Chương 1

Đang giữa mùa hè, gió ban đêm mang theo vài phần khô nóng, quạt điện trong lớp ọp ẹp thổi khiến lòng người khó chịu, Hoan Nhan cau mày đang giải một đề vật lý.

Cô đã dành hơn một nửa thời gian tự học buổi tối, nhưng vẫn chưa giải được.

Hay là hỏi Tiêu Kinh một chút nhỉ?

Hoan Nhan ngồi dựa vào vách tường, theo thói quen muốn bảo bạn cùng bàn Diệp Thanh Minh nhường đường, nghiêng đầu qua, nhưng không nhìn thấy Diệp Thanh Minh.

Anh lại trốn học.

Hoan Nhan thấy lạ không trách, vừa mới đứng lên, đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến một tiếng "tạch" thanh thúy, ánh sáng trước mắt đột nhiên biến mất hầu như không còn, quạt giảm nóng của mọi người cũng lảo đảo dừng lại.

Mất điện.

Hoan Nhan sợ bóng tối, loại sợ hãi vô hình này phóng đại vô hạn trong nội tâm cô, trong nháy mắt bóng tối nuốt chửng khiến cô nhớ lại trải nghiệm trước kia mỗi ngày bị nhốt trong kho hàng mấy ngày mấy đêm, thân thể theo đó run rẩy.

Lớp học im lặng trong phút chốc, đột nhiên trở nên náo nhiệt.

Trong tiếng ồn dày đặc, vẫn không giảm bớt nửa phần sợ hãi của cô, cô run rẩy lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Tiêu Kinh.

[Cậu rảnh không? Cậu có thể qua ngồi với tôi không?]

Tiêu Kinh ngồi một chỗ khác ở lớp , trong mọi kỳ thi của cậu luôn giữa vị trí top 1, Hoan Nhan không ngờ cậu sẽ tỏ tình với mình, có lẽ xuất phát từ sự sùng bái học bá, cô mơ hồ đáp ứng.

Nếu là bạn trai, để cậu giúp đỡ mình trong học tập, hẳn là không có vấn đề gì đâu? Thời gian chờ đợi dài, Hoan Nhan mượn một chút ánh trăng trong bóng tối, nhìn chằm chằm vị trí bên cạnh, nhận thấy bên cạnh có bóng người ngồi xuống, liền vội vàng kéo anh lại.