Chương 28

Trong gương là hình ảnh một người đàn ông mặc mỗi qυầи ɭóŧ nhìn vô cùng gợi cảm, trong miệng ngậm một điếu thuốc lá, vô cùng tự nhiên đứng ở cửa xem bọn họ làʍ t̠ìиɦ, tình ý trong mắt nóng lên, địa phương dưới thân phồng lên, dựng thẳng đứng, cách quần cũng có thể nhìn ra nơi đó thô to như nào.

Người đàn ông kia thấy cô phát hiện ra mình, anh ta cũng không khẩn trương mà huýt sáo một cái, nói: "Hai người cứ tiếp tục đi, cứ coi như tôi không ở chỗ này."

Anh ta đứng đấy nhìn họ, sao cô có thể phối hợp được đây.

Quý Hiểu Vân xấu hổ đến mức chỉ muốn chui xuống đất.

Cố Mạc như thể không phát hiện ra người đàn ông kia, anh đánh mạnh lên mông cô, giọng nói có phần sắc bén: "Đừng phân tâm, nếu không thầy chơi chết em."

"A a a... Thầy... Thật sự có người nhìn mà... A a..." Quý Hiểu Vân cảm thấy xấu hổ vô cùng, cô cố sức giãy giụa. Nhưng cô càng giãy giụa thì Cố Mạc càng điên cuồng hơn, cô còn có thể nghe thấy âm thanh giao hợp của hai người. Hình ảnh hai người giao hợp nằm gọn trong mắt người đàn ông kia, anh ta xem vô cùng tập trung, thậm chí còn không chịu được mà lấy vật dưới thân đã sớm ngẩng cao đầu ra khỏi quần, dùng sức tuốt, trong mắt tràn đầy lửa dục, hừng hực thiêu đốt.

"A... Nhanh quá..." Bởi vì bị người khác nhìn thấy mà da^ʍ huyệt Quý Hiểu Vân vô cùng mẫn cảm, co rút hơn ngày thường rất nhiều, kẹp chặt đến mức khiến côn ŧᏂịŧ lớn của Cố Mạc vô cùng thoải mái. Anh đỡ cái mông đầy đặn của cô, dùng sức thọc vào rút ra hơn trăm cái, một cỗ tinh hoa nóng bỏng tưới tắm thật sâu trong hoa tâm.

"A... Thoải mái quá... Thầy... Chặt quá..." Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thầy luôn nhiều như vậy, hoa tâm của cô được anh tưới tắm không ngừng run run, lại cao trào.

"Chậc chậc chậc... Anh hai. Anh tìm ở đâu được một bảo vật ngực lớn như vậy. Mới nhìn đã cảm thấy vô cùng ngon miệng rồi, không bằng cho em nếm thử đi." Người đàn ông kia đi vào phòng, bàn tay to lớn xoa nắn ngực cô, dùng sức nhéo nhéo mấy cái. Con thỏ trắng kia quá béo mập khiến người đàn ông không thể bao lấy chúng bằng một tay được. Trong mắt người đàn ông lộ vẻ hưng phấn, lại nhìn da^ʍ huyệt dâʍ đãиɠ của cô, anh ta nhịn không được mà nuốt nước miếng, côn ŧᏂịŧ thô to của anh ta sớm đã không chịu được rồi, nhất định là bên trong vô cùng mê hồn.

Người này là em trai của thầy, bị anh ta không kiêng nể gì mà đùa bỡn, trong lòng Quý Hiểu Vân vừa sợ hãi vừa thẹn thùng, cô nhìn Cố Mạc, có phần kích động nói: "Thầy, không muốn..."

Trừ thầy ra, cô không muốn bị người đàn ông khác chạm vào, cô dùng sức lắc đầu, nước mắt không ngừng chảy ra.

"Vì sao lại không muốn? Tôi dịu dàng hơn thầy em nhiều, chậc chậc, bé con thật đáng thương mà, da^ʍ huyệt không ngừng bị chơi đùa đến mức sưng đỏ lên rồi." Người đàn ông đùa nghịch cửa huyệt, ngón tay bất ngờ búng mạnh âm hạch của cô.

"A... Đừng mà... Đau..." Anh ta búng rất đau, vốn dĩ âm hạch đã vô cùng mẫn cảm rồi, bị anh ta búng thì lập tức run lên, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ kết hợp với dâʍ ɖị©ɧ tràn ra ngoài.

Hai mắt người đàn ông sáng lên: "Chậc chậc, quả nhiên là vô cùng dâʍ đãиɠ. Anh hai, anh nhìn này, mới búng một cái thôi mà bé con đã chảy ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ như vậy, xem ra anh không thỏa mãn được bé con."

Vốn dĩ Cố Mạc muốn đẩy anh ta ra, nhưng nghe anh ta nói vậy thì tầm mắt anh dừng lại trên tiểu huyệt, nhìn dâʍ ɖị©ɧ đang không ngừng trào ra khỏi cái huyệt mê người, sắc mặt lập tức biến đổi, có phần tức giận: "Bé con dâʍ đãиɠ, nói, thầy không thỏa mãn được em đúng không?"

Quý Hiểu Vân biết anh tức giận, cô nhanh chóng lắc đầu, uất ức nói: "Không phải... Thầy lớn như vậy... Sao lại không thỏa mãn được em... Em có thầy là đủ rồi... Không cần ai khác nữa..."

"Chậc chậc, anh, bé con này nghĩ một đằng nói một nẻo." Anh ta bất ngờ cắm ngón tay vào huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ, bên trong tầng tầng lớp lớp thịt non mềm tạo thành nhiều nếp uốn đang không ngừng co rút, mạnh mẽ hút chặt lấy tay anh ta, anh ta nhướng mày cười gian xảo, "Da^ʍ huyệt bé con hút tôi chặt như vậy, hút vào tận bên trong, không tin, em thử xem."

---