Chương 21: Cắt tóc

Các bạn nhỏ lên giường nằm xong, ký túc xá dần dần an tĩnh lại.

Hôm nay là buổi tối, hắn và Thứ Nhất cùng nhau ngủ.

Hai người có tổng cộng có thỏ con rối bị nhét vào giữa lan can giường chiếu, đầu hướng về Dung Dung, mông và đuôi hướng về Thứ Thứ.

Một người ôm nửa bên.

Lão sư Ôn kiểm tra một vòng, sau đó đi tới cửa:

- Nằm xong, lão sư phải đóng lại đèn.

Lạch một tiếng, ngọn đèn trên đỉnh đầu bị tắt, ký túc xá chìm vào trong bóng tối.

Các bạn nhỏ ngủ ngon giấc đi.

Lão sư ngủ ngon!

Thứ Hai nhìn Lão sư kéo cửa lên.

Hắn vẫn có chút không tha tâm, quay người lại, nói với Dung Dung:

- Nếu như lão sư gọi ngươi thì ngươi chính là ta.

Dung Dung không hiểu rõ:

- Vì sao?

- Bởi vì...

Ngộ nhỡ lão sư bởi vì chuyện của gia gia mà muốn trừng phạt Mao Nhung Nhung, hắn cũng có thể vội vàng giúp.

Nhưng Thứ Thứ không tiện nói ra miệng, hắn suy nghĩ một chút, mập mờ nói:

- Dù sao thì ta cũng sẽ ở bên cạnh ngươi.

Dung Dung gật đầu:

- Được rồi.

Có chuyện gì khác thì gọi ta đi.

Ta biết rồi.

Thứ Thứ suy nghĩ một chút, những lời nên nói đều đã nói hết, toàn bộ an bài xong rồi.

Thứ Thứ thầm hạ quyết tâm, Mao Nhung Nhung, ta thề, ta sẽ bảo vệ ngươi!

Dung Dung không nghe thấy lời trong lòng của hắn, chỉ là chăn nhỏ được mang lên che tai lại:

- Thứ cho ngủ ngon.

Ngủ ngon.

Nửa đêm ngày hôm đó, Dung Dung ôm thỏ con rối, mê mẩn ăn cháo, sau đó đẩy Thứ Thứ.

Thứ Thứ, ta muốn đi tiểu.

Thứ Thứ ngủ say, mắt Dung Dung mơ màng buồn ngủ, lại đẩy hắn ra, nhỏ giọng nói:

- Thứ Thứ, ngươi nói ngươi sẽ đi theo ta.

Cái gì?

Thứ Thứ xoa mắt, không có tỉnh lại:

- Mao Nhung Nhung, ngươi có thể gọi lão sư.

Cái gì?

Dung Dung còn chưa kịp phản ứng, Thứ Thứ đã giơ tay của hắn lên:

- Lão sư, Mao Nhung Nhung phải đi tiểu rồi!

Lão sư Ôn vội vàng chạy tới, hạ giọng nói:

- Được rồi, được rồi, Thứ Thứ đừng đánh thức những tiểu bằng hữu khác.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Dung đỏ bừng, bị lão sư sinh hoạt ôm đi ra ngoài.

(Mao Nhung Nhung, ta thề, ta sẽ bảo vệ ngươi)

Thứ Thứ miệng, gạt người quỷ.

Thứ hai, ánh mặt trời xuyên qua màn cửa, dịu dàng chiếu vào bên trong ký túc xá.

Thứ Thứ bị các bằng hữu đánh thức, hừ hai tiếng, sau đó mê mẩn mở mắt ra, quay đầu nhìn xem.

Dung Dung ôm thỏ con, ngủ rất ngon giấc.

Thứ Thứ nhìn hắn, dù sao vẫn cảm giác mình giống như quên gì đó.

Ừm... Hắn quên gì vậy?

Đúng, bọn họ nói xong một người ôm nửa con thỏ, kết quả là cả con thỏ đều ôm đi!

Thứ Thứ ngồi dậy, ghé vào giữa hai cái giường, cầm con thỏ con trong lòng Dung Dung qua đây.

Phải cùng nhau ôm.

Dung Dung hoàn toàn không phát hiện thỏ con bị lấy đi, ngủ rất ngon.

Thứ Thứ xoa bóp lỗ tai thỏ con, lại Thứ Thứ khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Dung, mềm mại, so với thỏ con còn mềm hơn.

Hắn giống như đã hoàn toàn quên mất, ban đêm hôm qua mình còn thề phải bảo vệ Mao Nhung Nhung tới.

Dù sao thì hiện tại cũng không có nguy hiểm gì Thứ Thứ đã chuyên tâm đâm thủng Mao Nhung Nhung.

Sau đó Dung Dung bị hắn đánh thức.

Thứ Nhất lập tức nằm xuống giường, làm bộ đi ngủ.

Dung Dung xoa mắt nhìn xung quanh:

- Thứ Thứ, có phải ngươi đã đυ.ng phải ta hay không?

Ta không.

Thứ Thứ giả vờ mình vừa mới tỉnh ngủ, từ trên giường bò lên, ngáp ngáp:

- Ta không có.

Sau khi ăn sáng xong, lão sư dẫn bọn họ tập luyện trên thao trường.

Trải qua hai ba ngày học tập, Dung Dung đã hoàn toàn nắm giữ ( Xuân Hiểu).

Lão sư dùng nhạc đệm để quảng bá, Dung Dung đứng xếp hàng phía trước, cùng với các bằng hữu, hát lại bài hát này.

Xuân ngủ không hiểu...

Quảng bá kết thúc, Ôn lão sư vỗ tay trước, các bạn nhỏ cũng dùng sức vỗ tay theo.

Hôm nay tập luyện đã đến đây, các bạn nhỏ có thể tự do hoạt động một hồi. Ngày mai chúng ta phải biểu diễn, lúc chơi phải vô cùng cẩn thận, đừng dùng sức lắc đầu, làm cho nhạc trong đầu đều lắc ra ngoài nha.

xế chiều hôm nay, thúc thúc và a di của cửa hàng cắt tóc tới, giúp các bạn nhỏ cắt tóc. Nếu mọi người muốn thúc thúc và a di hỗ trợ cắt tóc thành các mảnh ngắn, cắt thành hình dáng gì thì có thể suy nghĩ trước một chút, đến lúc đó trực tiếp nói với thúc thúc và a di. Nếu như nói không ra lời thì không thể luôn chiếm chỗ, lãng phí thời gian của các tiểu bằng hữu khác.

Biết không?

Các bạn nhỏ ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, kéo dài âm thanh:

- Biết

Vâng, thưa sư tôn.

Lão sư Ôn đưa hai tay lên:

- Giải tán!

Các bằng hữu vốn nghe xong hai chữ Giải tán, giống như chim sẻ nhanh chóng bay đi, bỗng nhiên đều biến thành động tác chậm.

Bọn họ chậm rãi giải tán Thôn Thôn, chậm rãi nói chuyện.

Cà tử , chúng ta tới chơi bắt người

Tốt

Vẻ mặt của lão sư Ôn đầy mê hoặc:

- Các ngươi đang làm gì vậy?

Một đám người máy nhỏ trả lời:

- Không thể lấy âm nhạc ra rồi đi

Lão sư Ôn không nhịn được cười lên tiếng.

Ánh nắng buổi chiều ấm áp.

Các bạn nhỏ ngủ trưa còn chưa tỉnh lại toàn bộ, vặn vẹo nằm trên đồng cỏ trong thao trường, lười biếng phơi mặt trời thật nhiều.

Gia Tử bỗng nhiên hỏi:

- Dung Dung, ta đến thi ngươi, ngươi biết hôm nay là ngày gì không?

Dung Dung gật đầu:

- Ta biết rồi, lão sư nói qua, hôm nay là ngày cắt tóc!

Gia Tử rất thích khoe khoang lần đầu tiên kinh ngạc, các bằng hữu không nhịn được cười trộm.

Rõ ràng lão sư đã sớm nói, kết quả là lão sư gia tử này học lại cơ, luôn luôn thi bọn hắn, nếu như bọn hắn quên thì hắn vẫn luôn khoe khoang, giống như chỉ có một mình hắn nghiêm túc nghe lời.

Hừ, gia tử rất thích khoe khoang và học lại, đã gây nên sự bất mãn phổ biến.

Gia Tử không cam lòng, lại hỏi:

- Dung Dung, vậy ngươi biết ngày mốt là gì không?

Dung Dung lại gật đầu:

- Ngày mốt là ngày biểu diễn.

Gia Tử lần thứ hai kinh ngạc, các bằng hữu cười trộm.

Gia Tử ngồi dậy, sử dụng đòn sát thủ cuối cùng:

- Ngươi biết ngày đại hậu thiên là ngày gì không?

Dung Dung suy nghĩ một chút, lắc đầu:

- Không biết nói, lão sư không nói.

Gia Tử lòng tin dâng cao, rốt cục có chuyện Dung Dung không biết nói!

Gia Tử giống đại nhân, cuống họng trong trẻo:

- Đại hậu thiên chính là ngày quan sát, nếu như có cha mẹ nào định thu dưỡng chúng ta thì có thể mang chúng ta ra ngoài chơi, bồi dưỡng tình cảm.

Hắn nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Dung Dung, bổ sung nói:

- Nhưng mà ngươi yên tâm, nếu như không bị tính toán thì lão sư sẽ mang chúng ta ra ngoài chơi.

Dung Dung, chuyện ngươi không biết còn rất nhiều, sau này ta...

Dung Dung nghiêng đầu, ngón tay nghiêm túc hỏi:

- Gia Tử, đại hậu thiên là trời ơi?

Hả?

Gia Tử dừng lại một chút:

- Đại hậu thiên chính là ngày mai ngày mai.

Ngày mai ngày mai...

Dung Dung tiếp tục vạch lên bàn tay nhỏ:

- Nhất định phải có cha mẹ mới có thể đồng ý sao? Gia gia có thể đồng ý được không? Định ta phải bỏ tiền sao? Một đồng có thể sao? Gia gia rất nghèo.

...

Gia Tử thích khoe khoang lại một lần nữa gặp khó.

Thứ Thứ ở bên cạnh bộc phát ra một tiếng cười to:

- Ha ha... Gia Tử, ngươi lại bị Mao Nhung Nhung hỏi đến rồi.

Lúc này, các lão sư đang ở bên kia nhận ống nước, cất kỹ nước nóng.

Thứ Thứ, tóc của ngươi dài nhất, ngươi tới gội đầu trước, gội đầu xong là được hớt tóc phát ngay!

Nụ cười của Thứ Thứ biến mất.

Vì sao mỗi lần hắn cười người khác, đều có người cắt đứt hắn?

Đáng ghét!

Các bằng hữu đều từ trên sân cỏ ngồi dậy, giữ Thứ Thứ, cùng hắn đi đến bên cạnh lão sư.

Một cái chậu nhỏ được đặt trên ghế, còn có một cái ghế nhỏ, Ôn lão sư mang theo con nít đi tắm, Vương lão sư cầm lấy hóng gió.

Thứ Hai ngồi xuống ở trên ghế nhỏ:

- Lão sư, ta muốn cắt tóc ngắn, siêu cấp ngắn!

Được, chờ một chút ngươi tự mình nói với a di của thúc thúc ở cửa hàng cắt tóc.

Sư phụ của hắn vuốt ve đầu tóc của hắn:

- nhắm mắt lại, cúi đầu, không thể mở mắt ra được.

Các bằng hữu đang ngồi xổm ở bên cạnh, nghiêng đầu, vây xem Thứ Thứ gội đầu.

Đầu của Thứ ca thật dài nha, có phải đâm đầu của ca rất nặng hay không?

Không phải Thứ ca phải dùng tắm siêu nhiều để lộ à? Phải dùng nguyên một bình sao?

Gia Tử giơ tay lên, đo tóc của mình một cái:

- Ta có mái tóc ngắn như vậy, cần gì phải dùng một chút tắm phát lộ, thứ hạng dài như vậy, vậy thì phải... Một... Hai...

Bọn họ thật sự rất nghiêm túc thảo luận, Ôn lão sư nghe bọn họ đồng ngữ đồng ngôn, đặc biệt là Cốcacola, quay đầu, vội vàng kêu cứu đồng sự:

- Mau mau, phải làm cách nào đó đuổi bọn họ đi, bọn họ nói chuyện ở đây, ta không nhịn được muốn cười.

Vương lão sư dùng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình nhận lấy một chút nước, lại chen lấn một chút nước tắm vừa mới tắm xong, pha lẫn vào:

- Được rồi, được rồi, các bạn nhỏ đừng nhìn Thứ Thứ gội đầu, Thứ Thứ sẽ không tốt đâu, chúng ta đi uống rượu thôi.

A!

Các bạn nhỏ lập tức bỏ cuộc, phần phật một cái vây lại.

Vương lão sư giúp bọn hắn cởi ống tay áo ra, dạy bọn hắn dùng tay nhỏ vòng thành vòng tròn, pha ngâm ở trong nước, sau đó thổi bóng lên trời.

Ánh nắng tươi đẹp, màu lục, màu đỏ, nóc nhà, phúc lợi trong viện, khắp nơi đều là bọt nước.

Thứ Hai ngồi trên băng ghế nhỏ, sau lưng là sư thúc thúc của cắt tóc, đang dùng ông ông tông giúp hắn cắt tóc.

Thứ Thứ khẽ động, nắm chặt nắm đấm, bĩu môi.

Dung Dung ngồi xổm ở bên cạnh, nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn hắn.

Trong mắt Dung Dung Thứ Thứ: Hắn thật kiên cường, thật dũng cảm, ngay cả bị điện giật cũng không sợ.

Trên thực tế Thứ Thứ: Ô ô ô, giống như có điện, cái mông của ta rất xù, Mao Nhung Nhung đang nhìn ta, nhịn xuống!

nhịn xuống!