Chương 2: Lọt bẫy

Dự tính của cô rất chính xác, cô tinh ý nhận ra rằng số người đi ngang qua lớp của cô tăng gấp đôi với trước đây, đặc biệt là các bạn nữ. Đám đông đến để xem học sinh chuyển trường đẹp trai này, có phần hơi quá đáng đấy!Cô giáo hiệu trưởng đã sắp xếp anh ta cạnh chỗ ngồi của cô. Vì lẽ đó tất nhiên cô không phản đối, cô nghiễm nhiên trở thành bạn tốt của anh ta.

Dù Diệc Thần đến đây chưa lâu nhưng cậu ấy cũng đã tham gia kì thi kiểm tra khảo sát hàng tháng của trường. Vì vậy, toàn trường đã nổ ra một cuộc náo loạn về anh..

Cô ghét anh ta đến mức ngứa răng, và rõ ràng là cô rất ghét anh ta, nhưng cô phải đối xử tốt với anh ta mỗi ngày. Tất nhiên, cũng có rất nhiều người nhắn tin và viết những dòng ghi chú nhỏ để an ủi cô, điều này đối với cô thật vô vị, và cô phải giả vờ rộng lượng và nói rằng cô sẽ học chăm chỉ hơn lần sau.

Làm thế nào để nhận được yêu thích từ thiếu niên trung học?

Mang thêm vài bữa sáng, cố ý nói những lời mập mờ, mời đi chơi đề nghị chụp một bức ảnh duy nhất với anh ấy ở đại hội thể thao, vô tình nắm tay anh ấy ở lối đi tối, và trong các kỳ thi lớn nhỏ cạnh tranh với anh ta.

Không cần tốn quá nhiều sức lực để sắp xếp những điều bất ngờ hay những buổi hẹn hò, ngọn lửa tình yêu giữa các bạn học sinh cấp 3 thường được nảy sinh một cách vô ý và lặng lẽ.

Tất nhiên, ngoại hình của cô cũng đóng một vai trò lớn.

Những tin đồn đang rộ lên trong khuôn viên trường có nghĩa là kế hoạch của cô đã hoàn thành một nửa.

Diệc Thần mang sữa cho cô từ siêu thị nhỏ như mọi khi, nhưng hôm nay cô không nhận sữa, lại để sữa trong hộp có thân nhiệt của cậu lại trên bàn, Diệc Thần có chút kỳ lạ, anh cúi người lại gần bạn. khuôn mặt, lông mi dày và đôi mắt trong veo, không thể phủ nhận rằng anh ấy rất đẹp trai

"Sao vậy? Em khó chịu à? Hay là đến tháng... "

Cô phớt lờ anh ta, quay đầu đi làm toán rồi quay mặt sang hướng khác. Diệc Thần nhìn có chút hoảng, anh ấy không biết mình đã làm gì sai để khiến cô trông như thế này, anh ấy đứng dậy khỏi ghế, ngồi xổm bên cạnh cô và liên tục chọc vào tay áo cô:

"Duệ Nhi, em có chuyện gì vậy? Có phải anh đã làm sai chuyện gì không? Em không bỏ qua cho anh được à? ”Giọng điệu của anh ta có phần uất ức, một người đàn ông to lớn như vậy ngồi xổm dưới chân bạn có vẻ hơi đáng thương.

"Không có gì đâu, em chỉ nghĩ chúng ta nên ... giữ khoảng cách"

Cô nói với giọng lãnh đạm khiến anh ta giật mình, giống như một con chó con bị ném, thật đáng thương.

“... Tại sao?”

“Nhưng anh thích em.” Anh nói một cách ngây thơ. Có vẻ đáng thương, cố chấp đặt trái tim chân thật của mình trước mặt cô, chân của Diệc Thần có chút tê dại, thời gian nghỉ trưa kéo dài khiến xung quanh toàn những lời đàm tiếu ồn ào. nói nhảm. Nhưng anh cảm thấy như thể họ là một vòng tròn nhỏ yên tĩnh bị cô lập.

Cô mím môi ở nơi anh ấy không thể nhìn thấy, giống như một con mèo ăn trộm và làm điều gì đó xấu, dù là một con mèo xấu độc ác.

Nhưng khi cô quay đầu lại, mặt nhanh chóng đỏ bừng, cả người không dám nhìn thẳng vào anh vì ngại ngùng, cô ấy liếc nhìn anh.

Anh ta sáng mắt lên khi nhìn thấy bộ dạng của cô, anh ấy nhẹ nhàng nói:

"Em cũng thích anh à? ... Vậy thì, chúng ta ...Chúng ta ... là một đôi được không?"

Diệc Thần nói xong, đợi hồi lâu cũng không có trả lời, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của cô đang vùi trong bộ đồng phục học sinh của mình, anh chọc nhẹ eo cô khiên cô cảm thấy ngứa.

“… Có được không?”

"...Ừm"