đương nhiên Phong Diệc ngửi thấy trong không khí tràn ngập mùi tin tức tố chỉ thuộc về Tịch Dạng, sương tuyết lạnh như băng giờ phút này tất cả đều hóa thành nước, hỗn hợp với mùi thơm sâu kín không kiêng nể gì chui vào xoang mũi Alpha bên trong cửa.

“Phong Diệc” Tịch Dạng nắm lấy tay alpha của mình. “Anh cho em vào đi.”

Nói xong cậu chậm rãi áp sát thân thể của mình vào Phong Diệc, tin tức tố quanh quẩn ở chóp mũi trở nên nồng đậm hơn một chút.

Phong Diệc bất động thanh sắc ngửa đầu ra sau, tiếp theo lạnh lùng nói: "Lúc trước ở trong xe tôi đã cảnh cáo cậu, nếu như quên, bây giờ tôi có thể lặp lại một lần."

Huống hồ anh biết rõ hiện tại cũng không phải là thời kỳ phát tình của Tịch Dạng, người này chỉ dùng thuốc ép buộc mình tiến vào thời kỳ đặc thù.