Chương 4-1: Nguyện đắc nhất tâm nhân, bạch đầu bất tương ly

"Ting, chúc mừng kí chủ đưa ra lựa chọn, ban thưởng một viên Tụ linh đan."

Theo tiếng nói của Vương Đằng rơi xuống, âm thanh của hệ thống cũng vang lên, lập tức một viên Tụ linh đan xuất hiện ở trong không gian hệ thống!

Liễu Nhan Tịch không nghĩ tới sau khi Vương Đằng nhìn thấy dung mạo xấu xí của nàng, thế mà còn nguyện ý cưới nàng làm vợ, điều này khiến nàng có chút cảm động.

Bởi vì Vương Đằng là người đầu tiên sau khi nhìn thấy dung mạo xấu xí này mà còn nguyện ý cưới nàng.

Bất quá, Liễu Quốc An lại có chút không cao hứng nổi, vốn cho là sau khi Vương Đằng thấy nữ nhi của hắn xấu xí, sẽ cự tuyệt thành hôn, tuyệt đối không nghĩ đến là hắn sẽ đáp ứng hôn lễ này.

Điều này làm hắn có chút trở tay không kịp.

"Cha, Vương công tử nếu đã đồng ý cưới ta, vậy chúng ta tranh thủ thời gian chọn một ngày lành tháng tốt để bái đường thành thân!!!"

Liễu Nhan Tịch quay đầu nói với Liễu Quốc An.

Cách ngày nàng tròn hai mươi tuổi còn thừa lại ba tháng, Liễu Nhan Tịch tự nhiên là muốn thành hôn càng sớm càng tốt, rèn sắt khi còn nóng.

Liễu Quốc An thấy sự tình phát triển đến mức này, không muốn đáp ứng cũng không được.

"Trước tiên cứ như vậy đi!! Sau một tháng lại cử hành bái đường thành thân"

Sau khi Liễu Quốc An thở dài nói, liền vội vàng rời đi, sắc mặt có chút không dễ nhìn.

Nữ nhi tìm một tên phế vật làm phu quân, người làm cha như hắn, tâm tình không chỗ nào có thể tốt.

Bất quá Liễu Nhan Tịch lại là đem tảng đá lớn trong nội tâm cho rơi xuống, mặc dù phu quân là một người bình thường không cách nào tu luyện, nhưng cũng may hắn tiếp nhận dung mạo xấu xí của nàng.

Nàng không phải là nữ nhân ham vinh hoa phú quý, nàng chỉ muốn tìm một người chung thuỷ bên nhau đến bạc đầu.

Thời gian về sau liền là hai người bình bình đạm đạm mà sống.

Tháng sau Vương Đằng liền phải bái đường thành thân, hắn cũng chấp nhận.

Sau khi xong chuyện chỗ này, Liễu Nhan Tịch tự mình mang theo Vương Đằng đi tới phòng sát vách khuê phòng của nàng.

"Vương công tử, về sau ngươi liền ở gian phòng này đi!! Ta ở cách vách ngươi, nếu có chuyện gì đều có thể tuỳ thời tìm tới ta."

Liễu Nhan Tịch ôn nhu nói.

"Đa tạ Liễu cô nương!!" Vương Đằng nói cảm tạ.

Mặc dù một tháng sau hai người liền muốn bái đường thành thân, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, vẫn còn có chút lạ lẫm cùng câu nệ, nói chuyện đều có chút cứng nhắc.

Liễu Nhan Tịch sau khi đem Vương Đằng thu xếp tốt, liền chậm rãi rời đi.

Nhìn xem dáng người uyển chuyển cùng bóng lưng mơ màng của Liễu Nhan Tịch, Vương Đằng cảm thán nói.

"Dáng người thật đúng là hoàn mỹ, dù mặt có chút xấu, cũng không quá ảnh hưởng."

Sau khi an tĩnh lại, Vương Đằng chợt nhớ tới phần thưởng mà hệ thống trước đó cho hắn.

"Xem trước một chút đồ vật hệ thống ban thưởng!!"

Nghĩ tới đây, Vương Đằng nhanh chóng đem cửa phòng khoá lại, cài chốt, sau đó từ trong không gian hệ thống đem viên Tụ linh đan mà hệ thống ban thưởng lấy ra.

Tụ linh đan: có thể nhanh chóng gia tăng linh lực của cơ thể, bỏ qua chướng ngại mà tăng tu vi của người dùng lên.

Viên Tụ linh đan này toàn thân màu đen, nhìn giống khoả mạch lệ tố, nhưng tràn đầy linh khí.

"Đây chính là Tụ linh đan sao??"

Vương Đằng đánh giá thoáng qua một chút, sau đó không chút do dự mà nuốt nó vào bên trong miệng!!

Tụ linh đan sau khi vào bụng, trong nháy mắt biến thành một cỗ linh khí nồng nặc, bắt đầu hướng toàn thân Vương Đằng chảy tới.

Lúc linh khí thấm vào người, nhục thể của Vương Đằng lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng tăng cường.

------

Xanher: giải thích một chút về tên chương theo tìm hiểu của tuiiii

"Nguyện đắc nhất tâm nhân, bạch đầu bất tương ly" - là một câu trong Bạch Đầu Ngâm của Trác Văn Quân( vẫn chưa biết là tự sáng tác hay sưu tầm).

Câu thơ này có thể hiểu là "nguyện một lòng chung thuỷ, bên nhau đến bạc đầu"