Chương 38: Liên quan đến tông môn (1)

Ngày hôm sau, Đường Thiệu Ngôn nói với Đường Hoài chuyện muốn mua điện thoại mới, Đường Hoài không nói hai lời, dứt khoát lấy một tấm thẻ tín dụng ra đưa cho cậu.

“Iphone mới ra gần đây không tệ, hình như người trẻ tuổi các cháu đều thích dùng, cháu tranh thủ đi mua một chiếc, mật khẩu thẻ này là sinh nhật của chú.”

“Cảm ơn chú.” Đường Thiệu Ngôn không từ chối, cậu để thẻ tín dụng Đường Hoài đưa cho vào trong ví tiền, thay một bộ quần áo thoải mái rồi đi ra ngoài.

Cậu nhớ rõ ở trung tâm thành phố có một trung tâm thương mại điện tử vô cùng náo nhiệt, nơi đó có rất nhiều cửa hàng máy tính và điện thoại chính hãng, đến nơi đó đi dạo cũng rất tốt.

Ngoài cổng khu chung cư của nhà chú có xe bus đi thẳng vào trung tâm thành phố, sau khi quẹt thẻ xe bus, cậu ngồi ở hàng sau nhắm mắt nghỉ ngơi, lắc lư chừng hai mươi phút thì đến nơi.

Sau khi xuống xe, đầu tiên Đường Thiệu Ngôn tìm một cây ATM, kiểm tra số tiền trong thẻ ngân hàng của mình. Khi nhìn thấy số dư chỉ còn hơn mười nghìn tệ, Đường Thiệu Ngôn không nhịn được thở dài, xem ra hôm nay chỉ có thể mua điện thoại di động chừng ba nghìn tệ.

Mặc dù chú đã cho cậu một tấm thẻ tín dụng, nhưng cậu cũng không tính dùng. Trước đó, tất cả chi tiêu cho tang lễ và mua sắm mộ huyệt cho cha mẹ đều là một mình chú gánh vác, bởi vì bệnh tim, chú không cách nào ra ngoài làm việc, trên cơ bản luôn ở trong nhà viết tiểu thuyết mạng, thu nhập một tháng cao nhất cũng chỉ mười hai mươi nghìn. Đoán chừng chi tiêu cho hậu sự của cha mẹ đã tiêu hết số tiền chú tích góp nhiều năm nay rồi. Ngày tang lễ kết thúc kia, cậu nghe thấy chú gọi điện thoại vay tiền bạn trong hành lang.

Thật ra, dựa vào buôn bán đắt khách của Căn Bếp Nhà Họ Đường, quả thật mấy năm gần đây cha mẹ cậu kiếm được không ít tiền, đáng tiếc trước đó không lâu cha mẹ cậu bỏ ra hơn năm triệu mua lại cửa hàng sát vách Căn Bếp Nhà Họ Đường, lại bỏ ra hơn một triệu sửa chữa mở thông hai cửa tiệm với nhau, thế nhưng chẳng kịp thu hồi vốn đã xảy ra hỏa hoạn, tâm huyết của cha mẹ cũng bị hủy trong chốc lát, chỉ để lại cho cậu một căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách và mấy chục nghìn tiền tiết kiệm.

Xem ra, cho dù ở thế giới nào, chuyện kiếm tiền vẫn luôn vô cùng cấp bách.

Cậu sải bước tiến vào cửa hàng, tìm quầy bán hàng, bỏ ra hơn ba nghìn mua một chiếc điện thoại mệnh danh ‘sạc pin năm phút, gọi điện hai tiếng’, so về ‘tính năng-chi phí’, nó tốt hơn iphone nhiều.

Lại cầm thẻ căn cước đến cửa hàng viễn thông làm lại một chiếc sim, sau khi cắm vào trong điện thoại di động, đang chuẩn bị mở wechat thêm bạn bè Giang sư huynh thì có điện thoại gọi đến.

“Alo?” Đường Thiệu Ngôn nhấn nút trả lời.

Có lẽ người đối diện không ngờ cuộc gọi lại được kết nối, sau ngẩn người chốc lát, lập tức lớn tiếng hô lên: “Đệt, cậu đấy, sao bây giờ mới nghe điện thoại?!”

“Lão Điền?” Giọng nói thô kệch của Điền Bặc Tịch thật sự rất đặc sắc.

“Đã gọi điện cho cậu mấy ngày rồi, sao không nghe máy, bọn tớ lo chết được!” Điền Bặc Tịch là lớp trưởng của lớp học trước đó, cũng là anh em tốt của Đường Thiệu Ngôn.

“Xin lỗi, điện thoại tớ rơi vỡ, hai ngày trước lại bận việc, hôm nay mới ra ngoài mua điện thoại mới.” Đường Thiệu Ngôn tránh nặng tìm nhẹ trả lời.

Những ngày này xảy ra nhiều chuyện lắm, dăm ba câu căn bản không nói rõ được, hơn nữa chuyện ở giới Tu Chân cũng không thể tùy tiện nói cho người khác, chẳng thà không nói còn hơn.

“Vậy được rồi.” Điền Bặc Tịch cũng biết nhà họ Đường xảy ra chuyện, cho nên không có ý định truy cứu nguyên nhân, nhanh chóng nói rõ ý định cuộc gọi: “Đám lão Viên định gọi mọi người họp lớp, sau khi thi đại học xong, đã rất lâu chúng ta không gặp mặt rồi. Bọn tớ chuẩn bị ngày mai đi Tây Sơn chơi, Thang Lệ Lệ đặt một khu nghỉ dưỡng nhà nông, nghe nói phong cảnh vô cùng đẹp, cậu có muốn đi cùng không?”

“Được.” Đường Thiệu Ngôn suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.

Hai tháng nữa là mọi người lên đại học rồi, về sau đường ai nấy đi, chỉ sợ không còn nhiều cơ hội gặp mặt.

Khi về nhà, tiện thể qua chợ thức ăn mua cá trắm đen và tôm tươi sống, nhìn thấy cà tím cũng mua một cân, chuẩn bị trở về làm Cá ướp bã rượu thanh đạm và Cà tím nhồi tôm vị cá. Thầm nghĩ còn thiếu một bát canh, thế là xuống siêu thị dưới lầu dạo một vòng, vừa hay nhìn thấy có bán xương ống heo, bèn mua mấy khúc mang về nấu canh, lại mua thêm ít rau cải trắng và miến về phối thêm.

Về đến nhà, trả thẻ tín dụng cho chú, sau đó Đường Thiệu Ngôn đi vào nhà bếp, động tác lưu loát chuẩn bị cơm trưa, trong lúc nấu canh rảnh rỗi lấy điện thoại di động ra mở wechat thêm bạn Giang Thiếu Du, thoáng chốc đối phương đã chấp nhận lời mời kết bạn.

Trong Đường Rắc Ít Muối: Giang sư huynh [mỉm cười.jpg]

Giang Thiếu Du: Sư đệ.

Giang Thiếu Du: [Danh thϊếp tài khoản công cộng], mã mời: 7693.

Đường Thiệu Ngôn theo dõi tài khoản wechat chính thức của Huyền Thiên tông, nhưng vừa mở giao diện đã có nhắc nhở cậu nhập mã mời, nếu không có mã mời sẽ không nhìn thấy gì cả. Đường Thiệu Ngôn nhập mã mời Giang Thiếu Du đưa cho, sau đó điền số điện thoại di động và thông tin cá nhân để hoàn thành đăng ký.