Chương 5.1: Anh là của riêng em

“... Ta chọn A.” Tô Thiên Duyệt đảo mắt trong lòng không nói nên lời, nhưng rất nhanh liền cảm thấy có gì đó không đúng, "Nhưng ta còn chưa hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, là xin số Weixin của nhân vật phản diện Lạc Dạ Hàn mà, vậy tại sao lại qua đến nhiệm vụ thứ hai rồi?"

Giọng điệu hệ thống mang vẻ đắc ý nói: "Hệ thống này là một hệ thống cực kì cực kì thông minh linh hoạt, có thể tiến hành nhiều nhiệm vụ cùng lúc, căn cứ tình huống của ký chủ và tâm trạng của hệ thống mà giao nhiệm vụ tiếp theo!”

Tô Thiên Duyệt: “Được rồi.”

Ngươi là hệ thống, ngươi nói gì chả được chứ!

Vào lúc này chuông reo vào lớp học, Anh Mộng Tuyết và Ninh Tiểu Tịch cùng về chỗ ngồi của họ, cô đứng lại khá lâu kế bên chỗ ngồi của Âu Dương Hiên khi đang nói chuyện cùng hệ thống.

Bên cạnh chỗ của Âu Dương Hiên còn thừa một chỗ trống, hắn cho rằng cô muốn ngồi chung với hắn, bèn vứt một cuốn sách lên trên bàn, giọng điệu cao cao tại thượng: “Ngại quá, vị trí bên cạnh bản thiếu gia chưa từng cho phép kẻ khác...”

Chà, nữ nhân này luôn miệng nói sẽ không quấn lấy hắn nữa, giờ thì đang làm gì thế? Lật mặt hơi nhanh rồi đấy, nhanh còn hơn lốc xoáy!

Ai biết được hắn ta còn chưa dứt câu, Tô Thiên Duyệt đã tiếp tục đi về phía trước, tiến thẳng đến chỗ bên cạnh Lạc Dạ Hàn liền dừng lại, giọng nói tỏ ý thương lượng: “Lạc Dạ Hàn, em có thể ngồi chung bàn với anh được không?”

Cô vừa nói xong, Âu Dương Hiên lời còn chưa nói xong liền nghẹn ở trong cổ họng, tức đến mức không chỗ phát tiết, cuối cùng chỉ có thể ho nhẹ một tiếng, giả vờ như chưa nói gì.

Lạc Dạ Hàn ngừng lại động tác lật sách giáo khoa, ngước đôi mắt đen láy nhìn cô gái đang mỉm cười trước mặt.

Tô Thiên Duyệt sợ hắn từ chối cô, gấp gáp nói thêm: “Nếu như anh không muốn, vậy đó là vấn đề của anh, anh tự đi mà tìm chỗ khác là được!”

Dứt lời, cô không chút do dự ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh anh, lại bắt đầu cùng anh phân tích tình hình: “Anh nhìn xem, trong lớp học này chỉ còn một chiếc ghế trống cuối cùng, chính là bên cạnh Âu Dương Hiên. anh không có nhiều sự lựa chọn nữa đâu: A để em ngồi chung với anh; B ngồi cùng bàn với Âu Dương Hiên; C ngồi cạnh giáo viên trên bục giảng; D trở thành bạn với không khí, đứng lên nghe giảng!"

Hệ thống: ummm, mấy cái lựa chọn này sao nghe quen quen thế nhể? Kỹ năng học tập và ứng dụng của cô quả thật nhanh quá đi!

Lạc Dạ Hàn dường như không nghe cô nói gì, lần nữa cuối đầu đọc sách, Hàng mi mảnh và dày như lông vũ đổ bóng lên sống mũi cao, đồng thời cũng che giấu cảm xúc trong mắt anh.

Nhưng mặc dù không nói ra, lúc này duy trì im lặng thì đã nói lên đáp án.

Tô Thiên Duyệt xem như là anh đã đồng ý, vì vậy tư thế ngồi của cô ấy trở nên ngay ngắn lạ thường, và cô ấy tiếp tục nịnh nọt để duy trì mối quan hệ bạn cùng bàn bất định này, đồng thời cô ấy không quên khoe khoang: "Biết tại sao em chọn anh làm bạn cùng bàn với em không, bởi vì anh rất đẹp trai, còn là giáo thảo của học viện Anh Hoàng, còn em vừa khéo lại là hoa khôi của trường, chỉ có anh mới có thể kiểm soát được vẻ đẹp của em, nếu có ai đó cảm thấy xấu hổ khi ngồi cạnh em thì em sẽ cảm thấy rất tội lỗi nha, anh nói xem có đúng không uh?"