Chương 2 :

Á u nhiều xem lắm vậy tui vừa có đăng có cháp thui à .

Tui có làm tận hai bộ lận lên thời gian làm sẽ có hạn ạ.

__________

( chuyện cậu sang y nga)

Y ngồi ườn trên chiếc ghế đá trong hoa viên , trên bàn đá là một ấm trà cùng đĩa điểm tâm bánh quế .

Ngồi hóng gió có hương thơm nhè nhẹ của các loài hoa , nhấp ngụm trà thêm ngụm bánh.

Vũ kiêu :" ta nói nó chill dễ sợ , lâu rồi mới được hóng gió ăn bánh uống trà nếu đổi là chước thì hóng máy lạnh uống cà phê vùi đầu công việc làm j có cái phước làm cá mắm đâu "

Vạt áo phiêu phiêu trong gió ,cùng vài sợi tóc tung bay .

Người hầu đứng cạnh hiểu , chút sau lại không hiểu cảm giác như sư tôn bị cảm mạo làm ngớ ngẩn , à chết sư tôn làm sao cảm mạo được người tu hành làm sao có thể nào biết cảm là cái j.

Trong vườn hoa của y chỉ cách bên kia bức tường là một vườn trúc , bỗng có tiếng chế nhạo đánh đập .

Làm lòng y bức bối không thôi ,làm hỏng hết ngày làm cá mắm của y .

Bực mình đến bên tường vận nội công bay qua , đứng trên tường trước mặt y là hàng cây trúc đung đưa vì gió có tiếng sào xoạc bị tiếng chửi bới lấn áp .

Giữa trung tâm không có cây trúc ,có tầm 8,7 đệ tử chắc là đồ đệ y thu nhận mấy hôm trước .

Người bị đánh nằm đất là một thiếu niên trẻ tuổi đương bị bọn nhóc kia đánh .

Y thấy ngứa mắt nhảy xuống , phất quạt gió mạnh làm tụi kia ngã ngửa .

Y ngân cao giọng gia vẻ oai phong quát :" hỗn xược, các ngươi không lo tập luyện đến đây mà bắt nạt đồ đệ cùng đông môn , không biết xấu hổ "

Đám nhóc cúi người hai tay nắm chặt đưa đằng trước run rẩy

nói:" sư ..sư tôn chúng con biết sai rồi ạ tại hắn ăn trộm ngọc bội của con trước ".

Vũ kiêu :" ngọc bội , các ngươi không nói chuyện đàng hoàng thương lượng mà lại động tay động chân khác nào là súc vật không biết nghĩ , phạt các ngươi đứng tấn ba canh giờ .

Còn việc ngọc bội ta sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng ".

Y lạnh lùng liếc chúng làm không ai dám lên tiếng thì tên kia không chịu được ủy khuất liền đòi công bằng:" sư tôn à ta là người mất đồ tại sao chỉ có đánh hắn tý mà người lại bắt chúng con đứng tấn"

Vũ kiêu :" hừ các ngươi yếu đuối vậy à có mỗi việc đứng tấn có 3 canh giờ mà than vã có xứng là đồ đệ của ta không , khiến ta thực nhục nhã.

Nếu vẫn bất mãn không muốn đứng tấn vậy thì để hắn đánh các ngươi như cách các ngươi đánh hắn sai một chỗ đánh lại gấp đôi, các ngươi thấy vậy được không".

Y phe phẩy quạt đắc ý nhưng vẫn giữ độ lạnh lùng ,nội tâm [há há sướиɠ thật sự bị mấy lão sếp chửi nhiều giờ được xả giận dừa lòng tau ghê].

Bọn hắn rùng mình một cái nói:" chúng đệ tử nhận lệnh đứng tấn 3 canh giờ không thiếu ạ"

Co đuôi chạy trối chết, không để ý hắn đang chật vật trên mặt đất đứng dậy ,chuẩn bị dời đi thì một cỗ mùi hương thanh mát nhè nhẹ quanh mũi .

Có bàn tay luồn qua eo và chân hắn bế lên , nội tâm gào thét [gì vậy tên này điên rồi sao đường đường là đại nam nhân lại bị nam nhân khác bế thật nhục nhã].

Chiêu Quân:" ngươi ngươi thả ta xuống ta không có liệt tự đi được "

( thôi anh ơi vk bế sướиɠ bỏ mẹ còn bày đặt nam nhi gì tầm này nữa )

Mặt hắn đỏ như sắp muốn nổ tung.

Y nhíu mày khó chịu nói:" yên không ta lập tức bế ngươi tiếp"

( tôi hoài nghi nhân sinh)

Chiêu Quân :" ....???????"

Hắn bất lực cứ để y bế cậu đi trong lòng hắn nghĩ:[ rõ ràng lúc ấy y giống như nhưng mà ngôi sao trên trời vậy vừa đẹp còn lạnh lùng xa vời không ai có thể chạm tới, vậy mà vì hắn mà y nguyện nhún mình xuống không chê hắn bẩn mà bế lên còn bảo vệ hắn ] , Y bế cậu về đến phòng mình để cậu lên ghế ,không do dự gọi người hầu chuẩn bị quần áo và nước nóng cho hắn .

__ một lúc sau sau sau..._

Trong nhà tắm

Y sắn áo như đang tắm cho sủng vật vậy , thì là chó nhỏ .

Vũ kiêu :" cởi ra, ta giúp ngươi tắm"

( ô ô ô bá đạo tổng tài )

Chiêu Quân :" ta khác tự---"

Y nhanh tay tụt quần hắn.

nội tâm :[chước đây có từng trông thằng nhóc nhà bên điện tắm cho nó , hắn cũng chỉ là đứa nhóc cứ coi như chỉ tắm cho thằng nhóc bên mà thôi ]

( tau cười ẻ tội ổng vc chắc phải chuyển thành chuyện hài mất)

Trong khi hắn chưa kịp nghĩ thì đã bị người ta nhìn thấy hết vội vàng kéo quần , lần này hắn còn đỏ mặt lợi hại hơn .

Vũ kiêu :" của ngươi bé thật nha "

Hắn tức giận đủn y ra ngoài cong nói:" không biết xấu hổ "

Thật sự trêu thàng bé vui ghê , nhìn vầy là đủ biết đấy là nam 9 rồi , chói lóa sắp chọc mù mắt nhau rồi .

Hắn ấm ức cởϊ qυầи áo đi tắm , ngó xuống tiểu quân .

Chiêu Quân :" hừ ////// =3"

[bé thật ....chẳng qua chẳng qua chưa phắt triển hết thôi khi nó lớn rồi thì tính sổ một lần luôn] .

( ôi toang rồi cái thằng bé hứa lớn tính sổ một lần luôn :))) )

Tắm xong hắn mở cửa ra , vậy mà y vẫn còn ở bên ngoài.

Thấy hắn ra y cầm tay hắn kéo về phòng y , hắn không để ý người lúc nẫy còn chêu hắn kéo hắn đi lúc bàn tay mảnh khảnh trắng hồng không một vết chai do làm việc nặng mà lại nắm lấy bàn tay xấu xí thô kệc của hắn .

Cảm xúc khi làn da của người kia chạm vào , cầm lấy chặt lại hắn không thấy đau thay vào đó mà cảm thấy mềm mại ấm ấm.

Y kéo hắn ngồi xuống , trước mặt hắn là một bàn đồ ăn nóng hôi hổi.

Thấy hắn không động đũa liền gắp đầy bát hắn tạo thành một núi nhỏ ,nói :" ăn không nguội ".

Hắn cũng không khách sáo mà động đũa , hắn cùng y ăn tạo lên vẻ ấm cúng có ánh lến nhàn nhạt , cùng mùi thức ăn thơm ngát tiếng nói chuyện của y cứ líu ríu bên

tai .

Hắn vẫn trả lời khi y hỏi lâu rồi hắn mới nói nhiều vậy ,lâu rồi hắn mới cảm thấy ấm áp được như hôm nay chỉ muốn thời gian ngừng lại.

_______

Cảm ơn đã đọc ạ

Chiêu Quân :" sư tôn người chê nó bé ư đợi con lớn con liền cho ngài ,ngài nhớ hôm nay dám chê con bé đấy sau này đừng có mà hối hận "

Vũ kiêu :".....????"

Tác giả:" mô phật "