Chương 28:

Du Giản phân tích từng câu từng chữ, hệ thống càng nghe càng cảm thấy đúng.

- Thiện lương thì quá mức thiện lương, nhưng tôi cũng không ghét người như vậy.

- Vậy Giản Giản, anh chán ghét hạng người gì nha?

Hệ thống thuận thế hỏi thăm

Du Giản không đáp, bị hệ thống kêu nhiều lần mới miễn cưỡng hoàn hồn.

- Vừa rồi tôi không phải đề cập qua một loại? Nói những việc khác thật sự là phiền phức, sau này có cơ hội rồi nói.

Hệ thống:

* * *

Đây chẳng phải nói lần sau nhất định cũng làm thế sao?

- Nhưng mà..

Hệ thống?

- Nhưng mà?

Khóe mắt Du Giản liếc phía sau, lơ đãng nhìn nắm tay gồ lên gân xanh của Tôn Chí.

- Trương giảng dạy sớm muộn gì sẽ biết, có chút người.. không đáng được cứu vớt.

Có hầm trú ẩn chỉ dẫn, Du Giản dùng tốc độ nhanh nhất tìm được lối ra, từ trong một nhà vệ sinh công cộng mặt sau Thanh Trúc Uyển đi ra ngoài.

Đoạn đường này biểu hiện kỳ huyễn vô cùng, Trương Phú Đức tấm tắc ngạc nhiên, tỏ vẻ con đường này chỉ có mấy giáo viên lớn tuổi nhất của học viện hay biết.

Vừa nghe như vậy, những học sinh kia càng thêm kinh hồn táng đảm.

Du Giản rốt cục là người gì, vì sao ngay cả bí mật như vậy cũng hiểu rõ ràng?

Nhà vệ sinh công cộng thuộc loại kiến trúc độc lập, tách rời khỏi hầm trú ẩn, Du Giản hàn huyên vài câu với nó thì nó liền mở cánh cửa bị khóa lại, thả mọi người đi ra ngoài.

Bởi vậy càng không có người nào dám chủ động nói chuyện với Du Giản.

Uông Tần còn đặc biệt giải thích:

- Dị năng của ngục trưởng có thể nói chuyện với quỷ, mọi người đừng sợ, kỳ thật ngục trưởng rất tốt.

Cả đám:

* * *

Cậu cảm thấy lời này của mình có sức thuyết phục không! Làm như người vừa rồi làm sàng chọn người không phải hắn! Hơn nữa đây là nói chuyện với quỷ a! Đây chẳng phải nói còn có thể thao tác quỷ! Công kích từ xa, công kích vật lý còn có ma pháp hắn đều chiếm, đây còn không phải là mở cúp thì là cái gì!

- Mọi người ở đây chờ một chút, tôi còn vài người cần dẫn đi cùng.

Giải quyết mấy tang thi vụn vặt xung quan, Du Giản quay đầu nói.

Nhìn không trung màu trắng, nhóm người lưu trong lòng đất hơn mười ngày lần đầu cảm thấy vui sướиɠ.

Theo sau bọn hắn mê mang.

Thật có thể rời đi sao?

Trong nông đại còn có vô số người bị nhốt, kế tiếp vận mệnh đám người kia sẽ như thế nào đây?

Mà bọn hắn, vốn hẳn là bị ném bỏ, cũng đều nhờ có Trương Phú Đức khẩn cầu, Du Giản mới mang theo bọn họ.

Nghĩ vậy mọi người không khỏi vừa khó sống vừa mắc cỡ.

Cùng một thời gian, trong vườn trường lại truyền tới tiếng súng vang như tiếng sấm!

Trong khu vực này, người có súng còn có mấy người?

Đó không phải là Du Giản mới vừa rời đi sao!

Súng của hắn không phải có thể cách âm? Vì sao còn cao điệu như vậy?

Tiếng súng truyền khắp cả vườn trường, nhưng Du Giản còn chưa đủ, lại liên tục bắn ra mấy phát, làm cho thanh âm liên tiếp xuyến cùng một chỗ.

Một tiếng, tang thi ven đường nghe thấy được.

Hai tiếng, tang thi trong kiến trúc xung quanh nghe thấy được.

Ba tiếng, tang thi trong góc xa xôi nghe thấy được.

Chúng nó xô đẩy lẫn nhau, đánh vỡ thủy tinh nhảy xuống lầu cao giống như là thiêu thân lao vào đống lửa, điên cuồng hướng chỗ thanh âm truyền tới lao qua.

Du Giản không chút để ý mở ra mặt bản nhìn xem tỉ mỉ. Lướt qua phần thưởng thứ nhất không nhìn, hắn nhìn thẳng vào phần thưởng đặc thù (Bằng chứng nghiên cứu nông nghiệp học).

- Vật phẩm: Bằng chứng nghiên cứu nông nghiệp học.

- Miêu tả: Còn ưu sầu nên làm sao phát triển nông nghiệp phải không? Còn cảm thấy trọc đầu nên làm thế nào cải thiện đất đai tận thế phải không? Chỉ cần bằng chứng, phiền não biến mất!

- Tác dụng: Vật phẩm tiêu hao. Sau khi tiêu hao lựa chọn địa điểm kiến tạo một phòng nghiên cứu nông nghiệp tiên tiến nhất, trang bị đầy đủ, có thể cầm hành lý vào ở, cũng đạt được số lượng mầm móng biến dị. Nhân viên phòng nghiên cứu có thể đạt được 10% linh cảm gia thành.

- Ghi chú: Chỉ có thể dùng trong nghiên cứu nông nghiệp.

So sánh với những phần thưởng cằn cỗi trước đó, đạo cụ đặc thù này được xưng tụng truyền thuyết năm sao.

Không đạt được nó tuyệt đối không thể nào nói nổi!

- Giản.. Giản, chúng ta nhanh chạy đi, ít nhất đang có hơn vạn con tang thi chạy tới đây a! Còn có nhiều con biến dị!

Hệ thống hoảng sợ hô.

Du Giản nhón chân hết nhìn đông tới nhìn tây, lại nhảy nhảy vài cái, giống như muốn đem phong cảnh xa xa thu hết vào đáy mắt.

- Đừng nóng vội, hẳn là còn có chút tang thi còn chưa đi ra, không phải giải quyết hết mới hoàn thành nhiệm vụ sao?

- Tôi biết mà Giản Giản, nhưng nhiệm vụ không phải nói chỉ cần cấp một đường sinh cơ sao? Dựa theo logic cơ chế nhiệm vụ phán đoán, tôi xem chừng chỉ cần dọn sạch một con đường cho học sinh trong này là được!

Thay vì nói thống tử là hệ thống, chi bằng nói nó là tiểu tinh linh của hệ thống.

Nguyên bản nó phải đứng một bên cơ chế nhiệm vụ, dẫn đường hoàn thành nhiệm vụ, nhưng hiện tại nó hoàn toàn phản chiến, bắt đầu bày mưu tính kế cho Du Giản, như thế nào dùng ít khí lực nhất để hoàn thành nhiệm vụ.

- Việc này tôi cũng biết a! Nhưng vạn nhất thất bại đây? Phần thưởng này tôi nhất định phải bắt được!

Hệ thống:

* * *

Được, dưới sự keo kiệt của chủ hệ thống, thật vất vả mới có được một phần thưởng đứng đắn, Giản Giản hoàn toàn nhiệt tình.

Cứ như vậy không nói là toàn bộ tang thi trong đại học nông nghiệp, hơn phân nửa đều di động theo hành động của Du Giản.

Trong ký túc xá có người nghe được tiếng súng vang, thò đầu ra ban công.

Trong nháy mắt đó cửa sổ phòng cách vách vỡ vụn, ba bốn tang thi gào thét ngã xuống đất, từ trên cao rơi xuống chúng nó cũng không bị ảnh hưởng, vẫn men theo thanh âm gia nhập vào tang thi đàn khổng lồ.

Các học sinh chấn kinh.

- Kháo! Đây là có chuyện gì? Là có người tới cứu chúng ta sao?

- Nếu thật có quân đội, vì sao chỉ có một tiếng súng vang a?

- Mọi người đừng cãi, tang thi đều đi về hướng kia, vậy bên này chẳng phải là..

Khϊếp đảm, bất an, kích động giao tạp, ở trong đám tang thi vô cùng vô tận, thanh âm thiếu niên thật sự phá vỡ không gian.

- Học sinh nông đại đều nghe! Hiện tại tang thi đều bị dẫn tới phía tây, muốn mạng sống thì chính mình nghĩ biện pháp đi ra cửa đông trường học! Nghe! Không ai có thể cứu mọi người! Có thể cứu mình chỉ có chính bản thân mình!

Đạo cụ giúp thanh âm khuếch đại là tiểu ong mật, là Du Giản thuận tay lấy trên người của tang thi giáo viên, còn có chút điện năng bên trong.

Hắn một đường từ Thanh Trúc Uyển chạy tới, dẫn theo tang thi hội tụ đến phía tây, đem chúng nó mang tới một tòa kiến trúc còn chưa hoàn công xong.

Nghe các loại kiến trúc trong đại học nói, nơi này định xây dựng thêm mấy lầu dạy học, đáng tiếc tận thế buông xuống, xây một nửa thì bị gác lại.

Mà loại kiến trúc còn chưa xây dựng xong đều không có "linh hồn", tương đương với kiến trúc chết.

Du Giản một mực tự hỏi nếu đem tang thi đều dẫn dụ đi, nên đặt ở nơi đâu. Nhiều tang thi như vậy, cần toàn bộ gϊếŧ chết cũng hao phí một phen công phu.

Tháng chín thời tiết vẫn nóng, mặt trời lặn muộn màng.

Du Giản nhìn thấy đồng hồ trên tay tang thi, hiện tại đã 7h, hắn còn phải chạy về ngục giam..

Lần này đi ra, hắn cũng không muốn lưu bên ngoài qua đêm, còn dự tính quay về tu sửa lại phòng nhỏ trong rừng một chút đâu!

Nghĩ nghĩ, hắn chợt có một ý tưởng.

Du Giản dẫn tang thi tiến vào công trường, đi tới tòa lầu lớn nhất.

Leo lên sân thượng, hắn từ trên cao nhìn xuống biển tang thi.

Đường lui hoàn toàn không có.

Tang thi không thể chủ động phân biệt Du Giản, nhưng giống biến dị đi qua thì khác.

Du Giản đi tới lại bị không ít giống kỳ quái nhớ kỹ, chúng nó bám vào thép xi măng kiến trúc leo nhanh lên mái nhà.

- Giản Giản, kế tiếp nên làm gì bây giờ! Chẳng lẽ phải nhảy đi xuống sao!

Hệ thống thét chói tai.

- Tôi có thể khống chế bản thể của toi, mà những kiến trúc khác nếu ở gần tôi, cũng có thể nói chuyện, thậm chí thao tác cửa sổ.

Du Giản chợt nói.

Hệ thống khó hiểu:

- Phải đó, nhưng hiện tại kiến trúc này còn không có năng lượng hoạt hóa nha!

- Đúng vậy! Nhưng tôi chợt nghĩ, nếu tôi có thể bám vào trên người của nó, chẳng phải có thể thao tác được nó sao!

Du Giản càng nói càng kích động, hệ thống cũng run lên.

Phá hủy! Mỗi khi Giản Giản có hứng thú với một chuyện nào đó, liền sẽ có biểu hiện như thế.

Sau đó, không ai ngăn được hắn thực hành ý nghĩ của chính mình.

Quả nhiên lúc này Du Giản thử liên hệ với tòa kiến trúc bên dưới.

Thân thể đặc chế của hắn gần như trong suốt, tinh thần năng lượng từng tia rót vào căn cơ kiến trúc, cho tới khi tan rã trong không khí..

Mỗi cây cột trong kiến trúc bắt đầu rung động, hình thể rắn chắc lại biến thành mềm nhũn nằm úp sấp, tùy ý Du Giản khống chế!

Hắn đem lầu cao kéo lớn, kéo lớn, lại tiếp tục kéo lớn. Phòng ở thành lớn, cây cột chống đỡ ngày càng nhỏ.

Dàn giáo phòng ốc như khói hoa triển khai khắp bốn phương tám hướng, ở trong tiếng la hét của tang thi vô tận, biến thành nhà giam nửa hình tròn, đem chúng nó chặt chẽ cố định ở bên trong!

Ngay nháy mắt Du Giản khôi phục lại thật thể, kiến trúc giống như đất dẻo cao su cũng khôi phục thành xi măng cốt thép.

Trên công trường chỉ còn lại dàn giáo nhà giam không thể thay đổi hình dạng.

Đầu Du Giản đau đớn, xuất hiện cảnh cáo trước mặt.

Heoheocon9552 và LieuDuong thích bài này.

10 Tháng một 2023Tặng xuThíchTrích dẫn

GiangNganĐã kích hoạt

Bài viết:Tìm chủ đề0

Sau Khi Xuyên Qua Thành Kiến Trúc

Tác giả: Đại Mễ Hồng

Editor: GiangNgan

Bấm để xem

Đóng lại