Chương 2: Pháo hôi công trong truyện hào môn

Cậu xoay người rời khỏi nơi đám người tập trung, ngay lúc đó liền thay đổi biểu tình buồn bực trên mặt, đắc ý nói với hệ thống trong đầu:【Tôi thật là một nhân vật phản diện độc ác xuất sắc, người xa lạ đều chán ghét tôi, cố ý đem rượu hất lên người tôi.】

Hôm nay còn bắt nạt người mới ở trước mặt mọi người, có lẽ giá trị chán ghét đối với cậu của không ít người đều tăng lên một cấp.

Hệ thống nịnh nọt:【Anh Chu, lợi hại!】

【Đêm nay vai chính thụ sẽ xuất hiện, chờ sau khi nhiệm vụ thành công, là chúng ta có thể rời đi nơi này, lĩnh tiền thưởng!】Giác Chu hai tay cắm vào trong túi, giẫm lên cầu thang đi lên tầng hai.

Mặt mày cậu sáng sủa, bộ dáng cười rộ lên đặc biệt ghẹo người, môi màu đỏ nhạt hơi cong.

Đây là thế giới nhiệm vụ thứ nhất của Giác Chu sau khi gia nhập tổng cục xuyên nhanh.

Nhiệm vụ của cậu là đóng vai một nhân vật phản diện độc ác người người chán ghét, vì duy trì phần công tác không dễ gì có này, cậu lựa chọn phương thức thai xuyên, từ tiểu học liển bắt đầu khi dễ người khác.

Có lẽ cậu đặc biệt có thiên phú làm ác bá, tiếng xấu truyền xa, thành công bị rất nhiều người sợ hãi.

Hệ thống cũng là mới nhậm chức, tâm tình thật vui vẻ cùng Giác Chu bắt đầu lên kế hoạch cho hướng đi của tương lai:【Dựa theo nguyên văn cốt truyện, cậu phải bao dưỡng vai chính thụ, hơn nữa tiến hành làm nhục đối với cậu ta. Sau khi làm nhục sẽ làm giá trị ức hϊếp càng cao, cậu có thể càng thu được càng nhiều tiền thưởng, khi giá trị ức hϊếp đạt đến trình độ nhất định, nhiệm vụ của cậu có thể thành công.】

Nhiệm vụ của thế giới này là dựa vào một quyển tiểu thuyết tên là 《Sau khi đá tra công, tôi cùng ảnh đế yêu đương 》 tạo thành.

Vai Giác Chu đóng chính là tra công bị đá trong tựa đề.

Tình tiết chính văn còn chưa bắt đầu, cậu không xem được nội dung tình tiết nguyên văn, chỉ biết nội dung đại khái. Cậu đóng vai nhân vật có xuất thân hào môn, tính cách phóng túng ác bá, còn là một biếи ŧɦái, thích thiếu niên xinh đẹp.

Dựa theo tình tiết đại khái trên giới thiệu, đêm nay cậu sẽ bao dưỡng vai chính thụ, sau đó đối với vai chính thụ tiến tra tấn. Chờ nửa năm, vai chính công cùng vai chính thụ sẽ thích nhau, sau đó liên thủ gϊếŧ chết tiểu ác bá Giác Chu ỷ thế hϊếp người.

Chủ tiệc rượu hôm nay, chính là người dẫn mối giúp cho tiểu ác bá, người giới thiệu vai chính thụ Tạ Ôn Trần.

Cửa cầu thang tầng hai, một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục đi giày da đã sớm chờ tại đó, mặt đầy tươi cười mà nói: “Tiểu thiếu gia, người cậu muốn đã ở trong phòng.”

Đứng bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên quần áo lôi thôi, dùng ánh mắt tham lam không ngừng đánh giá đồ trang trí xa xỉ xung quanh.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Giác Chu, người đàn ông ngây ngẩn cả người mà lộ ra ánh mắt thay đổi, dầu mỡ mà cười nói: “Tiểu thiếu gia, người bên trong kia chính là con trai ruột của tôi, cậu có thể cho thêm chút tiền hay không?”

Trong thiết lập của nguyên tác, vai chính thụ Tạ Ôn Trần năm nay mới 18 tuổi, vừa mới lên đại học, đã bị người cha cầm thú bán cho Giác Chu làʍ t̠ìиɦ nhân.

Người đàn ông mặc âu phục vỗ bờ vai của gã một cái, trào phúng mà cười nói: “Trước khi ông nói lời này thì trước tiên nhìn tiểu thiếu gia nhà ta một cái, chỉ dựa vào khuôn mặt này của tiểu thiếu gia, liền có vô số người tre già măng mọc muốn cùng cậu ấy yêu đương, trong đó người đẹp xuất sắc cũng không biết bao nhiêu mà đếm. Con trai ông cũng xứng?”

Người đàn ông trung niên ấp úng không nói gì.

Giác Chu rút từ trong túi ra một tấm thẻ, “Mật khẩu là tám số chín.”

Người đàn ông mặc âu phục giành trước một bước nhận lấy thẻ từ trong tay cậu, lại đưa cho cha Tạ, ngăn hai người trong lúc đó tiếp xúc thân thể.

Hắn ta chỉ về phía căn phòng ở cuối hành lang: “Là ở chỗ đó, cậu yên tâm, tuyệt đối không có người dám đến quấy rầy cậu.”

“Được.”

Mới vừa đẩy cửa phòng ra, Giác Chu liền nhìn thấy thiếu niên ngồi ở trên giường.

Thiếu niên mặc áo trắng quần đen, làn da trắng nõn, thanh tú sạch sẽ. Sau khi nhận ra được tiếng bước chân, y ngẩng đầu, trong con người đậm màu là một mảnh yên tĩnh.