Chương 23: Giam Cầm.

Lúc này, vừa khép cửa lại, Dịch Thuỷ Hàn liền không dám chậm trễ một giây một phút nào, lập tức đi đến chủ điện của Ma cung.

Liễu Ninh Anh hiển nhiên đã tới qua nơi này. Nhưng bây giờ cũng không biết đã đi nơi nào.

Vừa đẩy ra cửa lớn, Dịch Thuỷ Hàn liền trầm mặc bước vào. Khi đi tới trước bậc tam cấp dẫn tới bảo tọa đặt ở giữa chính điện, hắn liền không chút do dự quỳ xuống.

Quỷ Mẫu ngồi trên bảo tọa, khi nhìn thấy Dịch Thuỷ Hàn tới nhanh như vậy, bà mặc dù vẫn có chút kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn thì chính là nộ hỏa.

"Tới cũng thật nhanh a. Xem ra là đã đưa tiểu tình nhân của mình giấu đi rồi có đúng không?" Tiếng cười lạnh từ trong miệng Quỷ Mẫu phát ra, tựa như châm chọc, lại tựa như chế giễu :"Thậm chí còn không dám đợi lâu, sợ ta sẽ thông qua vị trí của ngươi tìm đến kẻ đó."

"Cho ngươi một cơ hội, đem kẻ đó khai ra, ta có thể cân nhắc tha cho hắn ta một mạng."

Tựa như một tảng băng ngồi ở tại chỗ, Dịch Thuỷ Hàn vẫn chỉ cúi đầu không đáp lời.

Hắn biết rõ, những lời này của bà đều là lừa đảo. Nếu tin tưởng, hắn sẽ khiến Thẩm Phiêu Tuyết lâm vào vạn kiếp bất phục, chết không toàn thây.

Nhìn Dịch Thuỷ Hàn vẫn im lặng không nói lời nào, Quỷ Mẫu liền cười gằn, từ trên bảo tọa đứng lên. Không nhanh không chậm đi tới trước mặt hắn :"Không nói có đúng không?"

"Rất tốt. Nếu ngươi đã không chịu nói, vậy bổn cung liền phải đích thân ra tay rồi."

Quỷ Mẫu giơ tay, vô tận uy áp liền hướng Dịch Thuỷ Hàn chèn ép. Ngón tay bà đặt lên trên mi tâm của hắn, không chút do dự đem linh lực dò xét vào trong.

Sưu Hồn Thuật, là thuật pháp có thể khiến người nhìn thấy hết thảy ký ức của đối phương.

Bà là muốn đối Dịch Thuỷ Hàn áp dụng sưu hồn!

"A!"

Đầu óc tựa như bị một thanh kiếm xỏ xiên, Dịch Thuỷ Hàn rốt cuộc cũng không chịu đựng được nữa mà phát ra tiếng hét thảm.

Tận sâu trong linh hồn đều bị người cưỡng ép chen vào, không ngừng lục lọi, tìm kiếm. Đau đớn tựa như Hoàng Hà cuồn cuộn, lệnh người muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong.

Lúc này, theo ký ức của Dịch Thuỷ Hàn dần dần bị lục lọi, chân mày của Quỷ Mẫu cũng không khỏi chau lại. Bởi vì, tất cả những ký ức về nam nhân kia, đều bị hắn dùng tất cả nghị lực đến bảo hộ.

Nếu vẫn cưỡng ép khai mở những ký ức này, hắn sẽ triệt để biến thành một kẻ ngốc.

Rốt cuộc, Quỷ Mẫu cũng không thể không thu tay lại.

Cùng lúc, Dịch Thuỷ Hàn cũng trực tiếp ngã quỵ trên đất, gương mặt tái nhợt như đã mất đi sinh cơ. Cả người hắn tựa như vừa bị nhúng vào trong nước, trên dưới đều ướt đẫm mồ hôi.

Nhưng dù vậy, hắn vẫn cố vươn tay giữ lấy tà váy của Quỷ Mẫu, mất thật nhiều sức lực mới nghẹn ra được hai chữ :"Mẫu thân..."

Nếu không phải một ngày này, hắn đã cho rằng bản thân cả đời này cũng sẽ không bao giờ gọi ra hai chữ này nữa.

"Ngươi muốn ta biến thành phụ thân thứ hai. Muốn Liễu Ninh Anh trở thành ngươi thứ hai sao?"

Câu nói này của Dịch Thuỷ Hàn, khiến dung nhan bên dưới mặt nạ của Quỷ Mẫu không khỏi âm trầm. Hung hăng nhấc chân đá văng tay hắn :"Bổn cung đã nói bao nhiêu lần, không được gọi bổn cung là mẫu thân!"

Thu hồi cước lực, Quỷ Mẫu liền hơi khom lưng nhìn xuống hắn, không rõ ý vị cảm thán :"Bộ dạng này của ngươi, xác thực là rất giống phụ thân si tình của ngươi a."

"Ấy vậy mà, lão lại không yêu thương ngươi, mà chỉ cưng chiều nhi tử của con tiện nhân đó!" Quỷ Mẫu nghiến răng nghiến lợi nói, không chút che giấu sự thù hận của chính mình.

Nhìn nữ nhân đã sớm phát điên phát dại trước mặt mình, trong lòng Dịch Thuỷ Hàn không có thù hận, cũng không hề ai oán.

Hắn gượng người đứng dậy, dùng hết sức lực quỳ gối trước mặt bà. Từng cái dập đầu đặc biệt vang dội giữa đại điện.

"Mẫu thân, cả đời ta chưa từng cầu xin ngài điều gì..." Trán va vào trên sàn nhà, vang lên tiếng "lộp bộp", để lại một vết máu thật đậm.

"Một lần thôi, xin ngài, hãy tha cho y."

Nhìn nam tử quỳ rạp trước mặt mình, nghe thấy từng lời hắn nói, con ngươi đã sớm bị thù hận che lấp của Quỷ Mẫu cũng không khỏi hiện lên một tia dao động.

Đại điện yên tĩnh như chết, chỉ còn tiếng dập đầu phá vỡ tĩnh lặng, tựa như có người dùng búa gõ vào tâm.

Rốt cuộc, một tiếng hừ lạnh liền từ phía sau mặt nạ quỷ truyền tới :"Tốt, bổn cung nể mặt ngươi tha mạng cho hắn ta."

Dịch Thuỷ Hàn kinh ngạc ngẩng đầu, tựa hồ không ngờ tới Quỷ Mẫu lại thật sự đáp ứng yêu cầu của hắn. Chỉ là, câu nói tiếp theo của bà, lại khiến ánh mắt vừa rực sáng của hắn không khỏi tắt hẳn.

"Có điều từ nay về sau, ngươi không thể cùng hắn ta qua lại nữa. Tháng sau ngoan ngoãn cùng Anh Anh thành thân." Giọng điệu có phần âm dương quái khí, Quỷ Mẫu liền trực tiếp phất tay, không để hắn có cơ hội phản bác.

"Còn bây giờ, đi vào Thiên Khải Tháp tĩnh tâm đi, một bước cũng không được rời khỏi đó. Đến ngày đại hôn, ắt sẽ có người đến gọi ngươi. Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn làm tân lang là được."

Lần này, Quỷ Mẫu là hạ quyết tâm giam cầm Dịch Thuỷ Hàn. Thậm chí còn phái ra Ma binh, Ma tướng đến canh giữ hắn, không để bất kỳ kẻ nào đến gần.