Chương 52: Tu Vi Đột Phá

“Nếu có thêm mấy viên Bồi Nguyên đan, lão tử chẳng phải đạt Nội Khí cảnh trong mấy phút rồi sao?”

“Đan dược đan dược! Ta cần đan dược! ”

Cố Thanh Phong đã nếm được vị ngọt nên không bao giờ chê Bồi Nguyên đan đắng nữa, quả thật là thuốc đắng giã tật!

Ăn đan dược tu luyện so với tu luyện tầm thường thật sự không phải cùng một khái niệm.

Tu luyện tụ khí cảnh cần hấp thu thiên địa nguyên khí cất giữ vào thân thể.

Cơ thể con người giống như một miếng bọt biển, nguyên khí của thiên địa trong không khí giống như hơi nước.

Đặt một miếng bọt biển trong không khí ẩm, để cho nó ẩm ướt từng chút một, đây là quá trình tu luyện của Tụ Khí cảnh bình thường.

Còn đan dược thì sao?

Nó giống như nhỏ giọt nước trực tiếp vào miếng bọt biển!

So sánh hiệu quả của cả hai, hoàn toàn không cùng một cấp độ.

“Haizz.” Cố Thanh Phong đột nhiên thở dài một tiếng: “Trấn Ma Ti quá keo kiệt rồi, Bồi Nguyên đan thế mà chỉ phát mỗi một lần này, Trừ ma sứ Hoàng giai muốn tiếp tục thu hoạch, cũng chỉ có thể không ngừng làm nhiệm vụ, kiếm công huân, sau đó dùng công huân đi đổi. ”

Cố Thanh Phong cảm giác Trấn Ma Ti làm như vậy chính là cố ý, sở dĩ phát miễn phí một viên chính là vì để cho ngươi cảm thụ một chút hiệu quả.

Sau khi cảm thụ xong, ai còn muốn khổ cực mà tu luyện nữa! Chắc chắn đều muốn tiếp tục ăn đan dược.

Sau đó cũng chỉ có thể thành thật làm một người làm thuê, mỗi ngày cần cù cày cuốc kiếm được công huân.

Vừa nói đến chuyện này, Cố Thanh Phong đột nhiên nhớ ra hình như mình phải đi làm rồi.

Hiện tại hắn chính là Trừ ma sứ Hoàng giai, quan viên nghiêm túc, hôm nay là ngày đầu tiên báo danh, cũng không thể đến trễ.

Vì thế Cố Thanh Phong vội vàng sửa soạn một chút, mặc Huyền Ngư phục vào, đeo Nhạn Dực đao lên, treo Trừ ma lệnh, lập tức bước ra cửa.

Một đường chạy đi, đợi đến khi tới nơi, Cố Thanh Phong trợn tròn mắt.

Chỉ thấy Hà Phong Hoa đang huấn luyện với mấy vị Trừ ma sứ Hoàng giai.

Mấy vị Trừ ma sứ Hoàng giai này chính là bốn người mới thăng chức lần này, tính cả Cố Thanh Phong, vừa đúng tổng cộng năm người, lấp đầy chỗ trống của Trừ ma sứ Hoàng giai lúc trước.

Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, Trừ ma sứ Hoàng giai mới thăng chức tất nhiên phải đi tìm cấp trên của mình báo danh.

Chỉ là Cố Thanh Phong không ngờ rằng, cấp trên của hắn lại là Hà Phong Hoa!

Chế độ của Trấn Ma Ti, một vị Trừ ma sứ Huyền giai lãnh đạo năm vị Trừ ma sứ Hoàng giai, cho nên thân là Trừ ma sứ Huyền giai, Hà Phong Hoa tất nhiên chính là lãnh đạo năm người Cố Thanh Phong.

Ngơ ngác một lát, Cố Thanh Phong hoàn toàn hiểu ra.

Bảo sao trọng tài luận võ lần này là Hà Phong Hoa, thì ra là gã thay vị trí của Trừ ma sứ Huyền giai Dương đại nhân đã chết, gã chủ trì luận võ là vì chọn thuộc hạ cho mình.

Những đội ngũ Trừ ma sứ Huyền giai khác cơ bản đều là đầy rồi, cho nên lần này Trừ ma sứ Hoàng giai mới thăng chức toàn bộ sẽ là thuộc hạ dưới tay Hà Phong Hoa.

Lần này xong đời luôn, mình hai lần cự tuyệt Hà Phong Hoa, lão tiểu tử này chắc chắn sẽ gây khó dễ cho mình!

Trong lúc nhất thời, Cố Thanh Phong đứng ở cửa, vào cũng không được, không vào cũng không được.

Lúc này, Hà Phong Hoa phát hiện Cố Thanh Phong ở cửa, không khỏi lạnh lùng nói: “Cố Thanh Phong, ngày đầu tiên điểm Mão (thời xưa, vào khoảng từ 5 đến 7 giờ sáng điểm danh người đến làm việc) ngươi đã đến trễ, không hề có quy củ, phạt ngươi bổng lộc một tháng, hy vọng ngươi tự rút ra bài học. ”

Cố Thanh Phong vừa nghe liền nổi giận, mọe nó! Bị phạt một tháng lương vào ngày đầu tiên đi làm? Cũng có nghĩa là lão tử chỉ có thể làm không công một tháng!

Nếu không phải lúc trước kiếm được hai mươi bốn lượng, vậy một tháng này của mình chẳng phải là hít không khí mà sống rồi sao?

Vừa mới nghĩ Hà Phong Hoa sẽ không gây khó dễ cho mình, kết quả gặp mặt câu đầu tiên đã thế!

Cố Thanh Phong há có thể là người cam chịu như vậy, lúc này đã muốn châm chọc khıêυ khí©h, nhưng khi ánh mắt của hắn quét qua đồng hồ nhật quỹ ở giữa sân, đột nhiên vui sướиɠ trong lòng.

Chỉ vào đồng hồ nhật quỹ nói: “Ai nói ta đến trễ? Rõ ràng còn thiếu một chút. ”

(Bóng mặt trời (đồng hồ nhật quỹ), sử dụng bóng của mặt trời để ước lượng giờ giấc.) )

Hà Phong Hoa nhíu mày nhìn về phía đồng hồ nhật quỹ, phát hiện bóng kim chỉ phía trên quả thật còn kém một chút xíu.

Hắn ta lâm vào trầm mặc, chỉ im lặng không lên tiếng nhìn chằm chằm đồng hồ nhật quỹ, giống như là bị Cố Thanh Phong chọc tới không thể xuống đài được.

Cố Thanh Phong đứng ở cửa nhìn Hà Phong Hoa im lặng không nói, không khỏi lộ ra một nụ cười đắc ý, thầm nghĩ, cuối cùng cũng giữ được một tháng lương.

Nhưng ai ngờ, một giây sau, Hà Phong Hoa đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong nói: “Hiện tại đã đến giờ Mão, ngươi vẫn chưa vào cửa, cho nên, ngươi đến trễ rồi. ”

Đậu mía nó!

Cố Thanh Phong trong nháy mắt bùng nổ, sắc mặt hắn khó coi nhìn đồng hồ nhật quỹ vừa lúc đó, lại nhìn Hà Phong Hoa, trong lòng chửi ầm lên.

Thì ra không nói chuyện chỉ để chờ cho đến lúc đó sao?

“Ha ha, Hà đại nhân quan uy thật lớn mà!” Cố Thanh Phong cười lạnh nói.

Lời này vừa nói ra, mấy vị tân tấn Trừ ma sứ Hoàng giai còn lại đều biến sắc, giật mình nhìn Cố Thanh Phong kiệt ngạo bất tuân, bọn họ thật sự không nghĩ tới, lại có người dám có lá gan lớn như vậy, ngày đầu tiên đi làm đã bật lại cấp trên, tuy nói là cấp trên gây chuyện trước, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Đối mặt với Cố Thanh Phong cười lạnh, Hà Phong Hoa có vẻ rất có khôn ngoan.

Chỉ thấy sắc mặt gã bình tĩnh, ngữ khí lãnh đạm nói: “Bổn quan chỉ là theo lẽ công bằng. ”

“Ha ha ha.” Cố Thanh Phong đột nhiên bật cười to: “Hay cho câu theo lẽ công bằng, ta thấy ngươi là lấy quyền mưu tư, chèn ép người khác! ”