Chương 1: Học sinh chuyển trường

Cô luôn nhạy cảm với ánh nhìn của người khác, cô luôn là ngôi sao sáng giá nhất trong trường cấp 3 này, có thể cảm thấy những ánh mắt tò mò, ngưỡng mộ hay ghen tị đổ dồn từ mọi hướng, cảm giác được nhìn chằm chằm khiến cô cảm thấy thoải mái. Cô thẳng lưng, tóc buộc cao đuôi ngựa xõa lên vai trông thật ngoan ngoãn. Trước khi bước vào cổng trường, có rất nhiều người quen và không quen đều vui vẻ chào hỏi khi họ nhìn thấy cô.

Cô mỉm cười đáp lại từng người một, tận hưởng cảm giác được chào đón như khi trở thành một ngôi sao.

Cô biết rằng mình không phải là một cô gái tốt như tưởng tượng của người khác, mặc dù không ai xinh đẹp hơn cô nhưng cô lại có một mong muốn gần như bệnh hoạn, sẽ luôn tìm mọi cách để được người khác chú ý dù phải làm bất cứ việc gì. Cô là một nhân vật rất nổi trội nhất trong nhóm các cô gái, nhưng thật đáng ghét khi những chàng trai trong đội bóng rổ chỉ cần làm một hành động nhỏ lại có thể chiếm được ánh mắt của người khác hơn cô. Nói đến đây cô lại nhớ đến hình bóng một người con trai, người ấy cũng rất nổi bật...nhưng cô đã đánh đuổi thành công anh ta mà không cảm thấy tội lỗi, thậm chí còn cảm thấy vui khi nhìn thấy vẻ mặt đau buồn của anh.

Nhưng bước ngoặt xảy ra trong giờ giải lao ngắn ngủi, tiết tự học kết thúc sớm.

Là một lớp trưởng, cô cố gắng hết sức để đôn đốc các bạn trưởng nhóm thu bài về nhà, xét ở góc độ nào đó, cô là người chịu thương chịu khó, tính tình quá tận tâm nên không ngại vất vả. Đây có lẽ là lí do cô nhiều lần liên tiếp đứng nhất trong năm và là người ấn tượng nhất trong số tất cả các học sinh trong lớp.

"Mọi người, im lặng đi. Hôm nay tôi có tin tốt muốn nói với các bạn rằng một học sinh chuyển trường đã đến lớp chúng ta." Cô giáo quay lại và vẫy tay với học sinh nam đang đứng ở cửa, bị che lấp bởi ánh sáng mặt trời “Tần Diệc Thần sẽ trở thành một phần của lớp chúng ta, mọi người đều phải chào đón em ấy!”

Các học sinh đang nghiêm túc đọc sách nhanh tay đặt xuống rồi vỗ tay nồng nhiệt khi nhìn thấy học sinh chuyển trường.

Rắc rối!

Hai chữ này lướt qua tâm trí cô, cô liền nhìn chằm chằm vào cậu thanh niên đẹp trai với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, dáng vẻ trẻ trung. Chắc chắn sẽ là mặt hàng được các bạn học sinh cấp 3 yêu thích và ưa chuộng nhất. Anh ta sẽ vượt qua cô, anh ta sẽ nổi tiếng hơn cô!

Tần Diệc Thần dường như cảm thấy một ánh mắt mạnh mẽ bắn về mình, anh ta đứng ở phía trước và nhìn quanh toàn bộ lớp học, và cuối cùng là cô gái da trắng xinh đẹp kia... Cô ấy quá đẹp, sỡ hữu một khuôn mặt thật khó quên. Tần Diệc Thần rất thích cô ấy và nở một nụ cười thật tươi.

Đạo đức giả, cô nghĩ vậy.

Nhưng đồng thời, có một kế hoạch đang dần hình thành trong đầu cô ...