Chương 5: Bà xã. em có muốn anh cắm vào không

Lúc này hai chân Giản Nịnh đã bị anh tách ra, bàn tay của anh đặt trên quần lót của cô vừa xoa vừa ấn khiến Giản Nịnh cảm nhận được quần lót của cô đã bắt đầu ẩm ướt.

Thân thể của cô quá mức nhạy cảm, không biết là do bẩm sinh hay là bởi vì lần đầu tiên bị đàn ông sờ cho nên mới nhanh ướt như thế.

Cô biết quần lót của mình đã ướt đẫm rồi.

Giản Nịnh bị anh sờ mó muốn kẹp chặt tay của Tô Ngang lại nhưng vẫn bị anh tách ra.

Bàn tay của Tô Ngang hơi thô ráp, loại cảm giác thô ráp này còn có cả vết chai sần ma sát với huyệt nhỏ của cô quả thật là mang tới một sự kích thích không thể diễn tả bằng lời.

Giản Nịnh khó chịu rên hừ hừ mấy tiếng.

Tô Ngang tách hai chân cô ra, vì đặt trên bàn trang điểm nên tự nhiên biến thành một chữ M. Trên người cô lúc này vẫn đang mặc váy ngủ, trước đây còn độc thân thích thoái mái nên ở nhà cô toàn mặc váy ngủ. Nhưng mà kết hôn rồi cô phát hiện ra mặc váy ngủ không thích hợp chút nào.

Đối với người đàn ông như lang như hổ là anh đây thì chỉ cần kéo tung váy ngủ của cô xuống thì lập tức có thể “làm” rồi.

Tô Ngang cởi bỏ váy ngủ của Giản Nịnh ra, để quần lót của Giản Nịnh phơi bày trước mắt anh.

Anh quan sát quần lót của cô, là loại quần lót ren màu đen, lớp ren kia vốn rất mỏng manh có thể nhìn thấy được lớp lông phía trên cực kỳ quyến rũ, như thể đang mời mọc anh ghé qua.

Tô Ngang thấy vậy liền vùi đầu vào quần lót của Giản Nịnh liếm cho cô.

Giản Nịnh nhìn thấy cảnh tượng này một lần nữa hoảng sợ muốn đẩy anh ra: "Anh… Đừng vậy mà..."

Giản Nịnh nhớ lại hình ảnh tối qua anh đã liếm cho cô, hôm qua bị anh liếm mà cô đã thấy rất khó chịu. Huống chi bây giờ quần lót còn chưa cởi ra mà Tô Ngang đã liếm thẳng lên quần, Giản Nịnh cảm nhận được kích thích của anh, cô sợ anh lại tiếp tục nên hai chân kẹp đầu anh lại muốn đẩy anh ra ngoài: "Không cần đâu...Tô Ngang, đừng liếm quần của em nữa..."

Dường như Tô Ngang đã quá mê mẩn vùng đất này, nghe cô nói xong cũng không buông cô ra mà còn ấn mông cô xuống tiếp tục dạo chơi trên quần lót.

Giản Nịnh thật sự muốn chết quách cho rồi, đầu lưỡi linh hoạt của anh cứ thế mà dạo chơi trên mặt quần lót của cô. Từ đầu quần lót của cô đã thấm một ít da^ʍ thủy, sau khi bị anh liếm thì toàn bộ mặt trên quần lót đều là vết nước.



Cô không biết đó là da^ʍ thủy của mình hay là nước miếng của Tô Ngang. Anh cứ từng ngụm, từng ngụm gặm lấy quần lót của cô, không có chút nhẹ nhàng nào cả. Giản Nịnh ngồi trên bàn trang điểm nhìn thấy rất rõ quần lót của cô ra ra vào vào trong miệng của anh.

Vô cùng kích thích, nhìn thấy rõ ràng như thế khiến Giản Ninh xấu hổ cùng cực, nước mắt sắp tuôn rơi.

Toàn thân run lên, tuy rằng cô thấy ngượng ngùng là thật nhưng phản ứng của cơ thể không thể nào lừa gạt được người ta. Cô sướng đến mức da^ʍ thủy không ngừng tuôn ra, Tô Ngang cảm nhận được và cũng ngửi được hương vị đó.

Huyệt nhỏ của vợ anh thật sự rất da^ʍ đãng, anh chỉ mới liếm một lúc mà đã ra nhiều da^ʍ thủy như vậy. Mặc dù chẳng thể phân biệt được đâu là nước miếng của anh nhưng mà da^ʍ thủy của Giản Nịnh không hề ít chút nào, quần lót của cô đã ướt đẫm. Đầu lưỡi của anh quét trên quần lót đã có thể ngửi thấy hương vị lẳng lơ, gợi tình bay vào đầu mũi.

Anh nhìn dáng vẻ vừa phản kháng lại vừa hưởng thụ của Giản Nịnh lửa dục trong người lại bùng cháy. Nhả quần lót của cô ra, anh tiếp tục dùng đầu mũi cọ cọ vào chiếc quần muốn hít hết hương vị da^ʍ đãng tỏa ra từ thân dưới của cô.

Mặt của Giản Nịnh đỏ rực như đít khỉ, càng nhìn anh lại càng thêm động tình, hai chân của cô lại càng thêm co rút.

Tô Ngang vừa buông tha cho huyệt nhỏ của cô đã đặt tay lên sờ soạng, anh nhận ra bên dưới đã ướt dầm dề, quần lót sũng nước đến nỗi có thể vắt ra.

Tô Ngang vừa dùng tay vuốt ve vừa nói: "Lẳng lơ quá, vợ ơi, huyệt nhỏ của em nhiều nước quá."

Giản Nịnh nghe được lời này của anh toàn thân đều đỏ ửng lên. Xem như cô đã được lĩnh giáo cái gì là lời vàng ngọc từ miệng của người đàn ông tốt, còn không phải là giống như Tô Ngang hay sao?

Mấy lời cợt nhả lúc làm tình anh nói ra thật sự có thể hù chết người ta.

Tô Ngang lại không thấy bản thân có vấn đề gì, nói gì thì nói đàn ông không nói lời cợt nhả với vợ mình còn có thể nói với ai đây?

Anh cởi bỏ quần lót của Giản Nịnh xuống, vừa rồi lúc liếm quần lót của Giản Nịnh anh còn cố tình lấy đầu lưỡi đẩy quần lót của cô và bên trong huyệt nhỏ cho nên chiếc quần có hơi kẹt một chút. Anh kéo quần lót của cô ra, da^ʍ thủy còn đọng bên trong lập tức chạy xuống dính vào âm hộ của cô, lúc bị anh kéo quần xuống cô còn có cảm nhận được một sự kích thích rất mơ hồ.

Quần lót nhàu nhĩ bị anh kéo ra vứt xuống sàn, Giản Nịnh cứ như thế bị anh ôm vào lòng ngồi lên bàn trang điểm.

Giản Nịnh thấy thân dưới của mình trống trơn vẫn còn đang liên tục phun ra da^ʍ thủy, lôиɠ ʍυ cũng ướt đẫm đọng lại vài giọt nước.

Giản Nịnh gác hai chân của mình lên, tư thế này quá gần rồi, từ chỗ của cô có thể ngửi thấy mùi vị da^ʍ dục tỏa ra từ thân dưới.



Mùi hương này cực kỳ da^ʍ đãng, cô không nghĩ tới bản thân mình lại có thể lẳng lơ đến mức này, Tô Ngang chỉ tùy tiện trêu chọc một chút mà cô đã ướt đến như vậy.

Tô Ngang chỉ mặc mỗi một cái quần ngủ, nhìn thấy huyệt nhỏ lẳng lơ của Giản Nịnh vẫn luôn phun nước anh không tài nào nhịn được lập tức cởi quần ra. Sau khi anh cởi quần Giản Nịnh đã nhìn thấy món đồ dữ tợn đó của anh.

Mặc dù tối qua đã được diện kiến nó nhưng hiện tại nhìn thấy cô vẫn cảm thấy nó rất xấu xí, khó trách người ta hay nói món đồ này của quân nhân đặc biệt rất lớn. Đêm hôm qua lúc anh nằm trên giường nó cũng nằm xuống, còn hôm nay cô thấy nó hình như đang đứng lên.

Dương vật của Tô Ngang còn chưa cương cứng hoàn toàn. Anh cầm tay Giản Nịnh đặt lên dương vật của mình vừa vuốt ve vừa nói với cô: "Vợ ơi, em vuốt cho anh đi."

Giản Nịnh không cách nào từ chối anh được, bàn tay cô bị anh nắm lấy để trên dương vật nóng bỏng kinh người của anh. Giản Nịnh muốn rút tay lại nhưng thấy dáng vẻ nhẫn nhịn đến khó chịu của Tô Ngang thì không rút về nữa.

Cô chưa từng làm chuyện này bao giờ nên không biết phải vuốt thế nào, chỉ biết vụng về dùng tay vuốt ve xung quanh nó, chỉ có vậy nhưng đã khiến Tô Ngang rất hưởng thụ rồi.

Anh bị cô vuốt ve thoải mái thở dốc một hơi, bàn tay của phụ nữ không giống như bàn tay của đàn ông. Bàn tay của vợ anh mềm như không xương, vừa trắng trẻo lại mềm mịn liên tục vuốt ve dương vật khiến anh có cảm giác cái mạng này của mình sắp bỏ đi mất rồi.

Chẳng trách mấy anh em trong đơn vị ai cũng nói kết hôn có cái tốt của kết hôn, có vợ có cái tốt của có vợ, cảm giác sung sướng đến hồn xiêu phách lạc này chỉ có bản thân mới tự mình cảm nhận được.

Lúc này anh đã hiểu được, quả nhiên là hồn phách đều lạc trôi.

Giản Nịnh nghe được tiếng thở hổn hển của anh, bàn tay của cô trên dương vật vẫn tiếp tục lên xuống. Bàn tay của Tô Ngang lại bắt đầu không an phận sờ lên ngực Giản Nịnh, xoa nắn núm vú của cô, bắt đầu chơi đùa với hai viên ngọc.

Anh còn cúi đầu mút vào hai cái, Giản Nịnh cảm thấy động tác này của anh quá xấu hổ. Bàn tay vô vuốt ve cậu em của anh khiến cho nó càng ngày càng bành trướng trong tay cô, càng vuốt lại càng to, càng dài tới cực hạn.

Mà anh thì đang ôm lấy eo cô, mút lấy hai viên ngọc nhỏ ở trước ngực.

Giản Ninh có cảm giác tay cô hình như sắp tuốt ra được một lớp da vậy, cây đồ chơi kia của anh vẫn cứng rắn như thế. Tô Ngang muốn cắm vào trong, anh tách hai chân Giản Nịnh ra để dương vật cọ xát trước miệng huyệt của cô.

Anh chỉ ma sát với vách thịt non mềm kia chứ không đi vào trong, lại còn đảo vòng ở bên ngoài làm Giản Nịnh ngứa ngáy muốn chết!

Tô Ngang hỏi cô: "Bà xã, em có muốn anh cắm vào không? Lần này em có thể nhịn một chút cho anh đi vào có được không?"