Chương 3

Trong nguyên tác, không hề xuất hiện nhân vật muội muội Tiết Ninh Ninh này.

Nhưng ta lại xuyên đến.

Vậy cũng không ai cảm thấy kỳ lạ cả.

Lúc đọc cuốn sách này, ta còn nhớ rõ Chu phu nhân giỏi kinh doanh. Quốc khố thiếu hụt. Là bà ấy lấy tiền mình kiếm được, đưa cho tướng quân để trợ cấp binh lính.

Từ điểm này có thể thấy được, bà là nữ nhân vừa có đầu óc lại hào phóng.

Thật đáng tiếc, bà chết sớm.

Nghĩ đến đây, ta cắn chặt răng.

Dựa theo cốt truyện nữ chính tự sát, sớm muộn gì ta cũng bị liên lụy.

Muốn ôm đùi, thì phải ôm người cùng chí hướng.

Phu nhân biết làm ăn.

Ta biết bày bán.

Quả thực là kết hợp trời sinh để kiếm tiền.

Nghĩ đến đây, ta đi vào bếp mân mê một hồi.

Ta bưng một chậu cá hầm cải chua đến sân của phu nhân.

Tiết Giai Giai cũng ở đó.

Bởi vì đã cứu nhị công tử, phu nhân đối xử với nàng ta tốt hơn nhiều.

Không chỉ để nàng ta ngồi ở trên ghế, mà còn sai nha hoàn lấy tới quả vải trân quý.

Ta âm thầm líu lưỡi.

Nơi này cách Lĩnh Nam khá xa, chỉ có những người giàu có mới có thể ăn quả vải.

Nghe nói tửu lầu mà Chu phu nhân mở rất lớn, xem ra khả năng kiếm tiền không tồi.

Tiết Giai Giai khiến tiểu công tử cười haha không ngừng, thấy ta bưng một bát lớn đi vào, rất ngạc nhiên.

Ta không để ý tới, đi đến trước mặt Chu phu nhân:

“Nghe nói phu nhân gần đây không có khẩu vị, đây là món cá hầm cải chua do ta làm, nhìn xem có hợp khẩu vị của phu nhân không.”

“Nhị Nha, phu nhân quen ăn sơn hào hải vị, đồ của ngươi quá thấp hèn, phu nhân chắc chắn sẽ không coi trọng.”

Sau khi vào phủ, đãi ngộ Tiết Giai Giai rõ ràng tốt hơn ta.

Nhưng Chu phu nhân không phải là người nặng bên này nhẹ bên kia, tặng cho Tiết Giai Giai một chiếc trâm cài, cũng không quên làm cho ta vài bộ quần áo mới, nuôi ta tròn trịa.

Trước khi xuyên sách, ta làm tạp vụ trong bếp của khách sạn hạng sao, xin đầu bếp dạy cho ta rất nhiều món ăn ngon.

Cá hầm cải chua thơm ngào ngạt, lập tức thu hút chú ý của Chu phu nhân.

“Ta thử xem!”

Bà ăn một miếng, vị giác rõ ràng được kí©h thí©ɧ, sai nha hoàn múc cơm, ăn hết hai bát lớn.

“Lâu lắm rồi không ăn được món gì ngon miệng như vậy.”

Chu phu nhân rất hài lòng:

“Ninh Ninh, từ nay ngươi cứ ở bên cạnh ta đi, ta giao phòng bếp nhỏ cho ngươi.”

Ta cực kỳ vui mừng.