Chương 2: Đoàn phụ tá từ chức

Tác giả: Thẩm Vi Hoàng

Editor: Solitude

======

Gian WC nam tầng một K.

Chu Ký Tình một tay chống lưng, một tay dựa tường, khom lưng nôn mửa.

Ấu tâm trừu tràng, nôn đến trời u đất ám.

* Ấu tâm trừu tràng: hình dung cực độ bi thương.

May mà hiện tại toàn bộ K đều bị xe cảnh sát cùng xe cứu thương làm cho chấn động, trên cơ bản không có ai tới WC, bằng không còn tưởng rằng có thai phụ nào đến WC nam nôn nghén!

Sau khi Chu Ký Tình ấn chốt máy bơm nước, đỡ dạ dày quặn thắt từ phòng bên đi ra.

Hắn đứng trước bồn rửa tay, vặn vòi nước hứng nước tạt vào mặt, dòng nước mát lạnh đông lạnh đỏ môi của Chu Ký Tình, khiến hắn trông bớt nhợt nhạt vô lực hơn, hắn chớp mắt một chút, bọt nước rơi xuống, lướt qua gương mặt ngọc bạch, rơi xuống áo sơ mi cởi một cúc.

α ngẩn ra: "Ký chủ, cậu khóc?"

Chu Ký Tình việc nào ra việc đó: "Không có."

Nhưng α không tin, nó chỉ tin những gì mình thấy, nó thở dài, tự quyết định: "Tôi còn muốn khóc nè, đã bảo cậu chấp hành nhiệm vụ bình thường rồi, sao cậu còn làm bậy vậy? Vì cái gì mà cậu gọi 110, gọi 120! Không phải tôi đã nói cho cậu, nên đối phó như thế nào sao?"

Bây giờ α đang khó chịu, đặc biệt khó chịu, cảm giác chính mình đang điên cuồng thăm dò bên bờ vực bị tiêu hủy.

Chu Ký Tình cảm thấy trong miệng có mùi vị, lại vốc nước súc miệng, đến khi trong miệng không còn mùi lạ, nói: "Phương pháp cậu nói, là phạm pháp, không chính xác."

Dừng lại một chút, Chu Ký Tình lại nói: "Phương pháp ứng đối cậu nói, tôi cho rằng có lỗ hổng, nếu như đạp người đàn ông đầu trọc, sau đó mang tên gay sẩy chân kia đi, về sau người đàn ông đầu trọc kia sẽ còn trả thù cậu ta, phương pháp giải quyết hậu hoạn vĩnh viễn, chính là để ông ta bị pháp luật trừng trị. Về phần phương pháp giải thuốc cho tên gay sẩy chân kia mà cậu nói, thứ cho tôi không thể tiếp thu."

α hữu khí vô lực nói: "Vậy cậu có biết, bởi vì cậu lựa chọn gọi 110, để cảnh sát quét hoàng đánh phi, tiêu diệt cả tòa cao ốc phi hợp pháp này, sẽ tạo thành cái hậu quả gì không?"

* Quét hoàng đánh phi: hoạt động quan trọng để giữ gìn an toàn văn hóa quốc gia và trật tự thị trường văn hóa; quét hoàng là quét dọn nội dung sản phẩm sách báo, ghi âm, ghi hình 18+; đánh phi là triệt hạ những thứ phá hoại ổn định xã hội, gây nguy hại an ninh quốc gia, ấn phẩm kích động gây chia rẽ dân tộc, ấn phẩm lậu cùng với ấn phẩm phi pháp khác.

Đề cập đến cái này, sắc mặt của Chu Ký Tình nhu hòa một ít, hắn nói: "Người xấu bị đưa ra công lý, người chịu khổ thì được giải cứu."

α cảm thấy tiền đồ không ánh sáng, nó sống không còn gì luyến tiếc nói: "Vậy cậu có biết 'K', cũng chính là tòa nhà lớn này, thuộc dưới trướng của cậu, hiện tại làm ra vụ bê bối, cổ phiếu toàn bộ công ty niêm yết của cậu đều sẽ tụt, sau đó tài chính của cậu đều sẽ bị thu hẹp, danh hiệu nhà giàu số một khó mà giữ được."

"Khi cậu không thể duy trì giả thiết nhà giàu số một của cơ thể này, vậy cậu phải chết, tôi phải về lò nấu lại."

α nhắm thẳng hồng tâm, động tác dùng máy hong khô hong tay của Chu Ký Tình khựng lại.

Trầm mặc hồi lâu, Chu Ký Tình hỏi: "Nhà giàu số một của thế giới này, dễ dàng khó giữ được vị trí như vậy sao?"

Ở trong thế giới nguyên bản của Chu Ký Tình, các loại tin tức tình ái của nhà giàu số một thế giới, cũng chưa có thấy vị trí nhà giàu số một chắp tay giao cho người khác.

α cứng lại một chút, nhanh chóng bịa ra: "Ở thế giới này, quan hệ giữa nhà giàu số một và số hai, cắn nhau phi thường căng, hơi chút vô ý sẽ bị qua mặt!"

Chu Ký Tình nhíu mày lại, im miệng không nói gì.

α nhìn nghĩ thầm, hiện tại nên biết tính nghiêm trọng của vấn đề rồi, lần sau hẳn sẽ dựa theo kịch bản mà làm.

Nghĩ như vậy, α tràn đầy tin tưởng gửi tin nhắn cho β, bày tỏ kế tiếp sẽ không xảy ra sự cố, kế hoạch có thể tiến hành bình thường.

Tin nhắn vừa mới được gửi đi, liền nghe lời nói bướng bỉnh của Chu Ký Tình: "Tôi sẽ không hối hận."

α: "???"

"Vị trí nhà giàu số một, có thể lấy lại một cách đường đường chính chính, mà những kẻ cặn bã bại hoại đó, buông tha nhất thời, bọn họ liền sẽ hϊếp bức, thương tổn càng nhiều người vô tội." Chu Ký Tình nói cực kỳ kiên định, vô cùng ngay thẳng.

Hắn giác ngộ cực cao, phẩm tính chính trực, khiến α ngây người trong giây lát, nó răng rắc một chút, thật cẩn thận hỏi: "Nếu tôi không lý giải sai, ý của cậu là cậu có thể giải quyết vụ bê bối khủng hoảng này, cậu cũng có thể cướp vị trí nhà giàu số một này trở về?"

Không phải tình báo nói, Chu Ký Tình là một tiểu họa sĩ úc úc bất đắc chí sao?

* Úc úc bất đắc chí: bởi vì khát vọng chí hướng của bản thân không thể thực hiện mà u buồn buồn khổ.

Đây còn có đầu óc thương nghiệp?

Chu Ký Tình còn chưa kịp trả lời, một thanh niên văn nhã đeo kính xông vào, thấy Chu Ký Tình liền thở phào một hơi: "Sếp, cuối cùng cũng tìm được ngài."

Chu Ký Tình không quen biết người này, nhưng trên mặt hắn cũng không hiện sơn lộ thủy, tự giữ bình tĩnh, hỏi: "Có chuyện gì sao?"

* Hiện sơn lộ thủy: không hiển lộ tài năng, biểu hiện bản thân.

Người này đẩy đẩy mắt kính trên mũi, tất cung tất kính nói: "Bởi vì bê bối của 'K', trên mạng hot lên khắp nơi, đoàn phụ tá đoán nếu không giải quyết bê bối, vậy thì chín giờ sáng ngày mai, cổ phiếu của tất cả công ty niêm yết dưới trướng ngài sẽ sụt, đoàn phụ tá yêu cầu một cuộc hội nghị video với ngài ngay lúc này."

"Và sau khi hội nghị video với đoàn phụ tá, ngài có thể sẽ nhận được điện thoại tư nhân của các cổ đông từ tổng bộ, bao gồm ông nội ngài, cùng với cha ngài."

Chu Ký Tình vốn bất động thanh sắc, nhưng lúc nghe được hai cái xưng hô ông nội, cha này, con ngươi hắn lập lòe một tia dao động.

Chẳng qua, không ai biết được.

Trên đỉnh tầng 'K', Chu Ký Tình đi cùng thanh niên mắt kính, cũng chính là trợ lý tư nhân của hắn, Lưu Hằng, đang tổ chức hội nghị video với đoàn phụ tá.

Sau khi hội nghị video kết thúc, còn chưa được mười phút, Lưu Hằng liền nộp đơn xin từ chức.

Trong laptop, hòm thư liên tục nhận được email, là đơn xin từ chức của mọi người trong đoàn phụ tá vừa rồi.

Chu Ký Tình cầm đơn từ chức của Lưu Hằng đưa, có chút khó hiểu hỏi: "Tại sao lại muốn từ chức? Bởi vì bê bối trước mắt?"

Lưu Hằng tâm nói, bởi vì không có tiền đồ. Ngoài miệng nói ra lại là: "Tờ đơn từ chức này, tôi đã chuẩn bị thật lâu, cách đây một thời gian, bạn gái của tôi bị ung thư dạ dày, thời kỳ cuối, tôi muốn đồng hành với cô ấy trong đoạn đường cuối cùng này."

Chu Kỷ Tình nghe đến nhíu mày, thoạt nhìn trông có vẻ không vui.

Ngay khi Lưu Hằng cho rằng bản thân phải bị khiển trách, Chu Ký Tình nói: "Nén bi thương, anh đi đi, sau khi anh xử lý xong việc riêng, có thể trở về tiếp tục làm việc, tờ đơn từ chức này, anh thu lại đi."

Lưu Hằng ngẩn ra, khó có thể miêu tả nhìn Chu Ký Tình.

Sếp, điên rồi? Thật sự tin cái cớ của gã?

Chu Ký Tình nói xong lời này, liền cầm lấy áo khoác tây trang, chuẩn bị rời đi.

Lưu Hằng thấy hắn đi tới cửa, phản xạ có điều kiện hỏi: "Sếp, cậu đi đâu đấy?"

Chu Ký Tình nói: "Về nhà."

"???"

Lưu Hằng thấy dáng vẻ hắn không có nửa phần kinh hoảng thất thố, cực kỳ bình tĩnh, nhịn không được nghĩ, chẳng lẽ ngu muội trên hội nghị vừa rồi là giả vờ? Vì thử thách mấy người bọn họ, có độ trung thành đồng cam cộng khổ không?

Ôm một tia nghi ngờ như vậy, Lưu Hằng hỏi: "Vụ bê bối, sếp định mặc kệ sao?"

Chu Ký tình vẫn khá là kiên nhẫn, giải thích: "Cho nên tôi về nhà."

Kết thúc hội nghị video, sau khi α làm rõ sự vô tri của Chu Ký Tình, nhằm không phủ định lời đe dọa đã nói ra, α nói với Chu Ký Tình, biện pháp giải quyết chuyện này tốt nhất chính là đi về nhà, để lão gia tử Chu gia đến xử lý.

Tuy rằng Chu lão gia tử sẽ coi hắn vô năng mà muốn cho hắn xuống đài, nhưng xuống đài cũng không phải chuyện một sớm một chiều, tương đối tốt hơn so với việc xuống khỏi vị trí nhà giàu số một.

*

"Ồ? Vậy nên lúc trước mày nói với tao, mày là hệ thống ảnh đế, là giả?"

Trên xe cứu thương ò e, mặc dù thân thể Nhϊếp Miểu hút vào thuốc kí©ɧ ɖụ© mà có phản ứng khó có thể miêu tả, tư duy của y vẫn rõ ràng như cũ, ở trong đầu, từng bước ép sát hệ thống β, truy tra ra một cái kết luận.

Hệ thống β im lặng không nói.

Nó hiện tại đang hối hận, phi thường hối hận.

Mắc cái gì lại từng nói nhiều chuyện với loại người như Nhϊếp Miểu vậy?

Chẳng qua là giải thích cho Nhϊếp Miểu tình huống vừa rồi không đúng là do kịch bản xuất hiện sai lệch.

Theo sau liền khiến Nhϊếp Miểu phỏng đoán ràng có ký chủ mới xuất hiện ở thế giới này, nó vì không thể phủ nhận, thừa nhận cái này rồi, lập tức lại bị chụp ra ký chủ mới cũng có hệ thống, còn chưa kịp phủ nhận, lại bị xác định nó cùng với hệ thống của ký chủ mới, là một giuộc.

Hiện tại càng bị xác định, cũng không phải là 'hệ thống ảnh đế' lừa Nhϊếp Miểu ngay từ đầu.

Nhϊếp Miểu cười: "Nếu đã không phải hệ thống ảnh đế, mày là hệ thống gì? Mày bảo tao phát huy kỹ năng diễn của ảnh đế, dây vào nhà giàu số một thế giới này, mày lại cùng hệ thống của ký chủ mới tới kia là một giuộc, β, chẳng lẽ hệ thống bọn mày còn dắt nhân duyên à?"

Sóng điện của hệ thống Hồng Nương β hỗn loại, rút ra trong chốc lát, nó mới khô cằn nói: "Xin ký chủ chấp hành nhiệm vụ cùng nhà giàu số một cùng nhau bạc đầu, nhiệm vụ không hoàn thành, không cách nào rời khỏi thế giới này."

Nhϊếp Miểu chậc một tiếng, rất chi là rộng lượng nói: "Thôi." Y nheo lại đôi mắt phiếm hồng vì dược tính, cong môi, "Vị ký chủ mới tới này, rất thú vị. So với kịch bản mày đưa, kịch bản xảy ra lệch lạc, mới càng có ý nghĩa suy diễn."

"Tao nhớ rõ kịch bản lúc trước mày đưa, thân phận này của tao, trên thực tế là đứa con của thế gia có quen biết với Chu gia nhà giàu số một, khi nhỏ bị đánh tráo đúng không? Tao đẩy nhanh một chút, về Nhϊếp gia trước, không thành vấn đề chứ?"

======

Tác giả có lời muốn nói:

Sự thật chứng minh, tiểu họa sĩ trở thành nhà giàu số một, cũng không có đầu óc thương nghiệp.

Mà Nhϊếp bá tổng muốn trở thành ảnh đế, biến thành tiểu bạch hoa, vẫn như cũ là bá tổng.

Ha ha ha ha ha ha ha ha.