Chương 22

Tịch Dạng nhìn thấy hắn, đầu tiên là ngẩn người, sau đó ngồi xuống bàn ăn, "Tôi không ăn, cậu ăn xong dọn dẹp phòng bếp đi."

Đại Trạch nhíu mày, có chút ngạc nhiên nhìn Tịch Dạng một hồi, lập tức hỏi, "Hôm nay cậu uống nhầm thuốc?"

Tịch Dạng không nói gì, cậu biết ý của Đại Trạch.

Cậu và Đại Trạch cùng thuộc một tổ chức, nhưng hai người bọn họ không hợp nhau, Đại Trạch vẫn nhìn cậu không vừa mắt, nói chuyện luôn kẹp súng đeo gậy, cậu ngược lại không ghét Đại Trạch, nhưng cũng không có gì để nói với đối phương.

Cho nên thường thường khi hai người gặp nhau, mặc kệ Đại Trạch nói cái gì, ngoại trừ trả lời cần thiết Tịch Dạng tựa như người câm, chưa bao giờ phản ứng nhiều một câu.

Nhưng......

Ngón tay Tịch Dạng co lại một chút, lẳng lặng nhìn Đại Trạch, kiếp trước người này là sát thủ do cha bồi dưỡng ra, phạm phải vụ án không ít hơn mình, nhưng lại thích một cảnh sát.

Mà để cho loại người trời sinh tình cảm đạm mạc như Tịch Dạng đã từng không cách nào lý giải chính là, một thanh đao hai tay dính đầy máu tanh như vậy lại mắc bệnh trầm cảm nghiêm trọng, cậu nhớ rõ kết cục cuối cùng của đối phương là một sát thủ nhảy xuống từ trên một tòa nhà chọc trời bốn mươi tầng trước mặt vị cảnh sát tuổi trẻ kia, kết thúc cuộc đời của chính mình.

Có lẽ đều là yêu mà không được, sau khi sống lại rốt cuộc Tịch Dạng đã cảm nhận được một phần tuyệt vọng của đối phương lúc đó.

Cậu cảm thấy người này rất đáng thương, không khỏi nói thêm một câu.

Nhưng sát thủ bên cạnh cũng không biết Tịch Dạng đã sống lại một lần, trái tim lạnh như băng kia đang từ từ lấp đầy thất tình lục dục. Hắn xì một tiếng, nhanh chóng hút xong mì sợi, sau đó rửa bát, ném một que tiêm màu xanh nhạt cho Tịch Dạng.

"Buổi sáng đã tiêm cho cậu một lần, châm này cậu giữ lại, Lâm tiên sinh để cho tôi nói cho cậu biết, cậu bị hoàn toàn đánh dấu cộng thêm cưỡng chế phát tình, gần đây khả năng còn có thể xuất hiện tình huống hai loại tin tức tố xung đột không khống chế được, cho nên mấy ngày nay cậu không nên ra ngoài."

Nói xong cũng không chào hỏi, trực tiếp xách áo khoác lên nghênh ngang rời khỏi chỗ ở của Tịch Dạng.

Trong phòng trở nên yên tĩnh lại, Tịch Dạng rót cho mình chén nước, sau đó nhìn ống tiêm trước mắt rồi sờ sờ tuyến thể sau gáy.

Không ai biết, thật ra trong cơ thể cậu có hai tuyến thể.

Không.

Cách nói này không đúng lắm, chính xác hơn một chút mà nói, là trong cơ thể cậu có thêm một cơ quan nhân tạo, mà cơ quan này khi cần thiết có thể biến tin tức tố không hề kháng cự thành tin tức tố có tính công kích mạnh mẽ.

Hơn nữa nó cũng có thể làm cho omega không hề e ngại alpha trời sinh tin tức tố áp chế đối với omega, cho dù tròn phát tình kỳ, O cũng có thể bảo trì thanh tỉnh, sẽ không biến thành nô ɭệ chỉ biết cầu hoan.

Đây là thành quả nghiên cứu đắc ý nhất của cha Tịch Dạng.

Nhưng sau hơn hai thập kỷ, nghiên cứu này vẫn có những nhược điểm, và cứ sau một thời gian, hai kí©h thí©ɧ tố có tính chất trái ngược nhau lại mất cân bằng trong cơ thể dẫn đến xung đột, làm đau đớn những người có nó.

Nguyên bản Tịch Dạng hẳn là còn phải đợi một đoạn thời gian rất dài mới có thể xuất hiện triệu chứng như vậy, nhưng đúng như lời Đại Trạch nói, sau khi cậu hoàn toàn bị đánh dấu, tin tức tố cũng đã xuất hiện tình huống mất cân bằng, hơn nữa cưỡng chế phát tình, Phong Diệc lại không trấn an cậu, nên dẫn đến bệnh đau phát tác sớm.

Tịch Dạng ngồi ở bên cạnh bàn mím môi, cậu cũng không hối hận vì hành động của mình, chỉ là nói như vậy, cậu sẽ có vài ngày không gặp được Phong Diệc.

Một tuần sau, tình trạng xung đột pheromone cuối cùng cũng biến mất.

Cậu có chút vui vẻ mở tủ quần áo của mình ra, chuẩn bị chọn một bộ đẹp một chút buổi tối mặc vào tìm Phong Diệc.

Nhưng mà gần chạng vạng, chủ nhiệm khoa lại gọi điện thoại gọi Tịch Dạng về bệnh viện.

"Cuộc phẫu thuật hôm nay đặc biệt quan trọng, tôi cần cậu quay lại giúp tôi."

"Phải trở về, người khác không được."

"Đừng lề mề, sinh con cũng phải nhét vào cho tôi, làm phẫu thuật trước!"

Kết quả phẫu thuật kéo dài từ tám giờ tối đến một giờ sáng, mọi người trơ mắt nhìn khuôn mặt ngày thường không có biểu tình gì của bác sĩ Tịch trở nên càng ngày càng bất ổn.

Nhưng mà không đợi Tịch Dạng cởϊ qυầи áo giải phẫu vô khuẩn xuống, lại có một bệnh nhân cần cấp cứu vô cùng lo lắng được đưa vào.