Chương 28: Cốt truyện có tiến triển

Thấy hai con ốc sên ăn đến thỏa mãn rồi, Khương Cung mới đi ra ngoài.

Hắn vẫn chưa tìm được cách chữa trị cho ốc sên nhỏ nên tiếp tục tìm kiếm. Trên thực tế, hắn đã lật tung tất cả tài liệu, nhưng vẫn không tìm thấy trường hợp nào giống như ốc sên nhỏ được ghi lại.

Thông thường, khi một con ốc sên xuất hiện triệu chứng nào kì lạ, điều đó có nghĩa là nó sắp chết.

Mà đây là điều Khương Cung không thể chấp nhận.

Trần Thần gõ cửa bước vào, liền nhìn thấy người đàn ông trầm ổn lạnh lùng ngồi trước máy tính tra cứu tài liệu, bên cạnh là một chồng sách cao ngất ngưởng, một số đã cũ, một số là vừa mới mua.

"Khương tổng, tối qua tôi đã về hỏi lại bác sĩ thú y xem làm thế nào để biết ốc sên khỏe mạnh hay bị bệnh," Trần Thần suy nghĩ một lúc rồi nói.

Khương Cung cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, giọng nói vẫn lạnh lùng như trước: “Làm thế nào?”

Trần Thần không dám trì hoãn, vội vàng thuật lại tất cả những gì bác sĩ thú y nói. Theo bác sĩ, cách đơn giản nhất để phân biệt ốc sên khỏe mạnh hay bị bệnh là dựa vào chất nhờn và cơ thể của nó. Ốc sên khỏe mạnh sẽ tiết ra chất nhờn trong suốt, cơ thể trắng hồng, ăn uống bình thường. Ốc sên bị bệnh chất nhờn sẽ không trong suốt, có thể xuất hiện đốm trắng trên cơ thể và khả năng ăn uống sẽ bị ảnh hưởng.

Để xác nhận thông tin này có đúng hay không, Trần Thần đã dành cả đêm qua để quan sát Hắc Toàn Phong.

Trần Thần nói có sách mách có chứng, cùng Khương Cung tra cứu trên mạng và tài liệu cũng thấy tương đối chính xác. Hắn cẩn thận suy ngẫm về tình trạng của ốc sên nhỏ, nỗi lo lắng và sợ hãi trong lòng mới phần nào giảm bớt.

Tuy nhiên, hắn vẫn chưa hoàn toàn yên tâm: "Cậu hãy tìm bác sĩ thú y nổi tiếng trong và ngoài nước. Họ đã gặp nhiều động vật, chắc chắn sẽ từng gặp trường hợp giống như ốc sên nhỏ của tôi."

Trần Thần vội vàng nói: "Vâng, thưa ngài."

Nói xong, Trần Thần vẫn chưa đi.

Khương Cung nhìn anh, như thể đang hỏi tại sao anh vẫn còn ở đây. Trần Thần khẽ ho một tiếng, rồi nói ra mục đích thứ hai của mình khi đến đây: "Thưa ngài, chuyện là thế này, sắp tới ngài sẽ tham dự tiệc mừng thọ của lão phu nhân nhà Hách Liên mà. Tôi muốn hỏi ngài xem ngài có muốn dẫn theo bạn nữ hay bạn nam không"

Thông thường, khi tham dự yến tiệc, mọi người sẽ dẫn theo một người bạn đi cùng. Đây là quy tắc cơ bản. Những thương nhân giàu có có thể dẫn theo minh tinh, những người có địa vị không cao lắm có thể dẫn theo hot girl. Đương nhiên, nếu đã có vợ và tình cảm tốt, họ sẽ dẫn theo vợ.

Khương Cung còn trẻ, chưa kết hôn cho nên Trần Thần mới đến hỏi.

Khương Cung trầm xuống, thần sắc lạnh lùng, giọng lạnh đến cực điểm: “Cậu cảm thấy tôi nên dẫn ai?” Giọng điệu hắn không giống đang trưng cầu ý kiến mà ngược lại giống như chất vấn hơn.

Trần Thần rùng mình một cái, vội trả lời không biết.

“Được rồi, đi xuống đi” Khương Cung rũ mắt, lần nữa cầm tài liệu lên đọc.

Trần Thần thở dài một tiếng và vội vàng chạy ra ngoài. Nhưng khi ra ngoài, anh ta lại cau mày. Nếu không có bạn bè đi cùng, sếp của anh ta sẽ đi dự tiệc một mình, thật quá cô đơn.

Trong phòng nghỉ, Nguyễn Mông đang chậm rãi ăn rau củ quả, mặc dù đã no nhưng vẫn có thể ăn thêm một chút, dù sao thà no còn hơn đói. Khương Cung không đóng cửa phòng nghỉ, nên Nguyễn Mông đã nghe hết những gì anh ta và Trần Thần nói.

Yến tiệc?

Tiệc mừng thọ lão phu nhân Hách Liên?

Tuyệt vời! Cốt truyện rốt cuộc đã tiến triển!

Yến tiệc này chính là nơi Khương Cung nhất kiến chung tình với Chu Lê. Tại yến tiệc này, Chu Lê diễm áp quần phương, mặc dù không được lão phu nhân Hách Liên yêu thích, nhưng vẫn là người nổi bật nhất trong yến tiệc

Không ai có thể sánh được với anh ta.

Đương nhiên, Khương Cung không dẫn theo ai. Vớ vẩn, nếu đại lão dẫn theo bạn, làm sao có thể nhất kiến chung tình với Chu Lê. Huống hồ đại lão vừa xấu xí vừa kỳ quặc, dù có tiền thì cũng không ai muốn đi cùng hắn.

Trong tiểu thuyết, tác giả đã dành nhiều bút mực để miêu tả sự kỳ quặc của đại lão, như là hắn ta bị bao nhiêu người ghét bỏ, thậm chí còn có tình tiết hắn vô tình nghe được có người bàn tán về ngoại hình xấu xí của mình.

Không được không được! Ốc sên Nguyễn Mông nóng nảy, nếu đại lão không tốt với cậu thì thôi đi, nhưng hắn đối với cậu tốt như vậy, sao có thể để hắn bị bắt nạt được.

Nguyễn Mông lo lắng, cơ thể đột nhiên lại nóng lên, như thể có một luồng năng lượng đang cuộn trào bên trong cơ thể cậu, muốn phá vỡ cơ thể cậu.

Tác giả có lời muốn nói: Chuẩn bị biến thành hình người.