Chương 7

Editor: sukiee

Nói xong, thiếu niên lại đến gần, đến gần khuôn mặt lạnh băng của hắn, hôn bẹp một cái vào khóe môi.

Tính ra, lá gan của thiếu niên này thực sự rất lớn, nhưng động tác lại không giống như người có kinh nghiệm tình trường phong phú.

Ánh mắt chọc người cứ nghiêng nghiêng liếc mắt nhìn hắn, rồi lại nhanh chóng rời mắt, mang theo vài phần ngượng ngùng.

Hạ Dập cũng không biết là sợi dây thần kinh nào bị xúc động, vậy mà thực sự lại bị tiểu thiếu niên này làm cho vài phần động tâm.

Nhưng đường đường là nguyên soái đại nhân, từ trước đến nay luôn làm việc rất khắc chế. Cho dù tâm lý cùng sinh lý đã bắt đầu động tâm, nhưng hành động vẫn là mười phần tỉnh táo, tự kiềm chế. Hắn ôm Lăng Thiếu Trạch lên trên giường đơn dùng cho người bệnh nghỉ ngơi, một lần nữa đem thiếu niên rời khỏi người mình.

Sau đó lạnh lùng nói : "S-01, tiến hành trị liệu dược vật cho cậu ấy."

Người máy chữa bệnh đáp "Được", sau đó đi đến bên cạnh.

Lần đầu tiên Lăng Thiếu Trạch tích cực chủ động đối với người khác như vậy, lại liên tiếp bị cự tuyệt, hắn tức giận nói : "Tôi không muốn trị liệu, nếu anh không được, vậy thì tìm giúp tôi một nam nhân đến đây là được."

Hà Dập vốn đã tính toán rời đi, nghe thấy lời này lại dừng lại bước chân, quay đầu nhìn về phía Lăng Thiếu Trạch trên giường bệnh .

Sinh hoạt của hắn luôn bảo thủ, cứng nhắc, thanh tâm quả dục, thực sự chính xác đã bị rất nhiều người hoài nghi tới phương diện kia của hắn là lãnh đạm hay là vô năng.

Đương nhiên Hạ Dập biết mình không phải, hắn chỉ là người có năng lực khắc chế tương đối mạnh, lại cộng thêm quân vụ quá bân, hắn chưa từng gặp qua người để hắn có hứng thú mà thôi.

Còn có chính là, hắn không thích "Chơi", hắn là người có khuynh hướng cả một đời chỉ nói một lần yêu đương, một lần kết hôn.

Nhưng cái khuynh hướng này ở cái thời đại tinh tế - thích là có thể làm một phát, để hắn có thể tìm được một người mà hắn có hứng thú, lại đồng thời cùng cảm tình quan với hắn là rất khó khăn.

Người thiếu niên trước mắt, là người đầu tiên có thể khiến cho hắn cả về tâm lý lẫn thân thể đều có xúc động. Nhưng phong cách tác phong của người này, không cần hỏi cũng biết quan niệm về tình cảm của cả hai người là hoàn toàn không hợp.

Ánh mắt Hạ Dập nặng nề, lạnh giọng hỏi : "Đêm nay cậu nhất định muốn tìm nam nhân để trị liệu sao?"

Lăng Thiếu Trạch cực kỳ lớn tiếng : "Đúng!"

Đương nhiên, hắn cũng không phải không có chọn lựa. Hạ Vũ Đằng là tuyệt đối không được, những người đã có đối tượng hoăc tướng mạo không đẹp cũng không được.

Nhưng mà cho đến bây giờ, Lăng Thiếu Trạch cũng chỉ nhìn vừa ý được một người trước mắt này.

Chẳng qua đối mặt với việc hắn nhiều lần chủ động, dâng ra nụ hôn đầu đều bắt không được nam nhân. Hắn thua người không thua trận, tuyệt đối không thể biểu hiện được mình không phải hắn thì không thể.

Chính vào lúc lấy lại được tinh thần, Lăng Thiếu Trạch lại đột nhiên phát hiện nam nhân vừa rồi rời đi đã quay lại.

Nam nhân nắm lấy cằm thiếu niên, cúi người, hung ác hôn một cái.

Lăng Thiếu Trạch chỉ kinh ngạc trong chớp mắt, rồi rất nhanh phối hợp đáp lại một cách nhiệt liệt.

Hừ, nam nhân, miệng thì nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật đâu!

Lần hôn này cùng với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, trình độ tiểu học của Lăng Thiếu Trạch vừa nãy là vô cùng khác biệt, mười phần nóng bỏng.