Chương 31: Dị Thú Trong Viện Bảo Tàng

Phạm Bằng tháo kính râm xuống, bắt đầu nhìn ngó xung quanh:

“Còn có chuyện khác sao? Sẽ không phải là đi gặp cô em gái nào đấy chứ, chẳng trách lại muốn kéo ta đi cùng.”

Dương Hi thực sự có chút hối hận khi dẫn theo tên này tới đây, hắn quá ồn ào, quá lắm chuyện.

“Ta dự định viết một bản thảo về sự xâm lược của dị thú.”

Dương Hi vỗ vỗ Phạm Bằng, chỉ vào mẫu vật dị thú khổng lồ cao bảy mét trước mặt nói:

“Ngươi nói xem nếu ta lẻn vào trong để chạm vào dị thú này thì sẽ như thế nào?”

“Hả?”

Phạm Bằng há hốc mồm:

“Như này không tốt lắm đâu.”

“Chúng ta là phóng viên, đương nhiên phải tự mình tìm hiểu sự thật một cách chắc chắn, ta chưa bao giờ chạm vào dị thú thì làm sao có thể viết báo cáo được?”

“Nhưng rõ ràng người ta đã dựng rào chắn bao quanh khu vực đó rồi.”

Phạm Bằng vẫn rất hiểu rõ Dương Hi, người này mỗi khi đứng trước một tin tức hay một tư liệu sống nào, hắn sẽ vô cùng điên cuồng, đây cũng là lý do tại sao Dương Hi có thể nổi bật hơn so với nhiều phóng viên thực tập sinh và kiên trì cho đến tận bây giờ.

Tổng biên tập rất thích cái sự điên cuồng này của hắn và cảm thấy hắn là một tài năng đầy triển vọng đồng thời là ngôi sao tương lai trong giới Paparazzi và giới báo chí nên quyết định cho hắn cơ hội trở thành nhân viên chính thức.

“Nhảm nhí, thế này vậy, chúng ta kéo búa bao đi, người thua cuộc sẽ chạm vào tất cả những dị thú ở trong viện bảo tàng!”

Phạm Bằng có chút nghi hoặc:

“Đây không phải là báo cáo của ngươi sao? Liên quan gì đến ta chứ?”

Dương Hi liền thờ ơ nói:

“Không dám thì thôi vậy.”

Lúc này, Phạm Bằng không nhịn được nữa:

“Ai không dám, tới đây, kéo búa bao đi, một lần quyết định thắng thua, đừng có cùng ta chơi ba thắng hai, chơi năm thắng ba đấy!”

Dương Hi khẽ nhếch miệng, hắn khıêυ khí©h Phạm Bằng cũng chỉ là muốn tìm một lý do tự nhiên hơn để lát nữa tiếp xúc với dị thú.

Hơn nữa, theo như hắn biết, mỗi lần người anh em tốt này của hắn chơi kéo búa bao nhất định ra bao đầu tiên và hắn chỉ cần ra kéo là được.

Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là Phạm Bằng, kẻ ngốc này lại đột nhiên thay đổi.

Dương Hi:

“…”

Phạm Bằng gãi đầu, có chút xấu hổ liếc nhìn Dương Hi:

“Hay là ba ván thắng hai được không?”

Sau ba ván đấu, Dương Hi đã thành công thua Phạm Bằng, đành tỏ ra “bất đắc dĩ” đến vượt qua rào chắn.

Phạm Bằng luôn gắt gao quan sát tình hình và cố gắng thông báo cho Dương Hi bỏ chạy trước khi người quản lý đến.

“May mắn đó không phải là những thứ nhỏ nhặt như đồ cổ hay ngọc ngà châu báu mà lại lớn như vậy nên không ai có thể trộm nó, hệ thống an ninh của viện bảo tàng cũng khá lỏng lẻo.”

Nhìn dị thú giống bá vương long trước mặt, Dương Hi đứng dưới chân hắn, cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.

Thông tin dị thú: Điện Tương Bạo Long Thú, dị thú cấp S, thân cao 7 mét và dài 12 mét, là một dị thú xâm lược lúc đầu.

Điện Tương(*)

phun ra từ miệng Điện Tương Bạo Long Thú từng gây ra một thảm họa tàn khốc, làm tê liệt khu vực nội thành của Lộc Cảng thị, khiến 5 anh hùng cấp A, mười ba anh hùng cấp B và 27 anh hùng cấp C tử trận.

(*) Điện Tương: huyết tương dạng lưới.

Danh sách liệt sĩ:…

Dương Hi nhìn lên dị thú có hình dáng khủng long giống như được dùng các mạch điện viễn tưởng màu xanh phác họa ra này, hít một hơi thật sâu rồi từ từ đặt tay lên nó.

Khởi động dị năng “Tróc”…

Trong cảm nhận của Dương Hi, sức mạnh của dị năng “Tróc” bao phủ toàn bộ cơ thể của Điện Tương Bạo Long Thú trong khoảng ba giây.

Bất kể là con người hay dị thú, quá trình này đều được hoàn thành trong nháy mắt, hiện tại chỉ cần thời gian là ba giây, có thể được xem như là “thong thả.”

“Cũng không biết là do dị năng hay kích thước của Điện Tương Bạo Long Thú.”

“Hoặc có thể là thời gian tử vong đã quá lâu.”

Điện Tương Bạo Long Thú này đã chết cách đây một trăm năm.

Sau đó dị năng Tróc bắt đầu tìm kiếm nguồn năng lượng đặc biệt, nhưng điều này khiến Dương Hi có cảm giác năng lượng cần thiết để lấy đi dị năng trong mẫu vật này đã cạn kiệt.

“Vậy nên lần trước có thể tước đi dị năng từ bản sao của dị thú là vì liên quan đến “sóng nhiệt” sao?”

Cuối cùng, sau khi Dương Hi dốc toàn lực, một Dị Năng Châu màu cam liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

“Dị năng: Điện Tương,(*)

Thông tin sơ lược: có thể tạo ra Điện Tương.

Đánh giá: cấp E, có lẽ ngươi có thể dùng nó để sạc điện thoại.”

Dương Hi:

“…”

Có nhầm lẫn gì không, từ thân thể của một dị thú cấp S mà lại lấy ra được một dị năng cấp E sao.

“Thời gian dần trôi qua, dị năng cũng suy yếu.”

Dương Hi có linh cảm thu hoạch hôm nay ở bảo tàng sẽ đáng thất vọng.

Quả nhiên, tiếp theo Dương Hi chạm vào tổng cộng mười ba mẫu dị thú, nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ có được hai dị năng.

Một cái là “Phân thân” cấp F, có thể tạo ra một bản sao tồn tại trong một phút và chỉ có thể có 1% sức mạnh của bản thể.

Một cái còn lại là “Khống Ngẫu(*)” cấp F, có thể khiến mọi người đối với bản thân sinh ra sự yêu thích.

(*) Khống Ngẫu: kiểm soát.

“Khi cấp bậc của dị năng giảm xuống, sức mạnh của dị năng sẽ suy yếu đến mức khủng khϊếp, ngươi chỉ có thể khiến mọi người cảm thấy hài lòng với mình thì còn gọi gì là Khống Ngẫu nữa chứ!”