Chương 20: Chạm Măt(2).

-Đừng nhiều chuyện.

Runa nhắc nhở Rer một câu cuối cùng rồi quay người lại.

-Đi.

Rer rất muốn giữ hai người phía trước lại nhưng anh biết mình không thể. Dù võ thuật anh có giỏi như thế nào nhưng hai người con gái đó không phải tay vừa. Nếu một mình anh đối phó với họ cơ hội thắng không đến một nửa, huống hồ trên người cô gái đó còn có dây doi. Một dây doi độc nhất vô nhị của một trong ba thành viên của Ác Ma.

Ánh mắt Rer vẫn hướng về phía đầu con hẻm, nhưng bóng dáng khi nãy đã khuất dần. Bên trong con hẻm chỉ còn mình anh và hơi thở yếu ớt đang nằm trong một góc tối.

-Cứu tôi...

Giọng nói yếu ớt vang bên tay, khi Rer quay lại thì phát hiện ra người vừa nói hai chữ đó chính là cô gái có hơi thở nặng nề tình cờ anh nhìn thấy khi nãy. Nhìn những cái xác xung quanh có thể một trong ba người đó cố tình không để cô gái này chết. Nhưng nguyên nhân là như thế nào? Nhất thời Rer không thể nào nghĩ đến vì chuyện chính bây giờ là anh muốn cứu người con gái đang gọi mình.

Thân thể không còn một chút sức lực nằm trên nền đất lạnh giá, gương mặt tái xanh mồ hôi từ trán chảy dài qua khóe môi đọng lại trên đó hương vị mặn mặn. Gương mặt xinh đẹp này đối với Rer quá quen thuộc hằng ngày cô ta vẫn thường hay chạy theo anh gọi.

-Anh Rer, anh Rer…

Lan Anh không ngớt miệng. Cơ thể hoạt bát, đanh đá ghen tuông đánh người này đến người khác ngày nào đã không còn. Thay vào đó là cơ thể đang sắp đối mặt với tử thần.

-Lan Anh…

Rer khẽ gọi tên cô ta, dùng đôi tay rắn chắc to khỏe của anh nâng đôi vai gầy yếu của Lan Anh lên lay mạnh. Nhưng ngoại trừ những câu nói thuề thào cô ta không thể nói thêm bất cứ câu gì nữa.

Rồi bỗng nhiên khóe mắt Lan Anh trào ra một dòng máu đỏ. Nếu không phải do anh lay người cô ta thì dòng máu tươi đó sẽ không trào ra nhanh đến vậy.

Ngay từ đầu Runa cô đã không có ý định tha cho Lan Anh một con đường sống. Trước khi ngoảnh mặt đi cô không quên tặng cho Lan Anh một cây kim vàng được tẩm độc vào sau gáy. Loại độc này sẽ làm người khác đau từ từ, dù có người muốn cứu cũng không thể nào cứu được. Những giọt máu trên khóe mi chính là mối thắt cho sinh mạng của cô ta. Một khi dòng máu đỏ chảy ra thì cô ta sẽ lập tức tắc thở.

Những giọt máu đó chính là vật ngăn cách cuối cùng không để chất độc trong kim ngấm vào cơ thể. Loại độc này tuy được tẩm vào kim nhưng khi đâm vào cơ thể con người sẽ tạo thành những vệt khói màu trắng. Khi những vệt khói này thấm vào mắt sẽ tự động tập trung máu lại. Một khi có người đυ.ng mạnh vào cơ thể Lan Anh thì dòng máu đó sẽ trào ra và cô ta sẽ chết ngay tại chỗ.

Runa đã nói Lan Anh phải chết nên cô không thể nào tha cho cô ta, cái chết của cô ta đầy đau đớn. Nỗi đau đó gấp trăm lần so với nỗi đau của những người chỉ chết trong vòng năm giây do vết thương chí mạng gây ra.

**

Biệt thự Hoa Hồng.

-Thật ra người đó là ai chứ?

Ngọc Anh ngồi trên ghế hai chân bắt chéo.Trên tay đang cầm chai oxy già rửa vết thương cho cho tay mình.

Tuy vết thương do lưỡi lam gây ra không có gì đáng ngại…Nhưng với người con gái có làn da mỏng manh như Ngọc Anh thì có chút phiền phức. Bộ đồng phục học sinh là áo ngắn tay còn vết thương của mình lại nằm trên cổ tay một chút.Khi mặc đồng phục có thể dễ dàng nhìn thấy.

-Sáo Quỷ!

Runa từ lúc đầu đã nghi ngờ Rer, Đức và Tuấn và ba người trong Sáo Quỷ…Nhưng qua vụ việc lần này cho thấy suy nghĩ của cô hoàn toàn có khả năng. Vết sẹo trên cổ Rer có hình dạng như một cây sáo.

Ngọc Anh trầm ngâm: -Nếu thật sự là họ thì chuyện này xem ra không dễ dàng gì giải quyết được.

Sáo Quỷ là một cái tên cứ nghĩ như rất xa lạ nhưng hoàn toàn không phải là như thế…Nó đã xuất hiện cách đây ba năm. Người đứng đầu của bộ đôi này là người không hề đơn giản. Max đã từng nhắc qua cái tên này nhưng nhất thời Runa không thể nào nhớ ra.

Cô chỉ biết Sáo Quỷ lợi hại như thế nào chủ nhân của bọn họ còn lợi hại hơn gấp mấy lần. Vì thế trong thế giới ngầm người gặp được thủ lĩnh của Sáo Quỷ chỉ có những người đã chết.

-Mai đâu?

Lúc này Runa chợt nhớ tới Mai vẫn chưa về.

-Em không biết!!! Nhưng cũng chắc không sao đâu hơơ...

Ngọc Anh ngáp ngắn ngáp dài nói.

Đúng vậy với thân thủ của Mai thì không ai dám làm gì cả. Nhìn đồng hồ đã hơn 2 giờ sáng rồi nhìn lại Ngọc Anh đang mệt mỏi kia.

-Thôi em đi nghỉ đi mai còn đi học nữa.

Runa nói xong liền về phòng xuống hầm chế tạo độc dược.

Cầm trên tay mảnh phi tiêu mà Rer bắn cô, cảm giác trong lòng chút cảm xúc gì đó...Quen thuộc làm sao.

Phải chăng cô với hắn có quen nhau trước kia. Nhưng hiện giờ điều đó đối với cô lá không quan tâm, điều quan trọng chủ yếu lần này là...

Ác Ma với Sáo Quỷ đã chạm mặt!