Chương 8

Editor: sukiee

Bởi vì hai người đều là tay mới lên đường, nên mất phải hai lần răng người này cắn lấy người kia mới thuần thục được.

Một nụ hôn thật dài, nồng nhiệt kết thúc, thanh âm của Hạ Dập cũng hơi thấp mấy phần : "Đây cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi."

Lăng Thiếu Trạch - bị đè ép hôn, cánh môi óng ánh nước, ánh mắt cũng óng ánh nước, cũng tỉnh táo lại đáp: “Ưm”

Có thể nhìn ra, vị đại soái ca này kỹ thuật hôn cũng không cao minh hơn hắn bao nhiêu, tất cả đều là tay mới, cũng tốt, ai cũng đừng chế giễu ai cùi bắp.

Nhưng mà câu nói tiếp theo của soái ca lại có chút dọa người : "Tôi không phải à người tùy tiện, cậu muốn tôi giúp cậu trị liệu cũng không phải không được. Nhưng cậu phải phụ trách. Cậu xác định còn muốn tiếp tục không?"

Lăng Thiếu Trạch càng ngốc, cái gì? Ngủ hắn phải phụ trách? !

Không nghĩ tới đều đã là thời đại tinh tế 9020 năm, thế mà còn có quan niệm cổ hủ như thế!

Lăng Thiếu Trạch co lại rụt cổ, sợ nói: "Kia cái này, S-01 tới đây, nếu không tôi vẫn là dùng dược vật để trị liệu đi..."

Phụ trách là không thể nào phụ trách, hắn là một tên cặn bã không có tình cảm, mộng tưởng là phóng đãng đến sóng biển sao trời mênh mông, sao có thể treo cổ trên một thân cây được.

Kiếp trước, cha mẹ của hắn rất cưng chiều hắn, bọn họ ngay từ đầu cũng là tự do yêu đương mới ở bên nhau, nhưng là về sau, cha của hắn ở bên ngoài có những nữ nhân khác cùng hài tử, mẹ của hắn kiên trì không chịu ly hôn cũng chỉ là vì bảo vệ quyền kế thừa của đại ca hắn.

Tại gia đình như vậy lớn lên, Lăng Thiếu Trạch không tin cái thứ gọi là tình yêu này.

Chỉ cần hắn không yêu bất luận kẻ nào, không cùng bất luận kẻ nào bảo trì thời gian dài quan hệ tình lữ, thì sẽ không bị phản bội!

Hạ Dập đi tới phía S-01 tắt máy mệnh lệnh.

Hắn quay đầu đối diện với thiếu niên đang cố gắng đem cả người mình bọc vào trong chăn nói : "Như vậy đi, qua đêm nay, chỉ cần đừng để tôi đυ.ng phải cậu, thì về sau tôi với cậu đều sẽ không có bất kì quan hệ nào cả."

Hạ Dập muốn tìm một người, vậy còn không dễ dàng sao?

Chẳng qua những lời này cũng không cần nói ra, miễn cho đem người dọa chạy.

Thật vất vả gặp được người làm cho hắn động tâm, Hạ Dập không nghĩ sẽ buông tha. Về phần vấn đề tình cảm quan, tiểu hài nhi còn nhỏ, về sau có thể lại từ từ quản giáo.

Lăng Thiếu Trạch nghe đến lời này, yên tâm không ít.

Muốn từ nay về sau không gặp phải một người nào đó, vậy còn không phải quá dễ dàng sao?

Hắn vốn dự định khi trở về sẽ xin chuyển trường, cách đám nhân vật chính càng xa càng tốt, tránh đi cái cốt truyện rác rưởi.

Thế giới tinh tế rộng lớn như thế, hắn thích đi nơi nào phóng đãng chẳng được?

Nam nhân trước mắt đây, ngay cả tên của nhau còn chẳng biết, chờ hắn rời khỏi đế đô tinh, về sau hai người hơn phân nửa sẽ không lại gặp mặt.

Coi như vạn nhất gặp lại, hắn cũng có thể giả vờ không biết, chết cũng không nhận!