Chương 4

----

Con gái và Trịnh Hướng Đông cùng nhau lớn lên, đầu óc có chút đơn giản, sau khi hai người đính hôn trong lòng con gái toàn là Trịnh Hướng Đông, hai vợ chồng vốn cũng cảm thấy Trịnh Hướng Đông là một lựa chọn không tồi.

Quan hệ hai nhà không tệ, người Trịnh gia cũng không chê con gái ngây ngốc, thế nhưng khi nghe nói Trịnh Hướng Đông muốn đưa cơ hội làm việc của con gái cho góa phụ kia, Đường Đại Quân liền không còn chút hảo cảm gì với tên khốn kiếp đó.

Đầu óc con gái ông quá đơn thuần, lại vô cùng thích Trịnh Hướng Đông nên cảm thấy sau khi đính hôn chính là dâu Trịnh gia, sống chết cũng không chịu từ hôn.

Đường Tâm khi còn bé thông minh đáng yêu, nhưng năm ba tuổi phát sốt một lần sau đó trở nên ngây ngốc, hai vợ chồng vẫn rất tự trách, cảm thấy do mình không chăm sóc tốt, cho nên những năm qua dồn hết tình yêu cho Đường Tâm, chỉ cần con gái vui vẻ.

Nhưng chuyện lần này thì khác, hai vợ chồng cảm thấy nếu không từ hôn con gái còn có thể bị khi dễ thêm nhiều lần nữa.

Lúc Đường Tâm còn chưa hoàn toàn tỉnh lại đã có xúc động muốn từ hôn mãnh liệt, giống như ủy khuất không thể nói nên lời.

Bây giờ tỉnh táo rồi càng muốn từ hôn, từ hôn nhanh chóng.

Loại đàn ông cặn bã này không vứt mau thì giữ lại mừng năm mới hay gì, khi dễ một cô gái đầu óc đơn thuần chắc chắn không phải thứ tốt lành rồi.

Chỉ là cô không thể biểu hiện quá vội vàng, dù sao cô vẫn là tiểu ngốc nghếch trong mắt ba mẹ.

Cho nên khi ba mẹ nhắc tới chuyện này, Đường Tâm chỉ ngoan ngoãn gật đầu.



"Được, từ hôn."

Hai vợ chồng nghe con gái đáp dứt khoát đáp liền mắt nhìn nhau, cảm thấy càng đau lòng hơn, con gái đầu óc đơn thuần nhà mình đồng ý từ hôn sao, đã tổn thương tới mức nào đây?

Hai vợ chồng không nói gì nhưng ánh mắt sắc như đao của Trịnh Hướng Đông đã nói lên hết.

Chuyện này tuyệt đối không dễ dàng kết thúc như vậy! Nhất định phải khiến Trịnh Hướng Đông kia trả giá!

Đường Tâm uống canh cá xong cũng khôi phục chút sức lực, nhưng lại bắt đầu phát sốt.

Cô hận không thể lập tức từ hôn, thế nhưng thân thể không cho phép, sợ thái độ của mình không đủ kiên quyết không thể từ hôn kịp thời, trong lúc mơ mơ màng màng còn lẩm bẩm từ hôn.

Chu Thục Lan biết con gái thích Trịnh Hướng Đông thích muốn chết, lúc này lại ngủ thϊếp đi mà còn nói từ hôn, nhất thời tim bà như bị dao cứa.

Lúc ấy không đợi được người, con gái của bà đã tuyệt vọng biết bao!

Bà trông coi con gái truyền dịch xong, thấy cô đã ngủ say mới quay đầu nói với chồng.

"Lát nữa Ninh Ninh lại đây trông Tâm Tâm, hai chúng ta đến Trịnh gia trả sính lễ."