Chương 5-1

Chương 5-1: Cha dạy ngươi câu dẫn nam nhân

Không nhúc nhích nhìn chằm chằm Lâm Sơ Vãn một hồi lâu, Chu Đình Thân cũng không để nàng đứng lên, mà nhìn về phía Chu Dật Minh. “Quản gia vừa mới nói với ta Thu Cẩm Đường đã sửa xong?” Thu Cẩm Đường từ trước đến giờ là nơi ở của tôn trưởng tức, sau khi mẹ đẻ Chu Dật Dương chết đã bị khóa, về sau thời gian lâu không có người ở, vẫn không tu sửa, thêm nữa xuất thân Lâm Sơ Vãn nàng thấp hèn, Chu Đình Thân vội vàng lãnh binh đánh trận, cũng không để ý chuyện nội viện, nàng được an bài ở Bích Tòa cư vắng vẻ. Bây giờ sửa Thu Cẩm Đường là Nhị phu nhân suy nghĩ để cháu gái nàng sau khi gả vào sẽ sống ở đó.

Nhị phu nhân muốn nói gì đó, Chu Dật Minh vội vàng nói thật nói: “Là mẫu thân để ta sửa, lúc đó ta cảm thấy không thể tự tác chủ trương, dù sao cũng là chỗ ở trước kia của Đại bá mẫu .”

“Chính vì là chỗ của đại tẩu, ta muốn thu thập một chút cho Tiểu Vãn ở...... Đây không phải vừa sửa chữa tốt người liền trở về sao?” Nhị phu nhân hận hận trừng con trai mình, vội vàng tìm cách giải quyết ổn thỏa cho mình. Tam phu nhân nghe xong tức giận tới mức vặn khăn tay cũng không dám vạch trần nàng ta, dù sao nhà mẹ đẻ Tam phu nhân là xuất thân thương gia không thể so được với Nhị phu nhân, lúc nào cũng bị Nhị phu nhân đè ép một đầu.

Lâm Sơ Vãn cũng không cam tâm chỉ buồn buồn nói: “Trong mắt phu quân, ta cũng không phải là đối tượng phù hợp, cũng không dám ở, Nhị thẩm ngài vẫn là để Lý gia muội muội đến ở nhé, ta sợ bụng nàng đã lớn rồi!” Nói rồi, Lâm Sơ Vãn lại cảm thấy ủy khuất, hốc mắt lại ươn ướt, nhưng quật cường không chịu rơi lệ.

Chu Đình Thân thấy nàng như vậy không hiểu sao đau lòng không thôi, chỉ lạnh lùng thốt: “Không cho phép khóc, mang nha hoàn bà tử trong viện trước của ngươi, lập tức vào ở......” Nói xong liền cầm kiếm trở về, ra hiệu Tam phu nhân dìu nàng đứng lên, chuẩn bị đến từ đường, lại quay đầu nói với Nhị phu nhân đạo: “Nếu Lý Loan Yên không hiểu quy củ, Nhị đệ muội hao tâm tổn trí một chút dạy nàng ta đi, việc nhà để Tam đệ muội cùng Lâm thị đồng thời quản lý.” Tuy nói hắn rất muốn lập tức đuổi Lý Loan Yên đi, nhưng với tính cách của con trai hắn,nhất định lại muốn làm chuyện vớ vẩn, không bằng giữ lại chậm rãi thu thập.

“Chuyện này......” Mặc dù Nhị phu nhân biết anh chồng đại tướng quân không phải dễ đối phó, nhưng cái nhà này nàng ta cũng xử lý tầm mười năm, không nghĩ tới vậy mà vì một mao nha đầu ném mất quyền hành, nhất thời tức giận đến nói không ra lời, nhưng mình quả thật đuối lý cũng không dám nói nhiều đành phải cắn răng đáp ứng. Trong lòng lại hận không thể lamg Lâm Sơ Vãn lập tức chết đi.

“Như thế nào? Có ý kiến gì không?”

“Không có......”

Thấy thế, Lâm Sơ Vãn chỉ cười lạnh một tiếng, định cùng Tam phu nhân rời đi, trước khi đi nói với Nhị phu nhân: “Nhị thẩm nương, nếu như ta là ngươi sẽ tìm cách để Lý gia muội muội đi về trước, nếu không bụng lớn, về sau gả không gả được cho người trong sạch đâu.”

“Ha ha, Lâm thị ngươi quá lo lắng, Loan muội thế nhưng xuất thân từ gia tộc nghiêm chỉnh, không phải những tiểu môn tiểu hộ kia, ngươi yên tâm đi. Các ngươi nên suy nghĩ nhiều hơn về cách quán xuyến việc nhà a!” Âm dương quái khí nói, mặc dù nhị phu nhân đang tức giận vì mất quyền quản gia, đầu óc chuyển nhanh chóng, hiện nay không phải lúc tức giận, nàng phải dạy bảo Lý Loan Yên thật tốt, hơn nữa còn phải chào hỏi hạ nhân cùng quản sự trong nhà thật tốt, dù sao phải làm cho các nàng biết người phủ tướng quân này cũng không phải dễ sai khiến .

Chờ Lâm Sơ Vãn trở về Bích Tòa cư, nơi mấy tháng nàng chưa về, ma ma quản gia nội viện đã tới thỉnh an nàng đồng thời xin chỉ thị chuyện dời đi, vốn tưởng công đa nhà mình chỉ nói một chút mà thôi, không ngờ thật để cho nhóm mụ tử hỗ trợ thu thập để mình dời Bích Tòa cư, trong lúc nhất thời làm nàng xúc động.

“Tiểu thư, lần này tướng quân lão gia thưởng Thu Cẩm Đường cho ngài ở coi như khẳng định địa vị của ngài a? Về sau ai dám không coi ngài là chủ tử?” Thược Dược rất cao hứng, vì nàng chải kiểu tóc xanh thả xuôi, khuôn mặt đầy tự mãn. Nàng ấy cũng không biết ngày đó tại trang tử đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết đêm đó mình thay nàng lừa mụ tử giữ cửa để tiểu thư nhà mình có cơ hội đi tìm lão gia giải oan mới trở về. “Chờ đại thiếu gia lành vết thương, ngài lại nghĩ biện pháp viên phòng sinh thêm tiểu thiếu gia cho phủ tướng quân, đuổi hồ ly tinh kia đi không phải triệt để ngồi vững vàng sao?”

“Ta sẽ không động phòng với hắn......” Trước đó có thể nàng sẽ cân nhắc, thậm chí tranh thủ tình cảm với Lý Loan Yên, nàng có lẽ phải trù tính chuyện con cái, có con trai con gái bên người, cho dù không thể hòa thuận với Chu Dật Dương, cũng có thể danh chính ngôn thuận làm đại nãi nãi phủ tướng quân, bây giờ nàng lại nɠɵạı ŧìиɧ với công đa, nàng mặc dù xuất thân thấp hèn, Chu Dật Dương kia cũng không phải chính nhân quân tử, nhưng muốn nàng phục dịch hai người phụ tử bọn hắn, là không thể. Nghĩ như vậy, Lâm Sơ Vãn đột nhiên nhớ lại đêm đó phóng đãng triền miên cùng công đa, không khỏi đỏ mặt, cúi thẳng đầu xuống, cắn môi dưới.