Chương 3-1: Ngươi không rời không bỏ, ta sinh tử gắn bó

Lúc này, trong thiên điện ngoại trừ gia chủ Liễu Quốc An, còn có nữ nhi của hắn Liễu Nhan Tịch.Nàng đoan trang uyển chuyển hàm xúc ngồi ở một bên, khí chất ôn nhu yên tĩnh, chỉ là trên mặt vẫn như cũ, mang mạng che màu trắng, không thấy rõ diện mạo.

Liễu Nhan Tịch đây là lo lắng phụ thân đem nam tử đoạt tú cầu của nàng đuổi đi, lúc này mới nóng nảy chạy tới đây.

Nàng cũng không muốn lại bị giày vò, rất trân quý nam tử tiếp được tú cầu của nàng, dù cho đối phương là tên ăn mày, nàng cũng nhận.

Thời điểm Vương Đằng đi theo hạ nhân lần nữa bước vào trong thiên điện, Liễu Quốc An cùng Liễu Nhan Tịch ánh mắt trước tiên nhìn lại, khi thấy diện mạo Vương Đằng, trong mắt đều có chút kinh ngạc.

"Lão gia, tên ăn mày tiếp tú cầu ta đã mang tới"

Tên hạ nhân khom người nói một câu, sau liền lui xuống!

Liễu Quốc An nhìn Vương Đằng trước sau như hai người, một mặt không thể tin được.

"Ngươi chính là tên ăn mày vừa rồi?"

Liễu Quốc An có phần hơi kinh ngạc từ chỗ ngồi đứng lên, sau đó không ngừng nhìn Vương Đằng từ trên xuống dưới.

Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, tên ăn mày vừa rồi toàn thân bẩn thỉu, tắm rửa một phen, như thế nào lại là một cái nam tử nhẹ nhàng tuấn mỹ!!

Liền ngay cả Liễu Nhan Tịch cũng rất kinh ngạc, cái tên ăn mày này rửa mặt thay áo quần xong lại đẹp trai như vậy.

"Đúng, ta chính là tên ăn mày vừa rồi tiếp nhận tú cầu."

Vương Đằng nói như thế.

Sau khi ăn đùi gà tiên linh, trạng thái của Vương Đằng đã triệt để khôi phục, thậm chí so với trước đây còn tốt hơn.

"Không nghĩ tới ngươi lớn lên không tệ, chỉ là đáng tiếc kinh mạch toàn thân đứt gãy, không có cách nào tu luyện"

Liễu Quốc An hơi có chút đáng tiếc lắc đầu, sau lại hỏi tiếp.

"Ngươi tên gì? Nhà ở chỗ nào? Tuổi bao nhiêu? Trong nhà nhưng có thê thϊếp???"

Liễu Quốc An tựa như là đưa ra nghi vấn hộ khẩu, đối với Vương Đằng liên tục hỏi mấy vấn đề.

Vương Đằng đương nhiên sẽ không đem thân phận là thái tử của hắn ra nói cho bọn họ, vạn nhất truyền ra, lại lần nữa dẫn đến hoàng đệ truy sát, cái kia chính là muốn mình chết.

Thế là liền thuận miệng nói ra.

"Ta gọi là Vương Đằng, tuổi mới vừa hai mươi, từ một cái thôn nhỏ hẻo lánh chạy nạn mà đến đây, người trong nhà đều chết sạch, còn chưa thành hôn."

"Nguyên lai là từ nơi khác chạy nạn tới, trách không được sẽ luận lạc tới tình trạng làm ăn mày"

Liễu Quốc An một một vẻ chợt hiểu, tựa hồ tin tưởng Vương Đằng, chợt lại nghĩ tới điều gì, chuyển đề tài nói.

"Ngươi nói ngươi là từ nơi khác chạy nạn tới, như thế tức là, ngươi trước đó không biết dung mạo của nữ nhi ta đi?"

Nếu là nơi khác tới, khả năng rất lớn là trước đó không biết dung mạo của nữ nhi hắn.

Lời này để Liễu Nhan Tịch ngồi một bên cũng khẩn trương nhìn lại, nhịp tim cũng hơi tăng nhanh.

Nàng vốn cho là Vương Đằng đã biết tướng mạo của nàng mới tiếp nhận tú cầu, hiện tại xem ra, đối phương là không biết dung mạo của nàng rất xấu.

Nếu như công tử này, sau khi biết tướng mạo của nàng rất xấu, muốn cự tuyệt thành hôn, cái kia Liễu Nhan Tịch nàng cũng không muốn ép buộc!!!

"Đúng, trước đó ta không biết tướng mạo tiểu thư Liễu gia!!" Vương Đằng vô ý lắc đầu, hắn trước đó thật đúng là không biết dáng vẻ của tiểu thư nhà họ Liễu.

Lúc ấy hắn đói hốt hoảng, vừa vặn có hệ thống nhắc nhở tiếp đoạt tú cầu liền có đùi gà để ăn, hắn còn chỗ nào nhớ là phải đi nghe ngóng hình dạng tiểu thư Liễu gia!!!

Bất quá hắn nghĩ đến, nữ nhi hào môn, lớn lên hẳn là không kém, dù sao hào môn đại gia tộc gen đều rất ưu tú.

Liễu Quốc An nghe đến đó, lại âm thầm vui mừng.

Xem ra, hắn liền có biện pháp để Vương Đằng trước mặt chủ động cự hôn.

Mặc dù Vương Đằng mặt mày không tệ, nhưng kinh mạch toàn thân đứt gãy không có cách nào luyện võ, cái này khiến Liễu Quốc An có chút không thể nào tiếp thu được, dù sao Liễu gia bọn hắn cũng là dùng võ lập tộc.

Với lại trước mắt toàn bộ đại lục, cũng đều là lấy võ vi tôn, không tu luyện được, tóm lại chỉ có thể làm người thấp kém.

Liễu Nhan Tịch nghe đến đó, tâm tình lại càng thêm khẩn trương, nhưng nàng cũng không muốn lừa gạt đối phương, nếu như sau khi Vương Đằng nhìn thấy tướng mạo của nàng , thật muốn cự tuyệt nàng, cái kia Liễu Nhan Tịch cũng sẽ không cưỡng cầu đối phương.

"Không biết cũng không quan hệ, ta hiện tại liền giới thiệu cho ngươi nữ nhi của ta." Liễu Quốc An nói xong ánh mắt nhìn về phía Liễu Nhan Tịch đang ngồi ngay ngắn một bên.

Liễu Nhan Tịch mặc dù khẩn trương, nhưng sau khi điều chỉnh lại tâm tình, vẫn là đứng lên, tiếp lấy chậm rãi hướng Vương Đằng đi tới.

Vương Đằng nhìn thấy một cái nữ tử váy trắng ưu nhã hướng phía mình đi đến, âm thầm đánh giá một chút.