Chương 32

Ngọc Tiêu Kỳ đang say giấc điệp thì bỗng nhiên bị một thân hình mềm mại ôm cứng lấy làm cậu giật mình tỉnh giấc.

Ngọc Tiêu Kỳ chưa kịp hiểu ra thì đôi môi mỹ nhân đã áp lấy miệng cậu mà hôn, mà mυ"ŧ say sưa.

Ngọc Tiêu Kỳ có thể cảm thấy thân hình nàng nọ dính sát vào cậu với hai gò bồng đảo mềm mại tựa vào ngực mình.

Ngọc Tiêu Kỳ không hiểu ra sao cả nhưng cũng vươn tay ôm lấy người nàng nọ mà hôn trả lại nàng.

Hai người hôn nhau hồi lâu thì Lã Mai mới thở ra một hơi dài nói:

– Chàng có nhớ thϊếp không ?

Ngọc Tiêu Kỳ lúc này đã nhận ra người ngọc là ai. Cậu không ngờ Lã Mai lại dám đến tận phòng cậu như vầy.

Lã Mai thấy Ngọc Tiêu Kỳ không trả lời thì giận dỗi nói:

– Chàng … chàng coi thường thϊếp …. Có phải chàng đã có người khác rồi không ?

Rồi nàng co tay đập đập vào ngực Ngọc Tiêu Kỳ.

Cái đập đó thật ra chỉ là cái đập yêu. Đập để mà đập thế thôi chứ đâu phải là nàng đánh thật.

Ngọc Tiêu Kỳ thấy nàng nọ như vậy thì không khỏi thích thú vội đưa tay giữ lấy hai cổ tay nàng rồi hôn hít lên cái nắm đấm nhỏ xinh kia.

Lã Mai tâm thần bay bỗng. Nàng hỗn hễ hỏi:

– Chàng … chàng nói xem. Chàng có yêu thϊếp không ?

Ngọc Tiêu Kỳ buông tay mỹ nhân ra, ôm chặt lấy nàng vào người rồi thì thào vào tai nàng những lời nhớ nhung chờ đợi.

Hai người như một cặp phu thê đang tuần trăng mật tình tứ không biết bao lời yêu thương.

Ngọc Tiêu Kỳ cởi vội quần áo ra trong khi Lã Mai cũng không bỏ lỡ thời gian lột bỏ y phục của nàng. Hai người như hai con sam dính chặt vào nhau với những nụ hôn và sự ve vuốt hết sức mạnh bạo.

Lã Mai đã bao ngày chờ đợi giây phút này nên cơn sóng tình của nàng nhanh chóng nổi lên cao vọt. Nàng chưa cần Ngọc Tiêu Kỳ chăm nom thân thể nhiều mà cái l*и phía dưới đã xả ra đầy chất dịch.

Lã Mai nứиɠ lắm nên ra sức sụt nhanh ©ôи ŧɧịt̠ nọ cho nó mau chóng cứng lên thật nhanh để mà đυ. nàng.

Qủa nhiên chỉ trong thoáng chốc được chăm sóc. Côи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ đã vùng lên sừng sững rồi.

Lã Mai chỉ chờ có vậy liền lập tức để ngay ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и mà nuốt lấy.

Nhanh trong phúc chốc, cơn mê khoái lạc tức thì bùng nổ trong tận sâu thẳm con người nàng. Lã Mai chịu không được rú lên:



– Ôi …. sướиɠ … sướиɠ chết cái l*и ta rồi ……

Miệng nàng rên mà thân nàng chuyển động. Côи ŧɧịt̠ và cái l*и như hút lấy nhau trong một sự ma sát kinh người.

Ngọc Tiêu Kỳ không tưởng được nữ nhân này lại dâʍ ɖu͙© đến vậy. Hai người mới đυ. nhau có 2 lần mà nàng ta đã nứиɠ đến vậy rồi. Cậu thật không hiểu lúc trước đây nàng ta sống làm sao khi không có một ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и. Thật là khó hiểu.

Ngọc Tiêu Kỳ nghĩ đúng. Với một người đầy nỗi đam mê dục tình như Lã Mai mà có thể để cái l*и kia mòn mỏi chờ chồng thì cũng thật là quá đáng phục. Nhưng Ngọc Tiêu Kỳ lại có phần không hiểu là nàng tiểu phụ kia đâu phải là kẻ chính chuyên chờ chồng làm gì. Nàng ta thật ra là chưa có được cơ hội tốt mà thôi. Giờ này đây tìm được người hợp với yêu cầu như Ngọc Tiêu Kỳ thì nàng ta mới thật sự để lộ bản chất ra.

Cái đam mê tính dục bị dồn nén bấy lâu trong vòng lễ giáo giờ mới được phô diễn đầy đủ ở trên giường này.

Ngọc Tiêu Kỳ bây giờ chẳng cần phải cố gắng bỏ sức ra ȶᏂασ mà tự thân nàng nọ đã lãnh lấy tránh nhiệm đó rồi. Nàng ta đang ra sức hì hục ngồi trên người cậu nhỏ và dập cái l*и mình xuống thân ©ôи ŧɧịt̠ liên hồi.

Khoái sướиɠ bùng lên cùng với tiếng rên không ngừng dâng cao của cả hai người. Nước da^ʍ từ l*и chảy ra thấm đẫm toàn thân ©ôи ŧɧịt̠ và ướt cả hạ thể Ngọc Tiêu Kỳ.

Lần ȶᏂασ này đúng là cuồng phong bão táp ập đến chứ không phải trò đùa. Ngọc Tiêu Kỳ dù có cố gắng giữ lại cơn cuồng loạn của Lã Mai để đỡ phải sụt ra khí sớm nhưng hầu như bất lực.

Côи ŧɧịt̠ cậu bị cái l*и nuốt chững và cạ sát liên hồi làm cho cái sướиɠ cứ tăng dần không tài nào kiểm soát nổi.

Đã vậy nước da^ʍ và sự co bóp của cái l*и cũng quá dữ dội nên cơn bùng nổ cũng đến rất nhanh.

Ngọc Tiêu Kỳ chịu hết nỗi rú lên một tiếng khoái sướиɠ để rồi trong phút chốc, nước dịch từ ©ôи ŧɧịt̠ cậu bắn ra xối xả vào thẳng tận cùng trong l*и Lã Mai.

Toàn bộ cái l*и cũng đã xuất dịch và co bóp thật mạnh hút lấy không biết bao nhiêu đợt tϊиɧ ŧяùиɠ do ©ôи ŧɧịt̠ nọ phóng ra.

Nhưng cuối cùng vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá nhiều nên từ hai mép l*и nước dịch lại trào ngược trở ra làm cho hạ thể nàng nọ dính tùm lum tùm la.

Ngọc Tiêu Kỳ mệt mỏi buông thả cơ thể sau cơn động dục. Thân hình Lã Mai thì nằm úp lên ngực Ngọc Tiêu Kỳ. Hai mắt nàng khép hờ trong cơn mê đắm, trong lúc vυ" nàng áp lấy phần da trước ngực Ngọc Tiêu Kỳ.

Cơn khoái lạc đến nhanh và đem lại sướиɠ khoái mê tơi cho cả hai người. Lúc này ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ đã thu mình lại và vuột khỏi l*и Lã Mai rồi.

Ngọc Tiêu Kỳ sau một lúc xả hơi liền ôm lấy thân hình mềm mại của Lã Mai mà thì thào hỏi. Cậu muốn biết tại sao nàng lại đến được nơi này. Chẳng lẽ nàng không sợ Hoa Thiên Thiên biết ư ?

Lã Mai nghe hỏi liền cười ngất. Nàng nói đã giả vờ bị bệnh mà đến ở nhà Hoa Thiên Thiên cả tuần nay rồi. Hôm nay Hoa Thiên Thiên đi vắng nên nàng mới dám đến đây.

Ngọc Tiêu Kỳ bấy giờ mới hiểu nàng nọ vì cậu mà đến đây. Trong lòng Ngọc Tiêu Kỳ tự nhiên thấy vô cùng cảm động. Cậu biết, nếu Lã Mai không yêu mình thì khó lòng mà làm một việc như vầy. Nàng nọ quả là đã có cảm tình sâu đậm đối với cậu rồi.

Ngọc Tiêu Kỳ và Lã Mai đêm đó thật là quá sức hạnh phúc. Họ ȶᏂασ nhau đến mức hai người mệt rả rời mới chịu rời nhau. Trong chỉ một đêm, cái l*и của người tiểu phụ đã bị cậu nhỏ ȶᏂασ cho đến mức lỏng hết cả ra. Có lẽ phải 3 năm thì l*и nàng nọ mới có thể khít rịt lại như lúc bình thường.

Lã Mai sướиɠ quá ngủ luôn lại đêm đó cùng Ngọc Tiêu Kỳ. Nguyên ngày hôm sau. Nàng ta không rời khỏi cửa nên khiến cho bọn nô tỳ cuống cuồng lên mà tìm. Họ có ngờ đâu cô nàng nọ đang nằm trong phòng Ngọc Tiêu Kỳ và được cậu nhỏ chăm sóc hết sức chu đáo với những màn cụp lạc chẳng biết đường nào mà lần.

Đến chiều tối. Lã Mai quá đói, đành phải tạm biệt cậu nhỏ mà về phòng. Nàng ta xuất hiện thình lình khiến cho cả bọn tôi tớ đều hết sức bất ngờ. Tất nhiên, Lã Mai đâu dám nói thật là mình đã ở trong phòng cậu nhỏ. Nàng chỉ hàm hồ nói quàng nói xiên để cho qua câu chuyện kia.



Hoa Thiên Thiên đi ngoạn cảnh đến hơn 3 ngày mà vẫn chưa về. Lã Mai nhân cơ hội chủ nhân đi vắng mà chim chuột với Ngọc Tiêu Kỳ không biết là bao nhiêu lần. Hai người đυ. nhau càng lúc càng nhiều và chuyện đó hẳn nhiên khó lòng che dấu mãi trước con mắt của bọn tỳ nữ.

Tuy nhiên, do Lã Mai thân phận cao quý nên bọn người kia cũng không dám làm gì nàng. Có điều, bọn họ đã bắt đầu hồ nghi chuyện Lã Mai thường đến chỗ ở của Ngọc Tiêu Kỳ. Họ đặt câu hỏi là nàng ta đến đó làm gì ? Tất nhiên, cũng chưa ai dám đến đó mà xem xét.

Hoa Thiên Thiên đột ngột trở về vào ngày thứ tư. Lúc này, Lã Mai lại đang đυ. nhau cùng Ngọc Tiêu Kỳ ở chỗ nhà cậu.

Hai người bị bất ngờ không ai kịp trở tay ngay lúc Hoa Thiên Thiên tiến thẳng vào giường.

Nàng ta hoàn toàn sững sờ chứng kiến cảnh hai thân hình lõa thể đang dính chặt vào nhau trong một tư thế chẳng cần phải diễn tả cũng hiểu là đang làm gì.

Nàng thấy rõ ©ôи ŧɧịt̠ của cậu nhỏ đang bị cái l*и của người bạn Lã Mai nuốt trọn vào trong. Nước l*и và nước dịch do ©ôи ŧɧịt̠ chảy ra sủi bọt trắng xóa ở ngay nơi tiếp giáp giữa l*и và ©ôи ŧɧịt̠.

Hỡi ơi ! Người bạn mà nàng rất yêu và xem như em gái lại làm một chuyện dâʍ ɖu͙© đến vậy ở ngay nhà nàng. Nàng thật không còn biết phải làm sao nữa bây giờ.

Lã Mai kinh hoàng nhìn thấy Hoa Thiên Thiên bước vào phòng. Nàng đẩy vội cậu nhỏ ra rồi ngồi bật dậy.

Ngọc Tiêu Kỳ đang hì hục đυ. l*и nàng nọ thì bị đẩy ngã bất ngờ khiến lưng cậu đập vào thành giường đau điếng. Côи ŧɧịt̠ cứng ngắt dính đầy dịch chất chĩa thẳng ra trước mắt Hoa Thiên Thiên trong khi cậu nhỏ ngã ngửa ra giường.

Hoa Thiên Thiên dù có tức giận hay gì gì đi nữa thì cũng không thể không nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ nọ. Nàng giật nẩy mình vì ©ôи ŧɧịt̠ kia to lớn khác thường. Hoa Thiên Thiên không tưởng được trên đời lại có ©ôи ŧɧịt̠ to bự đến vậy.

Thật tình mà nói, từ khi lấy chồng đến giờ Hoa Thiên Thiên cũng chỉ biết có chồng nàng thôi. Vì vậy, nàng làm sao ngờ được trên đời lại có ©ôи ŧɧịt̠ to bự hơn ©ôи ŧɧịt̠ của chồng nàng rất nhiều.

Trong tâm trí của Hoa Thiên Thiên, hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ của đàn ông dường như không tồn tại. Ngay cả ngày xưa khi hai vợ chồng nàng đυ. nhau thì Hoa Thiên Thiên cũng chỉ loáng thoáng nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ của chồng mà thôi. Vì lẽ đó mà lúc này nàng nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ của Ngọc Tiêu Kỳ sừng sững ra đó thì không khỏi giật mình kinh ngạc.

Lã Mai vội vàng ôm lấy y phục che tạm vào người rồi ấp úng nói khẽ:

– Thiên tỷ ! tỷ đã về …

Hoa Thiên Thiên mặt hoa đỏ bừng. Nàng mới rồi tức giận là vậy mà khi chứng kiến ©ôи ŧɧịt̠ to đùng của Ngọc Tiêu Kỳ thì không khỏi lúng túng. Cơn nóng giận đang lên cao đã vội xẹp xuống thình lình.

Hoa Thiên Thiên chẳng thể đứng ngay ở phòng nhìn ngó hai kẻ lõα ɭồ kia. Bản thân nàng cũng cảm thấy bất tiện vô cùng nên vội vàng bước ra khỏi phòng.

Lã Mai chỉ chờ có vậy vội vàng buông y phục ra, sắp lại rồi mặc vào người.

Ngọc Tiêu Kỳ cũng vội vàng mặc lại y phục.

Hai người không ai bảo ai đều lấy làm lo sợ không yên.

Lã Mai thì không còn mặt mũi nào mà ra ngoài kia gặp Hoa Thiên Thiên. Nàng sẽ nói gì đây khi bản thân nàng đã làm nên một chuyện tồi tệ như vừa rồi.

Ngọc Tiêu Kỳ thì tuy xấu hỗ, ngượng ngùng thật, nhưng cậu lại chẳng mấy lo âu vì chuyện đυ. đéo kia cậu đã làm rất nhiều lần với các nữ nhân rồi. Bây giờ có bị ai đó bắt gặp thì bất quá cũng thế mà thôi.

Ngọc Tiêu Kỳ chỉ ngại Hoa Thiên Thiên tức giận quá đỗi mà đuổi cổ cậu ra khỏi nhà nàng. Nếu mà chuyện này xảy ra thì cậu biết đi đằng nào. Dù sao đi nữa hai mắt cậu cũng không nhìn thấy gì cả. Cậu có thể làm chi để sống bây giờ.