Chương 19: Chạm Mặt(1).

Đầu súng được giơ lên cao nhấm thẳng vào giữa hai hàng lông mày đen sẫm của cô ta, ngón tay đang nằm trên vị trí bóp còi.

-Cạch.

Chốt đã được mở, mạng sống của người con gái trước mặt chỉ có thể tính bằng giây.

-1…2...3.

-Chéo…Bụp…Xoẹt…

-Ư…

Trên bức tường cao có một người phóng phi tiêu vào cánh tay đang cầm súng của…Runa với mục đích cứu thoát cái sinh mạng nhỏ bé của Như Hoa nhưng hình như tên đó đã quá xem thường cô. Khi đầu phi tiêu vừa cách cô tầm 3m thì nhanh chóng cô dùng dây roi vung mạnh về phía sau. Do dây được làm bằng da rắn chúa nên các loại vũ khí như phi tiêu không thể nào làm tổn hại đến nó.

Hai vật một dây một tiêu va chạm mạnh vào nhau tạo thành phản lực làm phi tiêu bắn về theo chiều hướng khác.Phi tiêu không còn nhắm vào tay cô nữa mà bay thẳng về phía Như Hoa đâm thẳng vào cổ cô ta. Tất cả xảy ra chỉ trong vòng một phút, ngay cả Ngọc Anh cũng hơi bất ngờ với những chuyện vừa xảy ra.

Máu từ cổ Như Hoa chảy ra dọc theo những họa tiết trên cổ áo tuôn dài xuống ngực. Màu đỏ hòa quyện cùng với những giọt mồ hôi trên gương mặt lăn xuống tạo thành một cảnh tượng đẹp mắt vô cùng.

-Vù…

Hướng chiếc phi tiêu phóng xuống xuất hiện một bóng dáng cao lớn. Do trời quá tối trong hẻm lại không có bất cứ ánh sáng nào nên Rer không thể nhìn rõ được gương mặt của hai người con gái phía trước.

Anh chỉ nhận ra được một điều là trên mặt một người kia thì có mặt nạ, còn một người con gái khi nãy dùng dây doi nhắm vào người Như Hoa hoàn toàn không có đeo những chiếc mặt nạ như người kia. Ngọc Anh bước lên phía trước cao giọng hỏi nhằm che mặt cho Runa:

-Ai?

-Tôi phải hỏi các người mới đúng, tại sao lại gϊếŧ bọn họ?

Rer lạnh lùng nói, mọi thứ xung quanh trở về với trạng thái yên tĩnh như ban đầu.

Khi nãy anh đi ngang qua con hẻm này và ngửi thấy được mùi máu tanh rất nồng phát ra từ đây. Theo những gì Rer biết mùi máu đặc biệt tanh nồng như thế này nhất định là máu người. Men theo con đường nhỏ vào bên trong hình ảnh đầu tiên anh thấy đó chính là…Một người con gái đang cầm một vật dài gì đó chĩa vào đầu một người con gái khác đang ngồi dưới đất.

Không nghĩ ngợi nhiều Rer dùng phi tiêu bắn thẳng về phía cánh tay người con gái đang đứng. Nhưng điều anh không thể ngờ đó chính là cây phi tiêu khi nãy anh phóng ra không bắn trúng cánh tay đang cầm dây doi của Runa mà lại…Nằm gọn trong cổ của người con gái kia.

Cảnh tượng trước mặt làm người khác thật sự hãi hùng, mấy chục cái xác đang nằm trên mặt đất. Người thì trên cổ có những vết cắt mỏng manh, người thì trên đầu bị bắn tạo thành những lỗ lớn nằm giữa trán. Không ai được chết một cách thanh thản, nhưng khi nhìn kĩ xung quanh Rer phát hiện được phía xa đó còn có một người con gái đang nằm bất động. Nhưng hình như ngực có cử động cho thấy người con gái đó vẫn còn sống và đang có gắn hít thở.

Rer quay lại nhìn hai người con gái trước mặt, trong lòng anh không ngừng suy nghĩ thật ra những người kia tại sao lại bị gϊếŧ một cách thê thảm như vậy. Rõ ràng bọn họ chỉ là những cô gái nhưng thủ đoạn ra tay lại rất ác độc và tàn nhẫn. Trong thế giới ngầm những người có khả năng như thế này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay

Rer hoàn toàn không nhận ra những chuyện này là do cô bé với vẻ ngoài mềm yếu mà anh thường suy nghĩ tới. Trời đang rất tối Runa lại đứng phía sau Ngọc Anh quay lưng lại phía Rer nên anh không thể nào nhìn thấy được gương mặt cô.

Ngọc Anh biết tình hình phía trước không mấy khả quan, nếu để người con trai phía trước nhìn ra một trong hai người là Runa thì mọi chuyện sẽ bị đổ vỡ hết.

-Chuyện này không liên quan đến anh, tốt nhất đừng nên xen vào.

Tuy Runa không quay mặt về phía Rer nhưng cô vẫn có thể nhận ra anh là ai. Bóng tối có thể che khuất gương mặt của cô gái trẻ nhưng không thể che khuất được giọng nói đã từng ngọt ngào bên tai cô.

Hai người hai thân phận khác nhau, quen biết anh chỉ là sự tình cờ ngay cả. Cô cũng không ngờ sẽ đem người con trai này vào cuộc chiến của chính bản thân mình. Nếu anh đã tự nguyện chen chân vào chuyện này thì cô sẽ cho anh tội nguyện. Một khi cuộc chơi bắt đầu sẽ không có đường rút lui. Muốn ra khỏi chỉ có một khả năng duy nhất đó chính là…

Game Over…

-Bọn họ đều là những sinh mạng.

Rer lạnh lùng cất tiếng nói, bàn tay khẽ nắm chặt lại. Từ khi bước vào đây đến giờ chỉ duy nhất người con gái đeo mặt nạ trực tiếp trả lời các câu hỏi do anh đặt ra. Còn người con gái đứng khuất phía sau hoàn toàn không hề lên tiếng.

Nhất định có vấn đề, anh có thể nhận ra người con gái không mang mặt nạ mới chính là người tàn ác nhất ở đây. Những người lạnh lùng ít nói thường là người có những suy nghĩ rất kín đáo. Không ai có thể đọc được những gì bọn họ nghĩ. Cũng như cô gái đó, từ đầu đến giờ xem như anh không hề tồn tại vậy. Và khí chất thoát ra từ cơ thể cô hoàn toàn khác với hai người còn lại.

Rer rất muốn biết mặt cô là ai? Thật sự lợi hại như thế nào?

-Họ đáng chết.

Runa bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói không còn ngọt ngào đầy mê hoặc như những lần nói chuyện tiếp xúc cùng Rer. Một người nhưng hai giọng nói không hề giống nhau Runa tin chắc Rer sẽ không nghĩ ra cô chính là Song Nhi.

Lúc bắt đầu Runa không lên tiếng không phải vì sợ Rer biết thân phận của mình vì chuyện đó khả năng xảy ra rất ít. Điều cô muốn biết chính là thân phận của anh, tuy đã nhiều lần điều tra hồ sơ của Rer nhưng…Cô không thể nào tìm được những thông tin nào hữu ít cho mình.

Bây giờ anh lại xuất hiện ở đây, dùng ám khí muốn hạ gục cô. Cô như nhận ra một điều gì đó từ phi tiêu mà Rer bắn ra, cô bắt đầu nghi ngờ anh là người có thân phận không hề đơn giản. Nói không chừng chiếc phần mềm SOS mà cô đang tìm có liên quan đến anh.

Rer nghe âm thanh vang bên tay nhưng không thể nhận ra mình đã nghe thấy tiếng nói này ở đâu. Nhưng trong lòng Rer lại có cảm giác vô cùng quen thuộc. Người con gái cất lên tiếng nói đó là người cầm dây doi trên tay khi nãy. Những đòn võ mà cô đánh ra rất nhanh nhẹn và chuẩn xác.

Nếu người vừa rồi là anh thì khả năng bị đánh trúng cũng rất cao, đôi chân đưa thẳng tạo thành động tác cực chuẩn thật ra là những động tác rất khó tập luyện. Thường là những người luyện võ trong vòng hai năm cũng không thể nào đá ra những đòn chuẩn xác như thế này.

Sự tò mò trong lòng ngày càng nhiều, Rer muốn tiến lên để nhìn rõ gương mặt người con gái cách xa mình không đến hai mét kia. Nhưng khi vừa bước lên một bước thì người con gái đeo mặt nạ đã đứng lại chặn trước mặt Rer.