Chương 15

“Tao gặp một cao nhân trong buổi livestream, người ta nói cho tao biết chính miệng Hồ Sâm đã tự thừa nhận!” Hứa Thu Sinh giơ điện thoại lên trước mặt vợ.

Tô Cô ngáp một cái, nói: “Hồ Sâm nói, anh ta nói cho tôi tất cả những chuyện này là vì muốn nhận con trai của mình.”

“Sau khi biết mình đã chết, anh ta lập tức nghĩ đến con trai, gia cảnh của anh tốt hơn anh ta rất nhiều, anh ta vốn để con trai mình lớn lên trong nhà anh, khi nó trưởng thành sẽ nhận anh ta là cha.”

“Nhưng bây giờ anh ta đột ngột qua đời, không có cơ hội trực tiếp nói ra sự thật nên đã chạy đến phòng phát sóng trực tiếp để gặp tôi trong lúc tôi và anh đang kết nối.”

“Nhân tiện, còn một điều nữa, vợ anh thực ra đã mang thai đứa con của anh hai tháng trước, nhưng vì cú đá vừa rồi của anh, cô ấy đã sẩy thai.”

Tô Cô nói xong những lời này, mẹ chồng ôm ngực, co giật.

Hứa Thu Sinh đỡ mẹ lên, quay lại thì thấy vợ đang ngồi dưới đất, ngơ ngác nhìn giữa hai chân mình, một dòng máu đang chảy ra uốn lượn.

Hứa Thu Sinh không quan tâm bên nào nặng hơn. Cuối cùng, gọi cấp cứu đến đón hai người, anh ta cũng lên xe.

[Thú vị quá, vừa rồi tôi quên bình luận.]

[Cuộc sống của Thanh Phong Công Tử thực ra là như thế này, mộng của tôi tan vỡ rồi a a a!]

[Ảnh cưới của họ vẫn còn treo trên tường, có lẽ năm đó bọn họ rất yêu nhau.]

[Cô vợ này cũng quá đáng. Tôi không ưa cô ta tẹo nào!]

[Nhưng dù thế nào, cũng không thể đánh người. Nếu gặp chuyện, nên sử dụng vũ khí là pháp luật.]

[Cuối cùng là công ty Tinh Nguyệt quá tàn nhẫn, biến một đôi yêu nhau thành kẻ thù. Tôi ước gì trên đời không còn tăng ca.]

Trong căn phòng trống, Tô Cô lắc lắc chuỗi hạt trong tay, nói với màn hình bên kia: “Hồ Sâm, tâm nguyện của ngươi đã xong, nên đi thôi.”

Linh thể cứng cỏi của anh chàng do dự một lúc, miễn cưỡng nhìn xung quanh. Hắn ta vẫn còn lưu luyến nhân gian, ở đây có sắc đẹp khiến hắn ta mê luyến.

Thực ra, Hồ Sâm có nhiều bạn tình thân mật như bà Hứa. Những năm gần đây, hắn ta đặc biệt nhắm đến những người phụ nữ thiếu thốn tình cảm như bà Hứa. Hắn ta dựa vào việc đóng vai một người đàn ông ấm áp, mang lại giá trị tình cảm để chinh phục đối phương. Kết quả rất nhiều anh em gọi hắn là “sát thủ chuyên nghiệp”.

Sẽ thật tuyệt nếu có thể tiếp tục sống...

Hồ Sâm vắt óc nghĩ ra lí do quanh co, Tô Cô liếc mắt nhìn thấu, lạnh lùng nói: “Ngươi sẽ không muốn biết hậu quả của việc lừa gạt Mạnh Bà đâu.”

Chuỗi châu đỏ tỏa ra ánh sáng chói lóa. Tuy Hồ Sâm là ma mới nhưng hắn ta vẫn có thể cảm nhận được người trước mặt có pháp lực rất lớn, lai lịch của đối phương không hề nhỏ, tuyệt đối không thể đắc tội.

“Tôi lập tức đi ngay, nhưng tôi còn muốn hỏi, kiếp sau của tôi sẽ như thế nào?” Hồ Sâm cố ý tìm ra đề tài, nghĩ tới trì hoãn thêm phút nào hay phút đó.

Tô Cô nghiêng đầu, Bạch Tẫn tự động bay lên không trung, bắt đầu dựa theo chỉ thị của Tô Cô viết phê mạng.

Nay thu một linh hồn:

Nam, 29 tuổi, kiếp này nợ hoa đào, hủy hoại nhân duyên người khác, phúc đức hao tổn, cuối cùng phải chịu quả báo, bất ngờ tử vong.

Vận mệnh ở kiếp sau:

Nam, đầu thai làm người, hai chân có tật, khó di chuyển, sống một mình, cô độc đến cuối đời.

“Trở thành người tàn tật? Tôi không muốn, không muốn!” Hồ Sâm nhìn thấy phê mạng này quay người bỏ chạy.

Tô Cô nhẹ nhàng ngoắc ngoắc tay màn hình bên này, một cơn gió đen quét qua Hồ Sâm, kéo hắn quay lại, cho đến khi đập vào ống kính.

Tất cả người xem trực tuyến đều thấy màn hình livestream đen thui trong vài giây. Khi khôi phục rõ ràng trở lại, Thanh Phong Công Tử đã offline, chỉ còn lại Tô Cô trong phòng phát sóng trực tiếp, từ từ cuộn chuỗi hạt châu.

Có người phát hiện trên chuỗi hạt đó có thêm một hạt cườm khắc hình mặt người, khuôn mặt đó chính là của Hồ Sâm.