Thế Giới 1: Chương 17

Cảm ơn bạn Dieu Le đã đề cử cho truyện.

_______________________________

Việc ngừng hoạt động của cậu chắc chắn là chủ ý của Tống Trì đưa ra, nhất định Tống Trì đang trả thù cậu.

Bạch Hạ không có một người bạn, cho nên số tiền mượn được không bao nhiêu, chỉ có thể gọi điện thoại cho mẹ: "Mẹ có thể đừng đánh bài nữa không! Toàn bộ hoạt động của con đều bị ngừng! Con thật sự không có tiền, con vay mượn khắp nơi đều không đủ!"

"Ngươi muốn mẹ của ngươi chết ở bên ngoài sao Bạch Hạ? Ta là mẹ ruột của ngươi, ngươi có thể nhẫn tâm sao? Ai sinh ra ngươi? Ai nuôi nấng ngươi? Không phải bạn trai của ngươi lợi hai lắm sao? Tìm hắn đi!"

"Hắn không trả lời điện thoại của con, đem con vào danh sách đen, con còn không biết hắn ở đâu!"

"Bản thân mình không có năng lực bắt lấy người khác, có phải ngươi định mặc kệ mẹ ruột của mình hay không? Bây giờ ngươi là Đại Minh Tinh, ta xem weibo của ngươi không phải fan rất đông sao, sao lại không có tiền?"

Bạch Hạ cắn răng, đầu óc nóng lên vọt tới phòng làm việc của Tống Trì.

Trùng hợp hôm nay Tống Trì ở công ty, Bạch Hạ tức giận đi vào thư kí cũng không ngăn được.

Tống Trì hơi ngẩn đầu, ý bảo thư kí ra ngoài.

Thư kí thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua Bạch Hạ, đêm đó là anh đưa Tống tổng nhà bọn họ trở về, tối hôm đó anh nhìn thấy Tống tổng lạnh lùng của bọn họ, ôm lấy nghệ sĩ nhỏ xinh đẹp này.

Thư kí thức thời đóng cửa lại.

Bạch Hạ: "Có phải anh đã dừng hoạt động của tôi không? Anh cố ý nhắm vào tôi!"

Ngón tay thon dài của Tống Trì nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn: "Tại sao tôi lại phải cố ý nhắm vào cậu?"

Bạch Hạ cười lạnh: "Đừng giả vờ, còn không phải vì Hàn Mục? Là bởi vì anh ghen tị với tôi, ghen tị tôi và Hàn Mục ở cùng một chỗ với nhau."

Tống Trì cơ hồ bị lời nói của cậu làm cho cười: "Ghen tị với cậu?"

"Đúng vậy! Anh không biết tôi cùng Hàn Mục yêu nha, hắn thích tôi, tôi cũng thích hắn, anh cũng đừng nghĩ tới việc hắn còn thích anh! Đó là chuyện của quá khứ, suốt đời hắn cũng sẽ không thích anh! Tôi và Hàn Mục yêu nhau, anh không biết chúng tôi thân mật như thế nào, chúng tôi hôn nhau mỗi ngày, ngủ cùng nhau, anh bất quá chỉ là người thứ ba! Anh có mặt mũi nào đi cướp nam nhân của người khác?"

[ Hệ thống: Chúc mừng kí chủ đạt được điểm cốt truyện! Lời nói khıêυ khí©h của kí chủ đúng lúc lôi kéo giá trị thù hận, vừa gián tiếp nói cho vai chính thụ biết, vai chính công đối với y thầm mến, hiệu quả tốt, 21 đang tính điểm tích phân cho kí chủ... ]

[ Bạch Hạ: Hehe thật thích! ]

Lão Công: nguyên văn là "Hắc hắc toan thích" nhưng mà ta chém theo cách ta hiểu.

Tống Trì sắc mặt nhất thời lạnh, từ trên ghế đứng dậy, khi đứng lên một đôi chân dài lộ ra, hướng Bạch Hạ đi tới.

Từng bước một, đôi giày da đắt tiền chạm vào sàn nhà lạnh lẽo, âm thanh vang lên khiến cho trái tim Bạch Hạ như muốn nổ tung, theo bản năng muốn lùi về phía sau.

Tống Trì khẽ mím môi, giọng nói như chứa băng tuyết.

"Bạch Hạ, xem ra cậu thật sự rất ngốc."

___________________

Lão Công: Do lâu rồi chưa edit, cho nên một số xưng hô ta không nhớ rõ mong mọi người thông cảm, vì không nhớ rõ nên sẽ có chút thay đổi. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.