Chương 32

Bộ phim mà Phạm Lộ Gia muốn xem là một bộ phim về chủ đề trộm mộ, đại IP, diễn viên chính đều là diễn viên phái thực lực, rất có năng lực gánh phòng vé, khi hai người tới rạp bên trong hầu như đều đã ngồi kín.

Bộ phim chủ yếu thuật lại quá trình sau khi đoàn đội tiến vào lăng mộ vương thất, vốn định lấy mấy cái giống vật bồi táng, nào biết được gặp phải nguy hiểm, tốc độ và tình cảm cũng rất mãnh liệt.

Cùng lúc đó, trong hiện thực, cũng có một người bảo vệ mạng chạy như điên như vậy: “A a a, cứu mạng…”

“Hì hì…”

Tiếng cười kỳ ảo của đứa nhỏ đi theo phía sau, tiếng bước chân lộc cộc lúc xa lúc gần, một bàn tay nhỏ màu trắng xanh từ trên trần nhà vươn ra, sắp chạm vào cái đầu màu xanh của hắn ta.

Đại Khánh cảm giác được một luồng gió lạnh từ trên đầu thổi xuống, máu trong cơ thể hắn ta như đông cứng lại, tốc độ dưới chân cũng không khỏi chậm lại.

Đột nhiên, một luồng nhiệt từ trong túi truyền ra, nhanh chóng tách hơi lạnh đang vây quanh hắn ta, nhiệt độ tăng lên, trực tiếp quấn lên bàn tay nhỏ đang duỗi ra trên đỉnh đầu hắn ta, trong nháy mắt, tiếng cười đùa của đứa trẻ biến thành tiếng mắng chửi tức giận chói tai.

Đại Khánh được tự do, không dám dừng lại, giống như cơn gió lao về phía trước, lấy tốc độ một trăm km/giờ lao đến cửa, đẩy cửa ra rồi đóng cửa lại liền mạch, hắn ta còn không yên tâm, hắn ta lại chạy thêm về phía trước mấy trăm mét rồi mới dừng lại.

Cả người hắn ta bủn rủn, Đại Khánh quỳ trên mặt đất há miệng thở dốc, bàn tay run rẩy cho vào trong túi vừa nóng lên, nơi đó có lá bùa bình an hắn ta mang theo, tay hắn ta chạm vào xấp bùa và một ít mảnh vụn, Đại Khánh nương theo ánh trăng thấy rõ đây là tro tàn sau khi giấy cháy.

Hắn ta vội vàng đếm từng lá bùa một, rất nhanh nhớ ra lá bùa bị thiêu cháy là lá bùa nào.

Đối với hắn ta, lá bùa kia quá buồn cười, ở trong vô số lá bùa đều không hợp. Nó không phải dùng giấy vàng chu sa vẽ thành, giấy là dùng giấy trắng bình thường, mực là màu đen, như là bút ký tên bình thường, hoàn toàn lộ ra kiểu giá rẻ không đáng tin.

Nhưng vừa rồi, lại là nó thiêu cháy, cứu hắn ta một mạng.

Cửa hàng online Minh San mở lại nổi tiếng, trong một đêm, xuất hiện không ít tin tức, nhưng khác với lần trước, lần này hầu như đều là xin lỗi, còn có một bộ phận thúc giục cô nâng giá bán bùa.

Minh San nằm ở trên giường lướt mấy tin tức này, từ trong mấy câu nói lọc ra, chuyện này lại có liên quan đến streamer tóc xanh kia. Minh San tuỳ tiện lướt trên mạng một lúc, lập tức tìm ra video đêm qua.

Đoạn video này thậm chí còn được streamer ghim lên đầu, nhìn giống như trong thời gian ngắn hắn ta không có ý định gỡ xuống.

Minh San ấn vào xem. Hình ảnh không được sáng, bối cảnh tối tăm, như là quay vào ban đêm, nhưng dường như thiết bị của đối phương rất tốt, có thể thấy rõ mặt, trên mặt hơi bẩn, mái đầu màu xanh lộn xộn, nhìn rất chật vật, hai mắt hắn ta có hơi đỏ, phát biểu cảm nghĩ sống sót sau tai nạn:

“Cảm ơn mọi người trong nhà đã quan tâm, tôi vừa mới chạy ra khỏi nhà ma. Đúng vậy, tôi thật sự gặp phải ma, tôi không biết những người khác thế nào, sau khi chúng tôi đi vào không lâu thì gặp ma đánh tường, tôi thất lạc với những người khác. Con ma nhỏ đó vẫn luôn đuổi theo tôi, ở thời điểm tôi sắp bị nó bắt, lá bùa bình an tôi mang lúc trước có tác dụng.”

Hắn ta xoa đôi mắt, tiếp tục nói: “Những lá bùa khác không phản ứng, lá bùa 3000 tệ kia sau khi tự bốc cháy đã giúp ta chặn được con ma nhỏ ở phía sau. Đối với việc này, tôi muốn nói, cảm ơn đại sư cứu mạng chó của tôi! Sau này tôi sẽ không bao giờ đánh giá một lá bùa qua vẻ bề ngoài.”

“Đây không phải là streamer làm chủ đề thần quái lúc trước phát sóng trực tiếp bùa của cậu sao?” Phạm Lộ Gia đang nằm trên giường chơi điện thoại ghé vào hỏi.

“Là hắn ta.”

Phạm Lộ Gia: “Sao tớ nghe được cái gì ma cái gì bùa, hắn ta lại mắng cậu?”

Âm thanh điện thoại của Minh San quá nhỏ, cô không nghe rõ nội dung cụ thể.

Minh San: “Không có, hắn ta xin lỗi tớ, bởi vì đêm hôm qua hắn ta suýt chút nữa bị quỷ gϊếŧ.”

“Thật hay giả? Tớ nhìn xem.” Phạm Lộ Gia lập tức bò ra khỏi chăn cầm điện thoại lướt tin tức: “Streamer thật giỏi, vì kiếm tiền mà cái gì cũng dám làm, trời tối tớ cũng không dám đi một mình, bọn họ còn dám đi nhà ma! San San, tớ thấy lần này cửa hàng của cậu lại nổi tiếng rồi, rất nhiều cư dân mạng ở dưới xin địa chỉ, còn xin cậu giá bùa mới.”

“Không bán. Bùa của tớ khi nào bán khi nào không bán, không cần phải xem sắc mặt của họ. Hơn nữa ở chỗ đó có không ít người mắng tớ, cho dù tớ có bùa cũng không bán cho bọn họ.” Minh San nói.

Số tiền quyên góp tuần này đã đủ đổi thành công đức rồi, cô không vội vàng.

Nhưng cô không vội, lại có người sốt ruột.