Chương 4

Rất tốt, tổ trạch thì tặng không cho đối thủ, lại chọn một chỗ đất hoang chim không thèm ỉa đóng quân, mạch não đời thứ năm đúng là kỳ ba. (*không bình thường)

Cậu không tính đào bới lại lịch sử đen tối của Mặc tông, ngược lại đem đề tài chuyển dời đến trên người nguyên thân.

“Ta đây nói chuyện được là như thế nào? Ta trước kia là bị làm sao?”

“Ha ha, này rõ ràng là ý trời mà.”

Tạ lão vẻ mặt hiền từ.

“Chờ đại điển thừa kế xong xuôi, ta sẽ kể tiếp cho ngài.”

Đang nói, xe ngựa quẹo vào một chỗ ổ bảo.

Ổ bảo lưng dựa núi đá, tứ phía đều là dùng cát đá trộn bùn đất xây trộn thành tường cao, ước chừng đến 3 mét cả trái cả phải, vật chất không tính là tốt, nhưng lại thập phần chỉnh tề.

Thổ thành hình tứ giác xây luôn cả trứ vọng đài (*đài cao quan sát), có hán tử đeo cung tên ở trên cảnh giác nhìn xung quanh. Tường thành chung quanh đào chiến hào, mương đế lót bằng cọc được vót sắc nhọn, ra vào đều phải dựa vào việc buông cầu treo.

Chuyện đó đều là vì phòng bị đám người Hồ am hiểu cưỡi ngựa bắn cung.

Bên trong thành phòng vệ so với ngoài thành còn muốn nghiêm mật hơn.

Gấp thức hậu mộc mái (*một loại mái gấp bằng gỗ) có thể ngăn cản mưa tên, thu hồi lại cũng sẽ không ngăn cản ánh mặt trời. Trên tường thành sau từng khẩu xạ kích khổng lồ đều trang bị nỏ sẵn, tầm bắn phạm vi bao trùm toàn bộ bên ngoài chiến hào, người ngồi trên cao bốn phương thông suốt, trên cung đặt sẵn mũi tên, có thể nhanh chóng chiến đấu.

Dám bình thản ở ba mặt hoang dã xây thành, Mặc tông đúng là có chút bản lĩnh.

Ninh Phi vừa định tán thưởng hai câu, bỗng nhiên phát hiện bên cạnh Tạ lão bắt đầu cởϊ áσ tháo thắt lưng.

Chỉ thấy lão nhân thật cẩn thận đem vải thô áo tang cởi xuống, lộ ra cái áo bông bên trong đầy mụn vá chồng mụn vá.

Ninh Phi:?

Thấy hắn vẻ mặt nghi hoặc, Tạ lão lần nữa lộ ra một ngụm răng vàng: “Đây là một kiện quần áo còn mới, ra cửa mới có thể mặc, phải cẩn thận chút.”

Nói xong, lão đi đến lầu chính trước cửa, duỗi tay đập mạnh tay nắm cửa.

Chẳng được bao lâu, trong thổ thành lục tục có người đi ra, cả trai lẫn gái, già trẻ lớn bé, chẳng phân biệt giới tính tuổi tác, toàn viên nghèo đến leng keng leng keng (*âm thanh của đồng xu, ý chỉ nghèo đến mức chỉ còn chút ít tiền xu), nghèo đến xanh xao vàng vọt, nghèo đến quần áo tả tơi, nếu không nói là con cháu Mặc tông, còn tưởng rằng là khất cái chạy nạn bên đường.

Có mấy người là được người đỡ lại đây, mắt thấy đều sống không dậy nổi.

U là trời, xem ra người Hồ sở dĩ không tới, trừ bỏ Mặc gia vũ lực siêu cấp cường hãn ở ngoài, càng quan trọng là Mặc gia căn bản không có giá trị gì để đánh cướp!

Ai sẽ đi đoạt cái địa phương nghèo đến mức bát cơm còn không có mà ăn chứ!

Về “Nghèo”, Ninh Phi nghĩ trăm lần cũng không ra.

Tay nghề Mặc tông kiến tạo ổ bảo tuyệt đối là cực hạn kỹ thuật thời Đại Hạ có thể làm được! Có bản lĩnh như vậy, tùy tiện tạo cái gì đều sẽ bị giai tầng thống trị truy phủng (* theo đuổi), sao có thể lưu lạc đến mức bị đuổi khỏi Trung Nguyên, gần kề đói chết?

Thật sự nhịn không được, cậu nhỏ giọng hỏi Tạ lão.

“Hừ!”

Tạ lão tức giận:

“Bọn họ chỉ nghĩ chúng ta làm thợ thủ công, ban đầu chẳng những muốn chúng ta ký khế ước bán thân, làm ra đồ vật cùng bản vẽ thậm chí còn muốn sở hữu toàn bộ! Đại đức thánh nhân đệ tử làm sao có thể để mình lưu lạc đến mức ấy!”

Nhưng các ngươi hiện tại cũng có dư dả gì đâu!

Ninh Phi sờ sờ cằm, “Không phải nói Tổ sư gia cải tiến nông cụ cùng trồng trọt phương pháp, không dùng tốt sao?”

Tạ lão cười xấu hổ.

“Dùng tốt tự nhiên là dùng tốt.”

“Chỉ là Ngưu Bối Sơn khổ hàn, phụ cận cũng không có ruộng đất gì tốt, lương thực gieo đi đều không thể nào sinh trưởng, lại nói năm nay gió cát lại phá lệ mạnh……”

Lúc này, đám người đã tụ tập xong.

Tạ lão ho nhẹ một tiếng, nhân cơ hội tránh đi vấn đề làm Mặc tông xấu hổ này, ngược lại đối với mọi người nói:

“Mọi người thấy được, ta đem Tiểu Phi tìm được trở về!”

“Từ lúc đại củ tử đi về cõi tiên về sau, Mặc tông ta như rắn mất đầu nhiều năm, hiện giờ rốt cuộc chờ đến ngày dốc sức làm lại!”

Nói, hắn hướng Ninh Phi chắp tay.

“Tiểu Phi là thân truyền của lục đại củ tử, hiện giờ thần hồn quay về, ấn theo quy củ tông môn ngày mai liền có thể mở ra truyền thừa! Thất đại củ tử Ninh Phi, đảm đương truyền thừa Mặc tông, đem tông môn phát đại dương quang. Từ đây, Mặc tông ta trên dưới lấy lệnh của củ tử Ninh Phi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!”