Chương 9:

::::)))) tui mới nghĩ ra ý tưởng làm hết bộ này rồi sẽ làm về thể loại Việt Nam nhưng phân vân lên làm cổ đại hay hiện đại đây lếu tui có làm thì mong mọi người ủng hộ a~~

Chương rành riêng cho máu me kinh dị yếu tim không dành cho thanh niên nghiêm túc và đang cho con bú nhẹ gọn :))).

______________

Lưng áp mặt sàn đá lạnh buốt , mí mắt hắn nặng chĩu chỉ nhớ bản thân hình như bị đánh ngất, mở mắt chược mắt hắn là một nhà giam có những đốm đuốc phát sáng chiếu rọi mọi ngóc ngách .

Tay chân hắn mơ mơ hồ hồ bị trói nằm trên mặt đất co ro vì lạnh , có đuốc bằng thật như ng không hề một tia ấm áp chiếu tới hắn .

Nằm trên mặt đất đang duy diễn là ai đã bắt hắn thì có tiếng bước chân bình tĩnh như đang trêu chọc con mồi đương sợ hãi lại càng sợ hãi hơn .

Từ phía mấy cái xong sắt có một thân hình thiếu niên cao hơn hắn mấy cm ,khuôn mặt lạnh

như ( tiền:))) ) băng thấu xương cắt thịt không bằng mặt sàn đá hắn đang nằm , bên ngoài chỉ mập mờ ánh sánh lên hắn không nhìn rõ đối phương thì thiếu niên bước vào .

Thân mặc bộ quần áo quen thuộc của đồ đệ nhưng quần áo lại được y điểm thêm chút hoa văn đặc biệt nhìn thôi cũng đủ biết y đối với hắn ( Chiêu Quân) như thế nào .

Đôi chân dài miên man đi vào kéo ghế ngồi lên vắt chéo chân , tay thò vào hư vô cầm ra một bông hoa trắng tinh khôi là hoa sơn trà mùi hương ngào ngạt thoang thoảng làm con người ta không khỏi đắm chìm , chỉ mùi hương như muốn bán manh luôn xoay quanh chóp mũi hắn.

( tô tử ngân = tên kia )

Hắn rất hài lòng hắn liếc nhìn người bên dưới mà liên tục vuốt ve cánh hoa trắng , tên kia từ khi hắn bước vào là tên kia đã nhận ra hắn là ai .

Chiêu Quân vị sư đệ mà sư tôn hết mực sủng ái , nhìn thấy hắn nháy mắt từ sợ hãi chuyển sang khinh thường mỉa mai nói như chẳng bạn tâm khi bản thân đang nằm trên mặt đất dãy dụa thoát ra.

( ;)) tự dưng để tên thằng bé giống con gái vl giờ tui hối hận rồi :)) )

Tử ngân :" hừ , sư đệ à sao lại trói huynh vậy hả còn không mau cởi trói còn không nếu sư tôn phát hiện được cho dù được sủng ái thì cũng sẽ bị phạt thôi "

Tên kia cười mỉa mai nhìn hắn , động tác trên tay hắn dừng lại đặt cành hoa lại vào trong không gian.

Đứng dậy đá một vυ" thật mạnh vào bụng hắn , gã vì cú đá sắc mặt tái vì đau không nhịn được mà ho ra máu .

Cú đá mặc dù đối với hắn mới sử dụng 1/5 thôi cũng đủ gϊếŧ 5 người trưởng thành rồi , may gã cũng là người tu tiên đương nhiên tu vi cũng không kém mới rèn được chiêu gần như mình đồng da sắt vậy mà vẫn không chịu nổi một cú đá thì không thể tưởng tượng được hắn bây giờ có thể tu vi đã cao hơn sư tôn rồi .

Hắn không khỏi nhấc khóe miệng cười chế diễu người đương nằm trên đất "ư , ư a a" quặn lại vì đau .

Hắn châm biếm nói:" sư huynh cũng thực yếu ớt mới có đá một cú cũng không chịu được rồi ".

Gã vẫn chưa sợ nhờ chống lưng có sư tôn mà hống:" mày ! Cũng khác đ*o gì tao cũng muốn quá phận với sư tôn m đừng tưởng t không biết "

Ngay khi gã dứt câu hắn dẵm lên chân gã dí xuống vang lên tiếng gãy xương không hề nhẹ , khiến gã đau đến kêu cha gọi mẹ .

( :))) ơi con )

Chiêu Quân :" mày không xứng có ý niệm kinh tởm đấy với sư tôn , hảo ta liền thanh toàn cho ngươi gặp lại sư tôn như mong ước "

Gằn lên từng chữ hắn lại dí xuống như muốn nó nát bấy , vậy thì hắn thành công khiến chân gã hoàn toàn mất cảm giác nói đúng hơn nó bị dẫm không tốn chút sức mà hoàn toàn biến thành đống thịt nhão nhoét có những vụn xương trắng đan xen , máu chàn lênh lánh ra sàn đá lạnh lẽo .

Gã cũng vì mất máu cùng với kinh hoảng tột độ mà ngất đi , hắn nào để gã thϊếp đi dễ dàng thế búng tay từ trong góc tối những nhánh cây xanh đậm có những chiếc lá mềm mại nhàn nhạt chương bò như rắn đến vũng máu hút lấy hút để đống máu thịt xương lẫn lộn ăn đến ngon lành khiến nó run run cành lá ,từ thân đến những phiến lá no đủ bắt đầu mọc những gai sắc nhọn có độc .

Từ khe lá như tước phim quay nhanh chưa j đã từ từ mọc ra nụ hoa nhỏ đồng loạt chồi lên nở nhanh đến chóng mặt, những bông hoa kiều diễm nở rộ khoe những cánh hoa xinh đẹp tỏa mùi dễ chịu nhưng đối với gã là sự hành hạ vô hình , phía một chân hắn đã biến mất không dư thừa một giọt máu .

Một mùi hương xộc thẳng lên mũi gã chư kịp nhận thức thì đã bị hai dây leo chui vào mồm lên thẳng đến mắt từ cơn đau thể xác như muốn hắn nếm trải sự tàn khốc và đau đớn nhất.

Thân thể bọ một bụi dây leo mỏng manh như chỉ giựt xẽ đứt nhưng , gã không tài nào giứt được lại càng khiến nó chui vào nhanh hơn sâm nhập cơ thể nở hoa rực rỡ bên ngoài, làm khung cảnh vừ đẹp vừa kinh dị .

Thấy gã hầu như chỉ còn có thể ú ớ vài từ rồi ngưng , hắn liếc vài cái nói :" đừng gϊếŧ hắn còn tác dụng "

Dây leo như hiểu được rót vào mồm hắn thứ chất lỏng dinh dính , khó chịu mà nhíu mày .

______

Hắn cứ thế bỏ đi thay quần áo mới , cầm bó hoa Sơn Trà nhoẻn miệng đi đến phòng y .

Trời cũng đã là giờ mùi ( 8 h) gõ cửa phòng y , y đang ngồi đọc sách nghe tiếng gõ cửa theo thói quen nói :" đi vào đi "

Nghe vậy hắn vui vẻ mở cửa , bước vào với bó hoa Sơn Trà trên tay đặt tạm vào chiếc bình để lên bàn .

Chiêu Quân :" sư tôn à con ....con"

Nhìn hắn y nhẹ nói:" sao không ngủ được hả , lớn vậy rồi mà tính vẫn thích dính ta, rồi vào ngủ trước ta đọc nốt "

Hắn biết sư tôn rất rễ mềm lòng với hắn nên dùng chiêu bán manh chưa bao giờ thất bại , hân hớn hở cởϊ áσ ngoai ra lộ bên trong là áσ ɭóŧ ngoan ngoãn lên giường ủ ấm cho người hắn thương .

___________________

Xong lúc 21:51 a~

Ngoài nề

Dùng ánh mắt cún con nhìn y làm nũng nói :" sư tôn con mún người hôn thì mới ngủ được a~~~" đuôi và tai không ngừng nghoe nguẩy"

Vũ kiêu :" không " từ chối phu phàng với cún quân .

Tác giả :"...."