Chương 19

Chương 19: Để cho ngươi chơi miễn phí nửa tháng

“Ngươi đến cùng đang nói bậy bạ gì đó?” Nam nhân nói có chút to, Lâm Sơ Vãn có chút lo lắng nhìn nhìn bên ngoài, nhưng may mắn thay không có động tĩnh nào, nàng nghĩ nhất định là Tịch Mai và Thu Cúc đã đuổi người đi. Đột nhiên, nàng như hiểu ra gì đó, cười lạnh một tiếng, “Là đại thiếu gia của chúng ta nói cái gì với ngài hả?” Lâm Sơ Vãn cũng không cảm thấy mình là người tốt, nhưng nàng càng biết Chu Dật Dương là tên khốn nạn, nam nhân này vừa tiến đến đã nhắc tới Chu Dật Dương, nàng lập tức liền đoán được chắc chắn là tên Chu Dật Dương kia lại nói bậy bạ rồi.

“Ngươi tại sao không nói ngươi đã làm cái gì?” Bị nàng hỏi như vậy, Chu Đình Thân ngược lại có chút ngượng ngùng, tuy hắn không cảm thấy mình làm sai chuyện gì, nhưng vẫn buông nàng ra, cảm thấy hơi chột dạ.

“A, Chu Dật Dương nói hắn mới ngủ cùng ta hả?” Lâm Sơ Vãn vừa nghĩ tới nam nhân này vậy mà không tin mình, nàng chỉ cảm thấy ấm ức vô cùng, tuy nhiên nàng không thể tỏ ra yếu đuối với người khác, giận quá hoá cười.

“Ngươi một phụ đạo nhân gia* tại sao nói lời như vậy.” Nàng thật sự không biết xấu hổ sao? Chu Đình Thân nghe nàng nói trực tiếp như thế ngược lại có chút lúng túng, vội vàng ngăn nàng lại.

*Đạo của người phụ nữ là vun vén cho gia đình

“Ta nói thế nào? Phụ đạo nhân gia, ngươi cũng biết ta là phụ đạo nhân gia...... ” Nghĩ đến việc mình sống ở đây khốn khổ, uất ức đến thế nào, Lâm Sơ Vãn càng ngày càng tức giận, khi nói, hốc mắt dần dần ươn ướt, có thể nàng không muốn khóc ở trước mặt nam nhân này, chỉ ngồi dài ở trên giường quay lưng đi. “Ngươi nhìn một chút cái nhà này, làm công công không có hình dáng của công công, làm chồng trắng trợn dưỡng vợ nhỏ, thẩm nương giúp đỡ chất nhi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, ta người làm vợ, làm con dâu, ngược lại bị công đa phá thân, ngươi dám để người ngoài biết không?” Nàng khổ sở co ro thân thể lại, Lâm Sơ Vãn cắn răng nghiến lợi nói, nói một lúc lại mang theo tiếng khóc nức nở, “ Nếu nữ tử có chút tính tình đã sớm nhảy sông rồi...... Hu hu......”

“Vãn nhi......” Hắn thật là nhất thời tức đến chập mạch rồi, kỳ thực khi nhìn thấy nàng giải thích, hắn cũng không tức giận như vậy, hiện tại thấy nàng tức giận đến bật khóc, điều này đối với hắn, một người từ trước đến nay xung khắc với nữ nhân, không hiểu lòng dạ đàn bà mà nói, thực sự không biết làm thế nào mới tốt, đành phải tiến lên vỗ vỗ bờ vai của nàng. “Vãn nhi, ngươi đừng buồn bực, ta...... Ta cũng là nhất thời tức đến chập mạch thôi, ngươi và Dật Dương là vợ chồng chính thức bái đường, cho dù có cái gì cũng là hợp tình hợp lý......”

Nghe thấy lời này, Lâm Sơ Vãn tức giận tới mức trừng hắn. “Ngươi coi ta là thành cái gì? Ai cũng có thể sao?” Hắn nói lời này rõ ràng chính là đang vũ nhục nàng! Hốc mắt bị nước mắt thấm có chút đỏ lên, nàng gần như cắn môi dưới chảy ra máu mới ngăn bản thân không khóc ra tiếng.

“Vãn nhi, ta......” Chu Đình Thân càng ngày càng hối hận chính mình quá vọng động, nàng là một cô nương tính tình lớn, lại quật cường làm sao có thể tùy tiện ủy thân cho người? Bình thường hắn cùng nàng giao cấu, nàng cũng là ỡm ờ thậm chí có đôi khi xấu hổ không nhịn được cố hết sức phản kháng...... Là chính mình lỗ mãng rồi! Thấy nàng khóc đến đáng thương, còn lộ ra dáng vẻ điềm đạm đáng yêu hiếm thấy, nam nhân cực kỳ đau lòng, muốn ôm nàng vào trong ngực, nhưng lại sợ chọc giận nàng đành phải lúng túng đứng tại chỗ.

“Ta là Lâm thị, con dâu ngươi.” Nói, Lâm Sơ Vãn đem y phục mặc cẩn thận, đi tới bên cạnh cửa mở cửa nhỏ phòng ngủ ra. “Ngươi là công đa của ta, không thể luôn ở trong phòng con dâu, mời ngài trở về cho......” Nói xong, Lâm Sơ Vãn lại quay mặt qua chỗ khác không nhìn hắn.

Nam nhân vốn nghĩ tới chất vấn hỏi tội nàng, không muốn trách oan nàng, bây giờ hối hận áy náy khổ sở xông lên đầu, hắn rất muốn giống như ngày thường ôm nàng vào trong ngực, ngăn miệng nàng lại, hoặc là dứt dứt khoát khoát bổ nhào vào nàng ngủ một chút liền xong việc, thế nhưng hắn biết, nàng đã như thế này rồi, chính mình lại làm ẩu thì thật quá đáng, huống hồ đêm qua hắn mới tìm nàng giao cấu, bây giờ nàng vừa thẹn lại giận, làm nàng tức giận hỏng, không có gì đảm bảo nha đầu bướng bỉnh này sẽ không tự sát, đành phải than nhẹ một tiếng. “Lâm thị...... Là ta hiểu lầm ngươi , ta, ta đi trước, ngươi đừng tức giận.” Chu Đình Thân xưa nay không an ủi người, đành phải khô cằn nói vài câu an ủi.

“Nếu như có thể, ngươi về sau đừng tìm ta nữa, ta không chịu nổi, gánh không nổi ngươi người này!” Kỳ thực, Lâm Sơ Vãn cũng chỉ thử thời vận mà thôi, đối phương thế nhưng là đại tướng quân nhất đẳng Đại Thịnh triều, còn là công đa của mình, nếu hắn thật sự bị chọc giận, nhất thời tức giận làm cho nàng sống không được chết không xong, là cực kỳ đơn giản, bây giờ nghe giọng điệu của hắn hạ thấp chút, nàng ngược lại cho mình tăng thêm dũng khí, đưa ra yêu cầu nhưng vẫn không dám nhìn hắn.

“Ta......” Hắn cũng muốn kiềm chế bản thân! Nhưng thời gian còn nửa tháng nữa, trong thời gian ngắn không thể không đến gặp nàng! Để tránh nàng sau này lại muốn tránh mình ở ngoài ngàn dặm, Chu Đình Thân đành phải khe khẽ thở dài. “Cho ta thêm nửa tháng được chứ? Nửa tháng sau, ta sẽ không dây dưa với ngươi, thật sự, hơn nữa cách ba ngày một lần, thì còn lại bốn năm lần mà thôi......”

“Cái gì gọi là còn lại bốn năm lần? Ngươi thật coi ta là kỹ nữ sao?” Hận hận nhìn Chu Đình Thân, chưa bao giờ nàng chưa bao giờ khóc, nước mắt không ngờ tràn ra.

“Không phải, không phải, ta không phải là ý này......” Nhức đầu xoa trán, Chu Đình Thân cảm thấy mình nhất định bị xem như sắc quỷ bẩn thỉu! Nhưng hắn đích xác không thể không tìm nàng...... Trút du͙© vọиɠ...... Đúng, chỉ là trút du͙© vọиɠ mà thôi, mình nhất định không thích nàng, không phải mình thích nàng, nhất định không phải! Tận lực không nhìn dáng vẻ con dâu khóc như hoa lê gặp mưa, nam nhân tự thuyết phục mình như thế, khẽ cắn môi mới làm mặt đơ nói: “Cho ta thêm nửa tháng, qua nửa tháng ta sẽ không dây dưa với ngươi nữa.”

Ha ha, cẩu nam nhân! Dưới đáy lòng âm thầm mắng Chu Đình Thân, Lâm Sơ Vãn cảm thấy tim mình nhói lên không thể giải thích được, nhưng đồng thời nàng cảm thấy được giải thoát, nhỡ may hắn muốn sống muốn chết nói hắn thích mình, thì mình mới càng khó xử! Mắt mở thật to, nhìn hắn một hồi lâu mới nói: “Tốt lắm! Nửa tháng thì nửa tháng, ta để ngươi chơi miễn phí nửa tháng, tháng sau ngươi để con trai ngươi viết một phong thư bỏ vợ cho ta, còn có, đồ cưới ta mang tới, không nhiều không ít, ta muốn mang về toàn bộ.”

∠( ? 」∠)_ Đại tướng quân từng bước cách tâm con dâu càng xa

Chương kế tiếp đại biểu ca tranh thủ ra sân.