Chương 39: Liên quan đến tông môn (2)

Sau đó cậu nhận được một nhắc nhở, nói rằng đơn đăng ký cần thông qua nhân viên quản lý xét duyệt, bảo cậu kiên nhẫn chờ đợi.

Đường Thiệu Ngôn kiên nhẫn chờ đợi một lát, sau đó nghe thấy điện thoại di động ‘ting’ một tiếng, đơn đăng ký của cậu được xét duyệt.

Bên dưới tài khoản chính thức có ba cột menu hướng dẫn, cột đầu tiên là tích phân hội viên, cột thứ hai là cửa hàng tích phân, cột thứ ba là diễn đàn tông môn.

Sau khi kích vào tích phân hội viên, lập tức có nhắc nhở rằng cậu nhận được gói quà lớn dành cho đệ tử mới, giống như Giang Thiếu Du nói, bên trong có hai trăm tích phân.

Sau đó cậu kích vào cửa hàng tích phân, cảm giác giống như mở ra cánh cửa của thế giới mới, bên trong có đan dược, bùa chú, linh thảo, pháp khí, vũ khí, công pháp... muốn gì có nấy, mặc dù cấp bậc cũng không phải quá cao, nhưng đối với người mới như cậu thì quả thật là một kho báu.

Nhưng mà với hai trăm tích phân, đồ cậu có thể đổi được cũng không nhiều, bùa chú rẻ nhất cũng phải năm mươi tích phân một lá, đan dược thấp nhất cũng phải bốn trăm tích phân một viên, lại càng không cần phải nói đến pháp khí và công pháp đằng sau. Cậu lại nhìn Liễm Tức phù lần trước Giang Thiếu Du cho cậu, một lá đã một trăm tích phân rồi.

Trong Đường Rắc Ít Muối: Giang sư huynh, phải làm như thế nào mới kiếm được tích phân môn phái?

Có lẽ là Giang Thiếu Du chê đánh chữ phiền phức, cho nên gửi tin nhắn thoại.

“Mỗi tháng đệ tử bình thường của tông môn đều có thể nhận được năm mươi tích phân, đệ tử đích truyền như tôi có thể nhận được một trăm tích phân. Trừ cái đó ra, phải nhận nhiệm vụ tông môn hoặc thông qua tông môn gửi bán một số vật phẩm để lấy được tích phân. Ví dụ như tông môn chúng ta tiến hành hợp tác với các ban ngành liên quan của chính phủ, giải quyết một số vụ án mà bọn họ không giải quyết được, sau đó có thể thu được tích phân."

Nói như vậy, Đường Thiệu Ngôn hiểu rồi, thế giới hiện đại thiếu thốn linh khí, khiến cho tài nguyên tu chân cũng rất khan hiếm, Huyền Thiên tông có thể khai tông lập phái ở khu danh lam thắng cảnh cấp 5A như núi Long Tuyền, lại nắm giữ một linh mạch riêng, không có chính phủ ủng hộ, tuyệt đối không làm được.

“Linh thiện cậu chế biến còn có hiệu quả tốt hơn Tăng Linh đan, nếu như cậu cần tích phân, có thể chế biến một số linh thiện bán trong tông môn.” Giang Thiếu Du cho rằng cậu dùng nấu ăn nhập đạo, cho nên đưa ra đề nghị: “Chỉ là tu vi cậu không cao, tạm thời vẫn nên giữ bí mật thân phận thì tốt hơn, nếu như cần, tôi có thể bán giúp cậu.”

Đồ tốt giống như linh thiện này, một khi xuất hiện, chắc chắn sẽ khiến toàn bộ giới tu chân chú ý, tất nhiên trong đó sẽ có người muốn mượn sức, cũng có người thầm ngấp nghé, Giang Thiếu Du tuổi nhỏ đã đạt đến tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, lại là thiếu tông chủ của Huyền Thiên tông, trong giới tu chân có rất ít người có can đảm đối dịch với anh, anh đứng ra sẽ an toàn hơn Đường Thiệu Ngôn rất nhiều.

Đường Thiệu Ngôn cũng không phải kẻ ngu, đương nhiên hiểu rõ ý tốt của Giang Thiếu Du, trong lòng vô cùng cảm kích, càng cảm thấy sư huynh này là một người tốt.

“Giang sư huynh ăn cơm trưa chưa? Nếu chưa, tôi gọi chuyển phát nhanh nội thành gửi một phần cho anh?" Thật ra Đường Thiệu Ngôn rất muốn mời anh tới ăn cùng, nhưng hôm qua anh mới mượn chuyện vụ án đến nhà, hôm nay lại đến, thật sự khó mà giải thích rõ ràng với chú, cho nên cậu cảm thấy vẫn nên dùng chuyển phát nhanh nội thành, gửi qua cho anh một phần cơm sẽ tốt hơn.

“Được, làm phiền rồi.” Giang Thiếu Du gần như là trả lời ngay.

Đường Thiệu Ngôn xuống siêu thị dưới lầu mua hộp cơm ba tầng mà học sinh thường mang đi học, mỗi loại đồ ăn và canh một tầng, vừa đủ luôn.

Nửa tiếng sau, Giang Thiếu Du nhận được hộp cơm của Đường Thiệu Ngôn, bên ngoài được cẩn thận bọc một lớp giấy bạc, cho nên khi mở ra vẫn còn bốc hơi nóng.

Tầng đầu tiên đựng Cá ướp bã rượu, miếng cá thái lát trắng nõn long lanh đượm mùi rượu say lòng người, phối hợp với măng, đậu Hà Lan và ớt cay, màu sắc tươi tắn, hệt như một bức tranh xinh đẹp. Số lượng Đường Thiệu Ngôn cho vào không ít, đầy cả một tầng đều là miếng cá.

Không nhịn được gắp một miếng cho vào trong miệng, vừa vào miệng đã cảm thấy khoang miệng ngập tràn hương vị tươi ngon, miếng cá không có chút xương nào, đầu lưỡi khẽ dùng sức đã tự động tan ra, còn măng thì giòn ngọt hòa lẫn với mùi của bã rượu màu sữa, lan tràn trong miệng, quả thật thơm ngon cùng cực.

Tầng thứ hai là cơm, bên trên đặt ba miếng cà tím to, được ướp với nước sốt vị cá, ngửi mùi thôi đã cảm thấy chua chua ngọt ngọt, thèm ứa nước miếng. Cà tím ngoài giòn trong mềm, ở giữa đặt một con tôm nõn to, cũng không biết Đường Thiệu ngôn xử lý thế nào mà chất thịt của con tôm này vô cùng dai ngon, được cà tím nhừ bao lại, phối hợp với nước sốt vị cá chua ngọt hơi cay, hương vị phải nói là tuyệt hảo.

Còn canh, hình như là canh xương ống, đầu xương lớn không bỏ được vào trong hộp, cho nên Đường Thiệu Ngôn chọn khúc xương ống giữa, bên trong tràn đầy tủy xương, hút mạnh một cái, mùi vị thơm ngon như muốn lên trời. Rau cải trắng trong canh hấp thu vị thịt từ xương ống, vừa vào miệng đã cảm thấy mềm ngọt tươi ngon.

Dù sao cũng phải công nhận một điều, cảm tưởng của Giang Thiếu Du đối với bữa cơm này được gói gọn trong hai chữ - thơm ngon.